Mộ Thiếu Sủng Thê Xin Bình Tĩnh!
Một danh phận
2024-10-26 22:34:16
Nghe cau nay, Uc Noan mot lan nua nhu thic tinh. Nhd den nhung lan trudc day, Mo Kinh Triet hanh ha ca mot
đêm khiến cô không cách nào xuống được giường, thậm chí còn mê man suốt một đêm.
Mộ Kình Triệt nhìn cô, cẩn thận hôn lên gương mặt nhỏ từng chút một nâng niu, để rồi nâng cằm, khiến cô đối diện với ánh mắt tràn đầy tình yêu nồng nhiệt của hắn, hơi thở nóng bừng không ngừng phả đến tràn ngập khắp gương mặt cô.
"Bé con, em có nhớ đến lời hứa anh từng nói không, một danh phận cho em."
"Nhớ..."
Úc Noãn nghe đến đây, dần như tập trung hơn, nhưng đôi môi kia vẫn cứ hôn lên khắp gương mặt cô khiến cô không khỏi bị phân tán, mọi nơi mọi chỗ, giống như muốn đề cơ thể cô chỉ còn lại mùi hương của hắn, đánh dấu riêng thuộc về chính hẳn.
"Nếu anh cầu hôn em, bé con... em sẽ lấy anh chứ?"
Úc Noãn lần nữa, tim như đập thịch một cái, cô đối diện với hắn, dường như chưa nghĩ tới điều này. Cô cắn nhẹ đôi môi hồng nhuận, giống như đang phải đứng giữa quyết định khó khăn.
Thực chất, Úc Noãn vẫn chưa muốn, cô chỉ đơn giản muốn đi tiếp trên con đường của bản thân. Dù gì cô vẫn còn rất trẻ, cô cũng chỉ vừa mới chính thức thoát khỏi rào cản và làm những gì bản thân mong muốn.
Úc Noãn nghe không ít tin đồn trong giới giải trí, nhiều ngôi sao có lượng lớn fan ham mộ, nhưng sau đó vì rộ lên tin đồn kết hôn mà sự nghiệp dường như khó có thể duy trì. Chỉ một mực lo cho gia đình. Còn về cô, vừa được tự do chưa bao lâu, cô vẫn muốn tiếp tục phát triển. Cô không muốn bị ảnh hưởng.
Hiện tại, Mộ Kình Triệt cho cô nhiều thứ, cô cũng thừa nhận ở loại chuyện này cô thật sự ích kỷ. Sợ rằng đáp án khiến đối phương buồn, vì vậy cô im lặng một chốc, giống như nghĩ ngợi cách trả lời thật đúng đắn.
Thực chất, Mộ Kình Triệt đã sớm biết được suy tư của cô. Nhìn bộ dạng cô gái nhỏ lo lắng lại trầm tư nghĩ ngợi, hắn đều không hề trách móc.
Hắn yêu cô, phải cho cô làm những gì bản thân muốn, cho cô hoàn thành mọi thứ. Huống hồ chi, cô nhỏ bé như thế, tiền đồ cũng rộng mở.
Vì vậy, trong lúc Úc Noãn chìm trong mớ suy nghĩ riêng của bản thân, Mộ Kình Triệt nhẹ nhàng tiến đến, khẽ ôm cô vào lòng, nở nụ cười ánh nắng đầu xuân, ẩm áp lại dịu dàng sưởi ẩm từng chút một.
"Bé con, hãy nhớ rằng anh không ép em, con đường em chọn anh đều ủng hộ. Anh chỉ đơn giản là muốn nghe một câu đồng ý, liệu em có bằng lòng gả cho anh hay không thôi?"
Úc Noãn ngạc nhiên nhìn Mộ Kình Triệt, cô nào biết hắn có thể nuông chiều cô đến mức độ bao dung như thế
nay.
Yêu không đơn giản là thấu hiểu, thậm chí đối với người đàn ông này còn là dung túng nữa.
Vì thế, Úc Noãn nhẹ nhàng gật đầu một cái.
"Lấy, em sẽ lấy anh."
Bản thân Úc Noãn, thứ gì cũng đều thuộc về Mộ Kinh Triệt rồi, ngoài hắn ra, căn bản cũng không thêm một ai có thể bước vào nữa.
Mộ Kình Triệt hài lòng nhìn cô, ánh mắt đen nhánh là yêu chiều thấy rõ, toàn bộ đều là sự thâm tình chỉ dành riêng cho cô.
Hắn lúc nào cũng sẽ đợi cô gái nhỏ này, toàn tâm toàn ý thuộc về hắn.
"Ngoan lắm."
Nghe khen một chữ ngoan, Úc Noãn ngượng ngùng nhìn hắn. Cô thật ra cũng lớn, đâu phải nhỏ nhắn gì, thế
nhung nghe ti "ngoan" cua han vo so lan, cung som da quen.
Mộ Kình Triệt cúi thấp người, bàn tay lưu manh luồn sâu và phía sâu lớp áo, khiến Úc Noãn giật thót khi cảm nhận bàn tay như con rẵn không ngừng kích thích mình từng chút.
"Nào, bây giờ thì dỗ anh!"
Đôi môi kiêu bạc đáp xuống làn da mềm, nụ hôn sâu vây lấy gương mặt cô. Úc Noãn như thể chìm sâu vào sự dịu dàng mê luyến ấy, đồng thời có sự mãnh liệt chiếm hữu, chỉ muốn cô là của riêng hắn.
Bàn tay luồn ra sau lưng, cẩn thận tìm khóa kéo, trong lúc chẳng thể định thần, Mộ Kình Triệt ôm cô ngồi lên đùi hắn, để nơi mềm mại chạm đến nơi đang căng trướng vì dục vọng tung hoành kia, làn váy mỏng như suối cứ thể theo đà mà tuột xuống, lộ ra làn da trắng nõn tràn đầy hương thơm ngát.
Ánh mắt dần trở nên đục ngầu nhìn cô, đối diện với người con gái như trân bảo quý giá, chỉ muốn đem mọi thứ đến trước mặt cho cô.
Mộ Kình Triệt chưa yêu ai bao giờ, nên đối với cô, hắn là toàn tâm, muốn cho cô mọi thứ, cả những gì tốt nhất, bởi cô là duy nhất trong cuộc đời hắn, cũng là toàn bộ lý tưởng tiến đến.
Từng một thời tranh đoạt thứ địa vị quyền lực nơi đỉnh cao kia phù phiếm, bàn tay cũng từng vấy bẩn nhuốm máu vô số người, bao nhiêu cũng không đủ thỏa mãn bản tính ngang tàn của hắn.
Chỉ là đến khi gặp cô gái nhỏ trước mặt, hẳn lại chẳng tha thiết thứ gì nữa, đỉnh cao lần này nếu có chinh phục, cũng chính là toàn tâm toàn ý quỳ xuống trước mặt đem dâng tặng cô.
đêm khiến cô không cách nào xuống được giường, thậm chí còn mê man suốt một đêm.
Mộ Kình Triệt nhìn cô, cẩn thận hôn lên gương mặt nhỏ từng chút một nâng niu, để rồi nâng cằm, khiến cô đối diện với ánh mắt tràn đầy tình yêu nồng nhiệt của hắn, hơi thở nóng bừng không ngừng phả đến tràn ngập khắp gương mặt cô.
"Bé con, em có nhớ đến lời hứa anh từng nói không, một danh phận cho em."
"Nhớ..."
Úc Noãn nghe đến đây, dần như tập trung hơn, nhưng đôi môi kia vẫn cứ hôn lên khắp gương mặt cô khiến cô không khỏi bị phân tán, mọi nơi mọi chỗ, giống như muốn đề cơ thể cô chỉ còn lại mùi hương của hắn, đánh dấu riêng thuộc về chính hẳn.
"Nếu anh cầu hôn em, bé con... em sẽ lấy anh chứ?"
Úc Noãn lần nữa, tim như đập thịch một cái, cô đối diện với hắn, dường như chưa nghĩ tới điều này. Cô cắn nhẹ đôi môi hồng nhuận, giống như đang phải đứng giữa quyết định khó khăn.
Thực chất, Úc Noãn vẫn chưa muốn, cô chỉ đơn giản muốn đi tiếp trên con đường của bản thân. Dù gì cô vẫn còn rất trẻ, cô cũng chỉ vừa mới chính thức thoát khỏi rào cản và làm những gì bản thân mong muốn.
Úc Noãn nghe không ít tin đồn trong giới giải trí, nhiều ngôi sao có lượng lớn fan ham mộ, nhưng sau đó vì rộ lên tin đồn kết hôn mà sự nghiệp dường như khó có thể duy trì. Chỉ một mực lo cho gia đình. Còn về cô, vừa được tự do chưa bao lâu, cô vẫn muốn tiếp tục phát triển. Cô không muốn bị ảnh hưởng.
Hiện tại, Mộ Kình Triệt cho cô nhiều thứ, cô cũng thừa nhận ở loại chuyện này cô thật sự ích kỷ. Sợ rằng đáp án khiến đối phương buồn, vì vậy cô im lặng một chốc, giống như nghĩ ngợi cách trả lời thật đúng đắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thực chất, Mộ Kình Triệt đã sớm biết được suy tư của cô. Nhìn bộ dạng cô gái nhỏ lo lắng lại trầm tư nghĩ ngợi, hắn đều không hề trách móc.
Hắn yêu cô, phải cho cô làm những gì bản thân muốn, cho cô hoàn thành mọi thứ. Huống hồ chi, cô nhỏ bé như thế, tiền đồ cũng rộng mở.
Vì vậy, trong lúc Úc Noãn chìm trong mớ suy nghĩ riêng của bản thân, Mộ Kình Triệt nhẹ nhàng tiến đến, khẽ ôm cô vào lòng, nở nụ cười ánh nắng đầu xuân, ẩm áp lại dịu dàng sưởi ẩm từng chút một.
"Bé con, hãy nhớ rằng anh không ép em, con đường em chọn anh đều ủng hộ. Anh chỉ đơn giản là muốn nghe một câu đồng ý, liệu em có bằng lòng gả cho anh hay không thôi?"
Úc Noãn ngạc nhiên nhìn Mộ Kình Triệt, cô nào biết hắn có thể nuông chiều cô đến mức độ bao dung như thế
nay.
Yêu không đơn giản là thấu hiểu, thậm chí đối với người đàn ông này còn là dung túng nữa.
Vì thế, Úc Noãn nhẹ nhàng gật đầu một cái.
"Lấy, em sẽ lấy anh."
Bản thân Úc Noãn, thứ gì cũng đều thuộc về Mộ Kinh Triệt rồi, ngoài hắn ra, căn bản cũng không thêm một ai có thể bước vào nữa.
Mộ Kình Triệt hài lòng nhìn cô, ánh mắt đen nhánh là yêu chiều thấy rõ, toàn bộ đều là sự thâm tình chỉ dành riêng cho cô.
Hắn lúc nào cũng sẽ đợi cô gái nhỏ này, toàn tâm toàn ý thuộc về hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngoan lắm."
Nghe khen một chữ ngoan, Úc Noãn ngượng ngùng nhìn hắn. Cô thật ra cũng lớn, đâu phải nhỏ nhắn gì, thế
nhung nghe ti "ngoan" cua han vo so lan, cung som da quen.
Mộ Kình Triệt cúi thấp người, bàn tay lưu manh luồn sâu và phía sâu lớp áo, khiến Úc Noãn giật thót khi cảm nhận bàn tay như con rẵn không ngừng kích thích mình từng chút.
"Nào, bây giờ thì dỗ anh!"
Đôi môi kiêu bạc đáp xuống làn da mềm, nụ hôn sâu vây lấy gương mặt cô. Úc Noãn như thể chìm sâu vào sự dịu dàng mê luyến ấy, đồng thời có sự mãnh liệt chiếm hữu, chỉ muốn cô là của riêng hắn.
Bàn tay luồn ra sau lưng, cẩn thận tìm khóa kéo, trong lúc chẳng thể định thần, Mộ Kình Triệt ôm cô ngồi lên đùi hắn, để nơi mềm mại chạm đến nơi đang căng trướng vì dục vọng tung hoành kia, làn váy mỏng như suối cứ thể theo đà mà tuột xuống, lộ ra làn da trắng nõn tràn đầy hương thơm ngát.
Ánh mắt dần trở nên đục ngầu nhìn cô, đối diện với người con gái như trân bảo quý giá, chỉ muốn đem mọi thứ đến trước mặt cho cô.
Mộ Kình Triệt chưa yêu ai bao giờ, nên đối với cô, hắn là toàn tâm, muốn cho cô mọi thứ, cả những gì tốt nhất, bởi cô là duy nhất trong cuộc đời hắn, cũng là toàn bộ lý tưởng tiến đến.
Từng một thời tranh đoạt thứ địa vị quyền lực nơi đỉnh cao kia phù phiếm, bàn tay cũng từng vấy bẩn nhuốm máu vô số người, bao nhiêu cũng không đủ thỏa mãn bản tính ngang tàn của hắn.
Chỉ là đến khi gặp cô gái nhỏ trước mặt, hẳn lại chẳng tha thiết thứ gì nữa, đỉnh cao lần này nếu có chinh phục, cũng chính là toàn tâm toàn ý quỳ xuống trước mặt đem dâng tặng cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro