Thay Đổi Ngoại...
2024-11-27 00:37:29
Đới Mẫn Giai trở về nhà sau một ngày dài mệt mỏi với tâm trạng rối bời. Những lời nói của Nghiên Vũ cứ lẩn quẩn trong tâm trí cô, khiến cô không thể thư giãn được. Cô bước vào căn phòng nhỏ nhưng gọn gàng của mình, ánh sáng từ đèn điện chiếu rọi khắp căn phòng, tạo nên một không gian ấm áp và yên bình.
Cô thả mình xuống ghế, mắt dừng lại rên chiếc gương treo tường, nơi phản chiếu hình ảnh của một cô gái văn phòng nhan sắc tầm thường. Cô nhìn chằm chằm vào hình ảnh của mình, cảm thấy một nỗi buồn khó tả.
Đới Mẫn Giai tháo cặp kính xuống, xoa nhẹ lên sống mũi để xua tan cảm giác mỏi mệt. Đôi mắt mật ong rực rỡ, luôn bị che giấu bởi lớp kính dày và đôi lens màu tối, giờ đây hiện ra rõ ràng hơn.
- Tại sao mình lại phải che giấu bản thân? - Cô tự hỏi, rồi hít một hơi thật sâu, như thể lấy hết dũng khí từ chính nội tâm của mình. Cô cảm giác mình đang đàm đạo với một nhân cách khác, một người mà cô không hề thích.
Đới Mẫn Giai mở ngăn kéo, lấy ra một hộp nhỏ đựng các dụng cụ trang điểm và chăm sóc sắc đẹp. Cô bắt đầu từ từ thay đổi diện mạo của mình. Gỡ bỏ lớp trang điểm cũ, cô dùng những sản phẩm chăm sóc da tốt nhất mà mình có. Làn da của cô dần trở nên mịn màng và sáng hơn dưới lớp kem dưỡng.
Cô đã tháo lens từ trước, để lộ đôi mắt mật ong sáng lấp lánh và cuốn hút. Dù hiện tại chỉ là mặt mộc, cô trông vẫn vô cùng cuốn hút. Gương mặt cô sắc nét và quyến rũ hơn bình thường. Có lẽ đây là lí do vì sao cô hớp hồn Hoắc Kỳ Xuyên, một người không để tâm đến phái nữ, vào lần đầu tiên anh nhìn thấy cô.
Đới Mẫn Giai đứng dậy, nhìn vào gương một lần nữa. Trước mắt cô giờ là một người phụ nữ tự tin, xinh đẹp và đầy cuốn hút. Cô không còn là cô gái văn phòng tầm thường mà mọi người thường thấy. Cô đã quyết định thể hiện ngoại hình thật của mình, không còn che giấu bản thân dưới lớp vỏ bọc tầm thường nữa.
Cô mỉm cười với chính mình, cảm nhận được sức mạnh và sự tự tin lan tỏa khắp cơ thể.
- Đây mới là mình. - Cô thì thầm. - Mình sẽ không để ai làm tổn thương mình vì ngoại hình nữa.
Đới Mẫn Giai quyết định từ ngày mai, cô sẽ bước ra thế giới với vẻ ngoài thật của mình, không sợ hãi và không tự ti. Cô biết rằng với sự tự tin và bản lĩnh, cô có thể chinh phục mọi thử thách và chứng minh giá trị của bản thân, không chỉ trong công việc mà còn trong cuộc sống.
Ngày hôm sau, Đới Mẫn Giai thức dậy sớm hơn thường lệ, chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi rời khỏi nhà. Cô mặc chiếc váy ôm sát màu xanh nhạt, đôi giày cao gót cùng màu và trang điểm nhẹ nhàng nhưng đủ để tôn lên vẻ đẹp tự nhiên của mình.
Khi Đới Mẫn Giai bước vào văn phòng với diện mạo mới, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía cô. Những tiếng xì xào bắt đầu vang lên, và không ít ánh mắt ngạc nhiên, ngưỡng mộ cũng như tò mò đang hướng về cô. Đồng nghiệp của cô, người thì thầm, người không thể rời mắt khỏi hình ảnh mới của cô. Và không ai nhận ra cô của ngày hôm qua.
- Cô ấy là ai vậy? Hình như không phải là người trong công ty.
- Chẳng lẽ là vị tiểu thư nào khác đến đây để tỏ tình Hoắc tổng?
- Không đâu, có nhìn thấy dây đeo thẻ trên cổ cô ấy không? Màu đó chỉ có cấp quản lý mới được đeo thôi.
Mễ Tinh nghe tiếng xôn xao bên ngoài, tò mò đi ra nhìn. Vừa thấy người đẹp xa lạ bước vào phòng ban marketing, chị ấy đã há hốc mồm:
- Đới Mẫn Giai, chuyện quái gì xảy ra với em vậy?
Toàn bộ người trong phòng ban có dịp hốt hoảng, chẳng ai ngờ tới một quản lý từng như mọt sách mà hiện tại đã thay đổi ngoạn mục.
- Em không muốn làm mất mặt phòng ban marketing của chúng ta. Vì thế, em chỉ có thể trở về ngoại hình thật của mình.
Những người đồng nghiệp thân thiết nhanh chóng sáp lại gần, trầm trồ trước nhan sắc của Đới Mẫn Giai. Khi biết đây mới là diện mạo thật của cô, họ cảm thấy mình thật sự đã bị lừa dối quá lâu.
- Chị Mẫn Giai, chị thật sự là... quản lý marketing thân thương của tụi em sao? - Một đồng nghiệp thốt lên, mắt mở to đầy kinh ngạc.
- Trời ơi, nhìn chị kìa, thật không thể tin được! - Một người khác cảm thán.
Đới Mẫn Giai chỉ mỉm cười, cảm thấy sự tự tin tràn ngập trong từng bước đi của mình. Cô hiểu rằng diện mạo mới này sẽ thu hút sự chú ý, nhưng điều quan trọng hơn là cô đã quyết định sống thật với chính mình, không còn che giấu dưới lớp vỏ bọc cũ nữa.
Cô thả mình xuống ghế, mắt dừng lại rên chiếc gương treo tường, nơi phản chiếu hình ảnh của một cô gái văn phòng nhan sắc tầm thường. Cô nhìn chằm chằm vào hình ảnh của mình, cảm thấy một nỗi buồn khó tả.
Đới Mẫn Giai tháo cặp kính xuống, xoa nhẹ lên sống mũi để xua tan cảm giác mỏi mệt. Đôi mắt mật ong rực rỡ, luôn bị che giấu bởi lớp kính dày và đôi lens màu tối, giờ đây hiện ra rõ ràng hơn.
- Tại sao mình lại phải che giấu bản thân? - Cô tự hỏi, rồi hít một hơi thật sâu, như thể lấy hết dũng khí từ chính nội tâm của mình. Cô cảm giác mình đang đàm đạo với một nhân cách khác, một người mà cô không hề thích.
Đới Mẫn Giai mở ngăn kéo, lấy ra một hộp nhỏ đựng các dụng cụ trang điểm và chăm sóc sắc đẹp. Cô bắt đầu từ từ thay đổi diện mạo của mình. Gỡ bỏ lớp trang điểm cũ, cô dùng những sản phẩm chăm sóc da tốt nhất mà mình có. Làn da của cô dần trở nên mịn màng và sáng hơn dưới lớp kem dưỡng.
Cô đã tháo lens từ trước, để lộ đôi mắt mật ong sáng lấp lánh và cuốn hút. Dù hiện tại chỉ là mặt mộc, cô trông vẫn vô cùng cuốn hút. Gương mặt cô sắc nét và quyến rũ hơn bình thường. Có lẽ đây là lí do vì sao cô hớp hồn Hoắc Kỳ Xuyên, một người không để tâm đến phái nữ, vào lần đầu tiên anh nhìn thấy cô.
Đới Mẫn Giai đứng dậy, nhìn vào gương một lần nữa. Trước mắt cô giờ là một người phụ nữ tự tin, xinh đẹp và đầy cuốn hút. Cô không còn là cô gái văn phòng tầm thường mà mọi người thường thấy. Cô đã quyết định thể hiện ngoại hình thật của mình, không còn che giấu bản thân dưới lớp vỏ bọc tầm thường nữa.
Cô mỉm cười với chính mình, cảm nhận được sức mạnh và sự tự tin lan tỏa khắp cơ thể.
- Đây mới là mình. - Cô thì thầm. - Mình sẽ không để ai làm tổn thương mình vì ngoại hình nữa.
Đới Mẫn Giai quyết định từ ngày mai, cô sẽ bước ra thế giới với vẻ ngoài thật của mình, không sợ hãi và không tự ti. Cô biết rằng với sự tự tin và bản lĩnh, cô có thể chinh phục mọi thử thách và chứng minh giá trị của bản thân, không chỉ trong công việc mà còn trong cuộc sống.
Ngày hôm sau, Đới Mẫn Giai thức dậy sớm hơn thường lệ, chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi rời khỏi nhà. Cô mặc chiếc váy ôm sát màu xanh nhạt, đôi giày cao gót cùng màu và trang điểm nhẹ nhàng nhưng đủ để tôn lên vẻ đẹp tự nhiên của mình.
Khi Đới Mẫn Giai bước vào văn phòng với diện mạo mới, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía cô. Những tiếng xì xào bắt đầu vang lên, và không ít ánh mắt ngạc nhiên, ngưỡng mộ cũng như tò mò đang hướng về cô. Đồng nghiệp của cô, người thì thầm, người không thể rời mắt khỏi hình ảnh mới của cô. Và không ai nhận ra cô của ngày hôm qua.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cô ấy là ai vậy? Hình như không phải là người trong công ty.
- Chẳng lẽ là vị tiểu thư nào khác đến đây để tỏ tình Hoắc tổng?
- Không đâu, có nhìn thấy dây đeo thẻ trên cổ cô ấy không? Màu đó chỉ có cấp quản lý mới được đeo thôi.
Mễ Tinh nghe tiếng xôn xao bên ngoài, tò mò đi ra nhìn. Vừa thấy người đẹp xa lạ bước vào phòng ban marketing, chị ấy đã há hốc mồm:
- Đới Mẫn Giai, chuyện quái gì xảy ra với em vậy?
Toàn bộ người trong phòng ban có dịp hốt hoảng, chẳng ai ngờ tới một quản lý từng như mọt sách mà hiện tại đã thay đổi ngoạn mục.
- Em không muốn làm mất mặt phòng ban marketing của chúng ta. Vì thế, em chỉ có thể trở về ngoại hình thật của mình.
Những người đồng nghiệp thân thiết nhanh chóng sáp lại gần, trầm trồ trước nhan sắc của Đới Mẫn Giai. Khi biết đây mới là diện mạo thật của cô, họ cảm thấy mình thật sự đã bị lừa dối quá lâu.
- Chị Mẫn Giai, chị thật sự là... quản lý marketing thân thương của tụi em sao? - Một đồng nghiệp thốt lên, mắt mở to đầy kinh ngạc.
- Trời ơi, nhìn chị kìa, thật không thể tin được! - Một người khác cảm thán.
Đới Mẫn Giai chỉ mỉm cười, cảm thấy sự tự tin tràn ngập trong từng bước đi của mình. Cô hiểu rằng diện mạo mới này sẽ thu hút sự chú ý, nhưng điều quan trọng hơn là cô đã quyết định sống thật với chính mình, không còn che giấu dưới lớp vỏ bọc cũ nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro