Mộ Thiếu Sủng Thê Xin Bình Tĩnh!

Đổi trắng thay...

2024-10-26 22:34:16

Giai Mễ vừa đưa tay chạm lên bộ lễ phục màu tím nhạt, nghe đến câu này cũng phải khựng lại. Trên gương mặt cô khi này, hiện lên sự cứng đờ.

Lời Châu Tranh nói, vốn không hề sai!

Danh tiếng Giai Mễ từng xấu như thế nào, tương đối nhiều người đều biết. Quá khứ không mấy tốt đẹp in hằn, càng rõ một điều Giai Mễ cô chính là loại nữ nhân lòng dạ "rắn rết" như thế trong lời đồn.

Một màn này, hoàn toàn đúng như mong muốn của Châu Tranh. Vì vậy, cô ta đắc thẳng tiến lên. Nhìn nét mặt của Giai Mễ thì càng lúc càng hả hê.

"Tiếc thật, Nhiếp tiên sinh vốn cũng thay nhân tình như áo. Tôi muốn xem thử, với loại kỹ năng của cô có thể lăn lộn cùng với ngài ấy được bao lâu."

Giai Mễ hơi cúi thấp đầu, trong vài phút nét mặt phút chốc đã thay đổi. Gương mặt ngẩng lên nhìn Châu Tranh, tuy nói rằng cô ta có thể sử dụng quá khứ để đè ép cô, nhưng lại quên mất rằng, cô vốn không phải kẻ để cô ta có thể bắt nạt.

Để rồi, cất lên giọng nói khinh miệt nhìn thẳng vào ánh mắt cô ả, đâm sâu vào loại tâm tư thấp hèn nhất.

"Không rõ là bên cạnh Nhiếp tiên sinh được bao lầu, nhưng tôi e rằng. Có những người... có muốn thì cả đời cũng không được!"

Châu Tranh một lần nữa, như bị câu nói này điểm huyệt. Nét mặt trở nên khó coi vô cùng.

Ngay khi định lên tiếng phản bác, bất chợt cửa phòng trang điểm đột ngột bị mở tung vang dội. Mọi người đồng loạt nhìn thì thấy bóng dáng người con gái khác chạy vào, bộ dạng có vẻ vội vàng lại thở gấp.

"Chị Giai Mễ!"

Úc Noãn sau khi qua một loạt thông tin bên dưới sảnh, cô biết được rằng chỉ duy nhất Giai Mễ thực hiện màn trình diễn với cây đàn piano. Ngoài ra, những người tham dự khác hầu như đều sử dụng đạo cụ khác.

Vì vậy, cô gấp gáp lao vào khu phòng trang điểm riêng biệt hòng muốn nói về chuyện hôm qua. (

Kết quả, ngay tại căn phòng lại trồng thấy được thủ phạm là Tử Bình, hiện tại ung dung đứng bên cạnh Châu

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tranh.

Giai Mễ nhìn Úc Noãn một lúc, mới chợt nhận ra được đây là người cô đã giới thiệu vào công ty giải trí Glory.

Úc Noãn mặc kệ mọi người, phía đằng sau cô biết vài bảo vệ cũng đang chạy đến vì cô đột ngột xông vào phòng riêng tư của các ngôi sao đứng đầu. Vì vậy cô vội vàng lấy điện thoại, đưa đến trước mặt Giai Mễ.

"Chị Mễ, cây đàn piano của chị, hôm qua em trông thấy cô ta..."

Vừa nói, vừa chỉ tay thẳng mặt vào Tử Bình không nhân nhượng.

"Chính cô ta, đã làm gì với cây đàn của chị. Em đã lưu lại đoạn video, muốn báo lại chuyện này với chị."

Vừa nghe Úc Noãn nói đến đây, Tử Bình hoảng loạn hơn hết, chỉ có Châu Tranh tuy chột dạ, nhưng cô ả lại biết có người đứng chẳn đường cho mình.

"Cô nói láo!" Ngay lập tức, Tử Bình phản bác.

Giai Mễ nhìn biểu cảm Úc Noãn nơm nớp lo sợ, rõ ràng cô mới là người bị hại, vậy mà một người không liên quan như Úc Noãn lại có thể vì cô mà liên can, trong một thoáng liền cảm thấy ấm áp.

"Úc Noãn, em bình tĩnh đã."

Giai Mễ ngó điện thoại của Úc Noãn, ngay khi muốn cầm lên thì Tử Bình vội vàng tiến đến, bàn tay cô ta hất thật mạnh chiếc điện thoại của Úc Noãn xuống khiến màn hình vỡ ra.

"Cô... một thực tập sinh mới vào, dựa vào đầu mà dám đổ lỗi cho tôi? Cái đoạn video đó, đừng tưởng rằng cắt ghép liền có thể vu khống."

Tử Bình nhìn Úc Noãn, cô ta cứ thế ngang nhiên ném vỡ điện thoại không để lại đoạn video. Một tay chỉ thẳng vào mặt của Úc Noãn, tình thế đổi trắng thay đen. Bởi hiện tại nơi đây không có bất kỳ một nhân vật quyền thế nào, huống hồ chi có Châu Tranh chống lưng, cô ta thật sự không hề sợ.

"Hay là, cô hãm hại Giai Mễ vì ghen ghét, để rồi liền vu oan giá họa cho tôi?"

Vừa nói, Tử Bình nhìn, chẳng hiểu vì sao rất nhanh đôi mắt liền âng ấng nước diễn trò, cứ thế quay sang phía

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Châu Tranh tìm sự trợ giúp, khiến ngay cả Úc Noãn cũng phải ngây ra.

"Chị Tranh, em theo chị lâu như vậy chị biết em không phải loại người đó mà."

Tinh the nay, Uc Noan that su khong ngo duc. Cam giac trong vai phut lien tre thanh ke co ti, day la lan da่น

trải qua.

Cô vội vàng nắm lấy tay của Giai Mễ, giọng nói mỗi lúc một run run lo sợ.

"Chị, chị phải tin em. Lời em nói là thật... chị giúp em tham gia hòa tấu, đối tốt với em như thế, em chắc chắn sẽ không làm hại chị..."

Nói một lúc, Úc Noãn hoảng loạn chạy đến hướng chiếc điện thoại vừa bị đập vỡ, muốn níu lấy bằng chứng cho mình. Nhưng Tử Bình dường như đã đoán được, ra tay rất mạnh, màn hình hoàn toàn vỡ tan.

Úc Noãn hoảng loạn cầm điện thoại, vội vàng chạy đến. Giai Mễ lặng nhìn tình hình xem xét, chỉ nhẹ nhàng vỗ vai

cua Uc Noan nhu an ui, bo dang Uc Noan non not nhu vay, that kho de ma ton tai 6 chon nay.

Châu Tranh trông thấy Tử Bình dần chiếm lợi hơn, nhất là khi bảo vệ cũng vội vã tiến đến căn phòng hồng muốn đem Úc Noãn đột ngột xông vào rời khỏi. Vì vậy càng được tiếp thêm sức mạnh mà lên tiếng.

"Thân phận thấp kém như cô, đừng tưởng được rằng vào công ty giải trí Glory, bám váy của Giai Mễ, liền cũng ảo tưởng vớ được cành cao hậu thuẫn như cô ta."

Úc Noãn căng thẳng lại sợ hãi nhìn Châu Tranh phản bác, cô chợt nhận ra, đây chính là giọng nói của người phụ nữ trong cuộc hội thoại với Tử Bình.

Vì vậy, vội vã chỉ thẳng tay vào mặt Châu Tranh.

"Chị Mễ, Châu Tranh, là cô ta trong cuộc hội thoại với Tử Bình... nói rằng chị chắc chắn sẽ không thể đoạt giải trong cuộc thi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mộ Thiếu Sủng Thê Xin Bình Tĩnh!

Số ký tự: 0