Mở Màn Lưu Đày, Vương Phi Dọn Sạch Hoàng Thành
Chương 8
Thính Phong Đẳng 1
2024-08-19 22:53:29
Kỷ thị thế mà cũng xây một ám phòng ngay phòng ngủ của bọn họ, vị trí ngay tại phía sau giường, vừa nhìn giường trụ cùng bụi bặm trên phiến đá, liền biết không phải mỗi ngày Kỷ thị đều ra vào tư khố này.
Vậy thì quá hời cho nàng rồi.
Không tốn bao lâu liền tìm được cơ quan tiến vào mật thất, Tô Oản Nhan nhếch miệng tiến vào, híp mắt lại, đi đến chỗ nào, chố đó tự nhiên đều bị dọn sạch.
Chuyến đi tối nay của nàng, thật sự rất đáng giá.
Đồ cưới của Mạnh Cẩm Vi không bù đủ, toàn bộ đều bị Kỷ thị giấu ở trong ám phòng của nàng, đoán chừng muốn giữ lại cho Tô Dung Yên lập gia đình, đáng tiếc, gặp phải Tô Oản Nhan yêu tiền lại mang thù, coi như nàng xui xẻo đi.
Tô Oản Nhan chắp tay sau lưng, nhàn nhã lững thững đi bộ trở về phòng, tỳ nữ thiếp thân Thược Dược hầu hạ nàng, sau khi bị nàng chuốc thuốc mê, đến bây giờ còn chưa có tỉnh lại, Tô Oản Nhan hừ nhẹ tiểu khúc, cởi dạ hành y ra rồi ném vào không gian, đắp chăn rồi tiến vào giấc mộng đẹp.
Đợi đến khi khuê phòng Tô Oản Nhan hoàn toàn an tĩnh lại, trên nóc nhà có hai gã hắc y mới lắc mình rời đi.
Rất nhanh, hai người phi thân đáp vào trong thư phòng của Tiêu vương phủ, quỳ một gối xuống đất, Tiêu Nhất đem mọi chuyện đã phát sinh hôm nay hồi bẩm, "Hồi vương gia, tính tình của Tô gia đại tiểu thư hôm nay khác với ngày xưa, cũng không cự hôn nữa, đã đồng ý gả vào Tiêu vương phủ, còn ép Tô Hoành An giao ra đồ cưới của người vợ đã mất, thậm chí, ban đêm còn thăm dò Tô phủ, tình cờ nghe được Tô Hoành An cùng Cao công công nói chuyện."
Mà nam nhân ngồi ở trước thư án, chính là Tiêu Vương Quý Tiêu Hàn đang hôn mê bất tỉnh, mệnh không còn bao lâu mà bên ngoài đồn đãi, nghe Tiêu Nhất báo cáo xong, "Tính tình khác xưa?"
Tiêu Nhị gật đầu, "Vâng, chắc là từ thời điểm ở đại sảnh lúc ban ngày, sau khi bị Tô Hoành An tát một cái, ánh mắt Tô đại tiểu thư liền thay đổi, không hề nhu nhược, tựa hồ còn mang theo sát khí..."
"Có chút thú vị, tiếp tục trồng chừng, nếu Tô Oản Nhan vẫn là người thành thật, trước khi nàng xuất giá, lại che chở cho nàng một chút." Quý Tiêu Hàn chuyển động phi đao trong tay, cũng không biết đang nghĩ tới cái gì, lại dự định buông tha Tô Oản Nhan.
Tiêu Nhất cùng Tiêu Nhị khom người, nhận mệnh mà đi: "Tuân lệnh!"
…
Hành động đồng ý thành hôn cùng một đêm phất nhanh của Tô Oản Nhan ngày hôm qua cũng không có nhấc lên một chút sóng gió trong phủ, sân của nàng vẫn là địa phương cho những nô tài kia bỏ đá xuống giếng cùng tùy ý xem nhẹ.
Ngủ nướng, là một loại phương thức thư giản mà Tô Oản Nhan thích nhất lúc không có nhiệm vụ khi còn ở hiện đại, chỉ cần không phải trong thời điểm sống còn, nàng liền có thể ngủ thẳng đến thiên hôn ám địa.
Bởi vậy, ngày hôm sau cũng đã sắp hết giờ Thìn, cũng không thấy nàng tỉnh lại ăn bữa sáng, vị hạ nhân có thể đau lòng cho thân thể nguyên chủ, cũng chỉ có một lão ma ma mà mẫu thân nguyên chủ để lại cho nàng, cùng nha hoàn thiếp thân Thược Dược.
Thược Dược nhìn đại tiểu thư còn đang cuộn tròn ngủ say trên giường, có chút lo lắng thấp giọng nói với lão ma ma: "Dung ma ma, tới giờ rồi mà sao tiểu thư còn chưa dậy?"
Dung ma ma thở dài một tiếng, "Ai! Để tiểu thư ngủ thêm một lát đi, chờ vài ngày nữa vào Tiêu vương phủ, sợ là ngay cả một giấc an lành cũng không ngủ được."
Vậy thì quá hời cho nàng rồi.
Không tốn bao lâu liền tìm được cơ quan tiến vào mật thất, Tô Oản Nhan nhếch miệng tiến vào, híp mắt lại, đi đến chỗ nào, chố đó tự nhiên đều bị dọn sạch.
Chuyến đi tối nay của nàng, thật sự rất đáng giá.
Đồ cưới của Mạnh Cẩm Vi không bù đủ, toàn bộ đều bị Kỷ thị giấu ở trong ám phòng của nàng, đoán chừng muốn giữ lại cho Tô Dung Yên lập gia đình, đáng tiếc, gặp phải Tô Oản Nhan yêu tiền lại mang thù, coi như nàng xui xẻo đi.
Tô Oản Nhan chắp tay sau lưng, nhàn nhã lững thững đi bộ trở về phòng, tỳ nữ thiếp thân Thược Dược hầu hạ nàng, sau khi bị nàng chuốc thuốc mê, đến bây giờ còn chưa có tỉnh lại, Tô Oản Nhan hừ nhẹ tiểu khúc, cởi dạ hành y ra rồi ném vào không gian, đắp chăn rồi tiến vào giấc mộng đẹp.
Đợi đến khi khuê phòng Tô Oản Nhan hoàn toàn an tĩnh lại, trên nóc nhà có hai gã hắc y mới lắc mình rời đi.
Rất nhanh, hai người phi thân đáp vào trong thư phòng của Tiêu vương phủ, quỳ một gối xuống đất, Tiêu Nhất đem mọi chuyện đã phát sinh hôm nay hồi bẩm, "Hồi vương gia, tính tình của Tô gia đại tiểu thư hôm nay khác với ngày xưa, cũng không cự hôn nữa, đã đồng ý gả vào Tiêu vương phủ, còn ép Tô Hoành An giao ra đồ cưới của người vợ đã mất, thậm chí, ban đêm còn thăm dò Tô phủ, tình cờ nghe được Tô Hoành An cùng Cao công công nói chuyện."
Mà nam nhân ngồi ở trước thư án, chính là Tiêu Vương Quý Tiêu Hàn đang hôn mê bất tỉnh, mệnh không còn bao lâu mà bên ngoài đồn đãi, nghe Tiêu Nhất báo cáo xong, "Tính tình khác xưa?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiêu Nhị gật đầu, "Vâng, chắc là từ thời điểm ở đại sảnh lúc ban ngày, sau khi bị Tô Hoành An tát một cái, ánh mắt Tô đại tiểu thư liền thay đổi, không hề nhu nhược, tựa hồ còn mang theo sát khí..."
"Có chút thú vị, tiếp tục trồng chừng, nếu Tô Oản Nhan vẫn là người thành thật, trước khi nàng xuất giá, lại che chở cho nàng một chút." Quý Tiêu Hàn chuyển động phi đao trong tay, cũng không biết đang nghĩ tới cái gì, lại dự định buông tha Tô Oản Nhan.
Tiêu Nhất cùng Tiêu Nhị khom người, nhận mệnh mà đi: "Tuân lệnh!"
…
Hành động đồng ý thành hôn cùng một đêm phất nhanh của Tô Oản Nhan ngày hôm qua cũng không có nhấc lên một chút sóng gió trong phủ, sân của nàng vẫn là địa phương cho những nô tài kia bỏ đá xuống giếng cùng tùy ý xem nhẹ.
Ngủ nướng, là một loại phương thức thư giản mà Tô Oản Nhan thích nhất lúc không có nhiệm vụ khi còn ở hiện đại, chỉ cần không phải trong thời điểm sống còn, nàng liền có thể ngủ thẳng đến thiên hôn ám địa.
Bởi vậy, ngày hôm sau cũng đã sắp hết giờ Thìn, cũng không thấy nàng tỉnh lại ăn bữa sáng, vị hạ nhân có thể đau lòng cho thân thể nguyên chủ, cũng chỉ có một lão ma ma mà mẫu thân nguyên chủ để lại cho nàng, cùng nha hoàn thiếp thân Thược Dược.
Thược Dược nhìn đại tiểu thư còn đang cuộn tròn ngủ say trên giường, có chút lo lắng thấp giọng nói với lão ma ma: "Dung ma ma, tới giờ rồi mà sao tiểu thư còn chưa dậy?"
Dung ma ma thở dài một tiếng, "Ai! Để tiểu thư ngủ thêm một lát đi, chờ vài ngày nữa vào Tiêu vương phủ, sợ là ngay cả một giấc an lành cũng không ngủ được."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro