Mở Siêu Thị Ở Tận Thế,Cùng Đếm Tiền
Chương 2
2024-11-21 22:25:24
【 Nhưng mà kí chủ, nếu siêu thị lại không ai đến sẽ hết năng lượng ,hệ thống sẽ tự động tiến vào trạng thái ngủ đông, một khi tiến vào trạng thái ngủ đông,hình dạng của kí chủ không cách nào duy trì a!】
Hai phút sau, đeo 6 cái khẩu trang.
Cũng không phải sợ, chính là cảm thấy, người trẻ tuổi nên cố gắng phấn đấu phấn đấu.
Lên lầu tám chính là một hành lang dài, hai bên là kính trong suốt, xung quanh còn có thể nhìn thấy các vết máu loang lỗ trên tường , một đường đi theo chỉ dẫn đi tới phòng 802.
Trên bảng ghi công ty trách nhiệm hữu hạn Bảo Bảo, công ty không có dùng kính làm mặt tiền mà dựng một bức tường chắc chắn.
Tay vừa chuẩn bị muốn đưa lên gõ ,tiếng kêu rên đau đớn đè nén bên trong vang lên.
Ai nha má ơi, may là hệ thống cho cô thính lực, bằng không tiếng như mèo con, ai có thể nghe thấy a!
Bất quá, người bên trong tình huống không được tốt lắm a!
Người này nếu chết đi thì mình đi không công một chuyến sao?
Không được!
Thật vất vả lắm mới đi ra ngoài, cũng không thể làm ăn lỗ vốn!
Cửa bị khoá lại,còn có một cái bàn lớn chặn lại,lại bị người nào đó dễ dàng mở ra.
Hệ thống: Đại lực sĩ xuất hiện~
Trong chốc lát, sáu con mắt, mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, nhìn nhau không nói gì.
Một người ôm chân ngồi dưới đất, một người gắt gao che lấy miệng của hắn, bên cạnh còn có cái chùy.
Hình như cô bị hiểu lầm cái gì đó....
“Này ~”
Cả phòng yên tĩnh, thậm chí còn mang theo sự đề phòng.
“Đậu phộng hạt dưa cháo ,trái cây hoa quả ngọt , bia đồ uống nước khoáng, chân gà mì tôm xúc xích giăm bông, có cần không?”
Có đồ gì?
Hai người đứng hình, còn tưởng rằng chính mình nghe nhầm cái gì rồi.
“cô bán đồ ăn?”
La Huy nghe được chữ đồ ăn phản ứng đầu tiên là kinh ngạc, dù sao tận thế đã lâu như vậy, đồ ăn là đồ trọng điểm, người khác mua cũng mua không được, cô lại còn lấy ra bán?!
Lại nhìn lên mặt cô gái.
Khuôn mặt trắng nõn, hồng thuận, quần áo sạch sẽ, sạch sẽ, ngay cả nhăn cũng không có, không khí đục ngầu bên trong còn xen lẫn một mùi trái cây cô đem tới.
Tựa như cùng bọn họ là hai thế giới khác nhau.
Hai phút sau, đeo 6 cái khẩu trang.
Cũng không phải sợ, chính là cảm thấy, người trẻ tuổi nên cố gắng phấn đấu phấn đấu.
Lên lầu tám chính là một hành lang dài, hai bên là kính trong suốt, xung quanh còn có thể nhìn thấy các vết máu loang lỗ trên tường , một đường đi theo chỉ dẫn đi tới phòng 802.
Trên bảng ghi công ty trách nhiệm hữu hạn Bảo Bảo, công ty không có dùng kính làm mặt tiền mà dựng một bức tường chắc chắn.
Tay vừa chuẩn bị muốn đưa lên gõ ,tiếng kêu rên đau đớn đè nén bên trong vang lên.
Ai nha má ơi, may là hệ thống cho cô thính lực, bằng không tiếng như mèo con, ai có thể nghe thấy a!
Bất quá, người bên trong tình huống không được tốt lắm a!
Người này nếu chết đi thì mình đi không công một chuyến sao?
Không được!
Thật vất vả lắm mới đi ra ngoài, cũng không thể làm ăn lỗ vốn!
Cửa bị khoá lại,còn có một cái bàn lớn chặn lại,lại bị người nào đó dễ dàng mở ra.
Hệ thống: Đại lực sĩ xuất hiện~
Trong chốc lát, sáu con mắt, mắt to mắt nhỏ nhìn nhau, nhìn nhau không nói gì.
Một người ôm chân ngồi dưới đất, một người gắt gao che lấy miệng của hắn, bên cạnh còn có cái chùy.
Hình như cô bị hiểu lầm cái gì đó....
“Này ~”
Cả phòng yên tĩnh, thậm chí còn mang theo sự đề phòng.
“Đậu phộng hạt dưa cháo ,trái cây hoa quả ngọt , bia đồ uống nước khoáng, chân gà mì tôm xúc xích giăm bông, có cần không?”
Có đồ gì?
Hai người đứng hình, còn tưởng rằng chính mình nghe nhầm cái gì rồi.
“cô bán đồ ăn?”
La Huy nghe được chữ đồ ăn phản ứng đầu tiên là kinh ngạc, dù sao tận thế đã lâu như vậy, đồ ăn là đồ trọng điểm, người khác mua cũng mua không được, cô lại còn lấy ra bán?!
Lại nhìn lên mặt cô gái.
Khuôn mặt trắng nõn, hồng thuận, quần áo sạch sẽ, sạch sẽ, ngay cả nhăn cũng không có, không khí đục ngầu bên trong còn xen lẫn một mùi trái cây cô đem tới.
Tựa như cùng bọn họ là hai thế giới khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro