Mối Tình Danh Môn: Cục Cưng Trăm Tỷ Của Đế Thiếu
Véo uy hiếp anh
Niêm Hoa Nhạ Tiếu
2024-07-21 23:45:01
Editor: Quỳnh Nguyễn
Nam Cung Liệt thật sự đã bị bọn họ lừa gạt sao? Anh xem ra cũng không phải người dễ lừa gạt tốt như vậy.
Hơn nữa chính là mua đông tây cho Nha Nha, muộn một chút cũng không có gì, về phần muốn khẩn trương như vậy?
Trong lòng Danh Khả có phần không xác định.
"Được không liền nhìn cô." Thừa dịp cô sửa chữa hợp đồng, ánh mắt Bắc Minh Tuân lại về tới trên màn hình máy tính chính mình, vừa chậm rì rì nói: "Nếu như làm không được, các ngươi chính mình nhìn làm, nửa năm, chụp không được tự gánh lấy hậu quả."
Cô thở ra một hơi, bất đắc dĩ, nhưng là không có biện pháp.
Đem thời gian viết thành một năm, đem hợp đồng in ra một lần nữa, thời điểm trở lại văn phòng Bắc Minh Tuân đã sắp mười giờ rồi.
Bắc Minh Tuân còn đang tại chuyện chính mình, Danh Khả thấy không có gì làm liền cầm lấy hợp đồng làm một lần kiểm tra cuối cùng.
Mười giờ đi qua, thang máy ngừng lại lầu 28, Nam Cung Liệt mặc quần áo hưu nhàn màu tối, người đại diện Dương Nghi cùng đi từ bên trong giữa thang máy ra.
Danh Khả đã rời khỏi văn phòng Bắc Minh Tuân, vừa thấy anh liền lập tức hướng anh đón, vẻ mặt ý cười : "Nam Cung tiên sinh, người khỏe."
Lại nhìn Dương Nghi gật gật đầu, Dương Nghi cũng hướng cô cười cười, vốn Nam Cung Liệt đã không tính toán tiếp chụp bộ phim này, không biết anh vì cái gì sẽ bỗng nhiên thay đổi chủ ý, bất quá đối với cô mà nói, anh nguyện ý tiếp cuộn phim luôn luôn tốt.
Danh Khả đem Nam Cung Liệt cùng Dương Nghi dẫn tới phòng họp, không cần cô đi kêu hô Bắc Minh Tuân đã chủ động tới đây.
Nam Cung Liệt cầm lấy hợp đồng tùy ý ngắm vài lần, mi tâm bỗng nhiên liền nhíu lại.
Tại trước khi anh mở miệng nói chuyện, Danh Khả bỗng nhiên cười hỏi: "Nha Nha mấy ngày nay như thế nào? Lại vẫn ở lại Đông Lăng sao?"
Nam Cung Liệt hơi run sợ giật mình, vốn có một số việc muốn nói, nhưng nghe cô nhắc tới Nha Nha, liền đặt hợp đồng hướng cô gật gật đầu.
Bắc Minh Tuân không nói lời nào, Danh Khả có chủ ý gì anh tự nhiên biết, việc này chính là anh chính mình dẫn ra, cho nên anh chỉ là tựa lưng vào ghế ngồi lạnh nhạt nhìn toàn bộ.
Danh Khả đón nhận ánh mắt Nam Cung Liệt, cười nói: "Lần trước cô nói với tôi thích hàng loạt kẹp tóc nhỏ Barbie, hôm nay tôi vừa hay nhìn thấy, bất quá nghe nói là số lượng có hạn, đợi lát nữa còn phải vội vàng muốn mua nó tiếp xuống, tôi sợ Tuyết Nhi đã trở về Tây Lăng cho nên hỏi thăm một phen."
Nam Cung Liệt hơi hơi mày cau lại, đáy mắt tựa hồ chảy qua một tia không vui: "Nếu thấy được, vì cái gì không lập tức mua được?"
Danh Khả mở mắt, vẻ mặt vô tội: "Tôi còn phải chạy tới ký hợp đồng cùng Nam Cung tiên sinh, tôi sợ chậm trễ thời gian."
Cô lại cười cười, ý cười kia vẫn thanh thuần như thế, vô tội như thế: "Không quan hệ, chờ sau khi Nam Cung tiên sinh ký xong tôi lập tức liền đi, tôi nghĩ hẳn là còn, nếu không có cũng chỉ có thể nói với Nha Nha một tiếng xin lỗi, lần sau có cơ hội tôi lại đưa cho cô."
Cô trừng mắt nhìn, nhấp môi một phen, đáy mắt tựa hồ nhiễm lên một chút bất đắc dĩ: "Bất quá, tôi thấy Nha Nha là thật thích, lần này bỏ lỡ, không biết lần sau. . ."
"Lấy bút tới đây." Nam Cung Liệt bỗng nhiên lạnh nhạt nói.
Dương Nghi xoa nhẹ đầu lông mày, tiết mục đơn giản như vậy người nào đều có thể nhìn ra tới, Nam Cung Liệt không phải không thấy, chỉ là không dám mạo hiểm, sợ thật có một sự việc như vậy.
Từ trong cặp công văn đem bút máy lấy ra đưa cho anh, nói: "Muốn thương lượng chuyện hợp đồng một phen hay không?"
Ánh mắt Nam Cung Liệt lại rơi vào trên người Bắc Minh Tuân.
"Thù lao đóng phim chính cậu viết đi." Trên điểm này Bắc Minh Tuân có vẻ đại lượng thật sự, đón nhận ánh mắt của anh lạnh nhạt nói: "Lần này tổng đầu tư là ba triệu, cậu cảm thấy được cái giá cả gì thích hợp chính mình viết lên, ký xong mọi người cũng được làm chuyện chính mình."
Lời này không thể nghi ngờ nhắc nhở anh, nên đi ra cửa mua vật phẩm trang sức cho Nha Nha rồi.
Kẹp tóc nhỏ... Trong lòng anh cũng cười đến vô nại, tiểu gia hỏa này cư nhiên lấy loại chuyện này đi uy hiếp anh.
Bất quá anh không biết chuyện là thật hay giả, đương nhiên biết cho dù là thật sự cũng không đến mức gấp thành như vậy, chỉ là sợ vạn nhất, có một phần vạn cơ hội thật sự bị việc này chậm trễ, với Nha Nha mà nói chung quy không phải chuyện tốt.
Cầm lấy bút máy tại trên thù lao đóng phim viết một tổ con số liền ký lên tên mình, một lần ba phần tất cả đều ký, anh đem bút đưa trả cho Dương Nghi, buông xuống mâu nhìn Danh Khả ngồi tại bên người: "Như thế nào? Ký xong rồi, muốn đi ra ngoài sao?"
"Tôi hiện tại liền đi." Danh Khả đem hợp đồng cầm, cầm lấy bút sớm chuẩn bị tốt tại ba phân hợp đồng ký lên tên mình, thuận tiện ấn con dấu Dật Phi, liền đem ba phần hợp đồng đẩy trước mặt Bắc Minh Tuân.
Cô đứng lên, nhìn anh cười nói: "Tôi đi trước đem đông tây mua,đợi lát nữa tới nữa."
Chờ anh ký, Danh Khả sớm đã rời khỏi phòng họp, đi qua thang máy tư nhân đến đường lớn.
Vừa rời tập đoàn Đế Quốc, Danh Khả liền vội vàng đánh một chiếc xe taxi đi tới một nhà tinh phẩm điếm sầm uất nhất phố xá, chưa đi đến cửa trước cầm tiền xu đi đến điện thoại công cộng bấm di động Nam Cung Tuyết Nhi.
Đầu kia, thanh âm Nam Cung Tuyết Nhi có vài phần khàn khàn, đúng là mơ mơ màng màng.
"Em đang làm cái gì?" Cô hỏi.
Nghe được là thanh âm của cô, Nam Cung Tuyết Nhi nhất thời tỉnh táo hơn phân nửa: "Tối hôm qua cùng Liệt ca ca bọn họ hát karaoke, ngủ quá muộn đến bây giờ còn không có dậy, tìm em làm cái gì? Có phải tìm em đi chơi hay không?"
"Không phải." Danh Khả lập tức diệt hi vọng của cô, cúi xuống mới nói: "Vừa rồi chị trước mặt Liệt ca ca nói xạo, em phải giúp chị che lấp."
Nam Cung Tuyết bên kia nghe được cô nói không phải mang cô đi chơi, nhịn không được lầu bầu mở miệng nhỏ, một tia oán niệm: "Cái gì nói dối? Em xem trước một chút có đáng giá giúp chị hay không."
"Đừng hiện thực như vậy, chúng ta là bằng hữu thôi." Danh Khả giấu không được ý cười bên môi, đem chuyện vừa rồi nói với cô một lần.
Đầu kia truyền đến thanh âm Nam Cung Tuyết Nhi: "Chị cũng chưa đưa em, vì cái gì em phải giúp chị?"
"Ai nói chị không đưa em?" Cô quay đầu nhìn quán tinh phẩm một cái, mới lại đối với điện thoại cười đến thoải mái: "Hiện tại chị đã ở phía trước của hàng tinh phẩm, nói một chút em đều đã thích chút gì, chị mua cho em."
"Chị không phải đều nói em muốn kẹp tóc Baby sao? Nếu như chị mua cái khác có thể dấu diếm được Liệt ca ca củịeem sao?"
Danh Khả nhẹ thở ra một hơi, biết chuyện rốt cục thì thành, mới lại đối với điện thoại nở nụ cười: "Nha Nha tốt nhất, chờ chị nghỉ chị mang em đi chơi.
"Hiện tại không phải chị đang nghỉ sao?" Nam Cung Tuyết Nhi lại chu mỏ lên, vẻ mặt oán niệm: "Chị đều đã được nghỉ hè, vẫn còn không mang em đi chơi, khi nào thì mới kêu nghỉ?"
" Bây giờ chị còn muốn làm việc a." Mặc dù không thể đem chuyện nói với coo quá rõ ràng nhưng Danh Khả cũng tóm tắt nói chính mình hiện tại đang làm cái gì cùng cô.
Nghe được cái tiết mục tuyển tú bọn họ kia, Nha Nha tựa hồ cũng vô cùng phấn khởi: "Chờ lần sau em nói vài câu lời hay cùng Liệt ca ca, cầu anh cũng cho em đến nơi đó ngoạn chơi."
" Được, vậy phải đợi Liệt ca ca đáp ứng lại nói."
Nam Cung Liệt thật sự đã bị bọn họ lừa gạt sao? Anh xem ra cũng không phải người dễ lừa gạt tốt như vậy.
Hơn nữa chính là mua đông tây cho Nha Nha, muộn một chút cũng không có gì, về phần muốn khẩn trương như vậy?
Trong lòng Danh Khả có phần không xác định.
"Được không liền nhìn cô." Thừa dịp cô sửa chữa hợp đồng, ánh mắt Bắc Minh Tuân lại về tới trên màn hình máy tính chính mình, vừa chậm rì rì nói: "Nếu như làm không được, các ngươi chính mình nhìn làm, nửa năm, chụp không được tự gánh lấy hậu quả."
Cô thở ra một hơi, bất đắc dĩ, nhưng là không có biện pháp.
Đem thời gian viết thành một năm, đem hợp đồng in ra một lần nữa, thời điểm trở lại văn phòng Bắc Minh Tuân đã sắp mười giờ rồi.
Bắc Minh Tuân còn đang tại chuyện chính mình, Danh Khả thấy không có gì làm liền cầm lấy hợp đồng làm một lần kiểm tra cuối cùng.
Mười giờ đi qua, thang máy ngừng lại lầu 28, Nam Cung Liệt mặc quần áo hưu nhàn màu tối, người đại diện Dương Nghi cùng đi từ bên trong giữa thang máy ra.
Danh Khả đã rời khỏi văn phòng Bắc Minh Tuân, vừa thấy anh liền lập tức hướng anh đón, vẻ mặt ý cười : "Nam Cung tiên sinh, người khỏe."
Lại nhìn Dương Nghi gật gật đầu, Dương Nghi cũng hướng cô cười cười, vốn Nam Cung Liệt đã không tính toán tiếp chụp bộ phim này, không biết anh vì cái gì sẽ bỗng nhiên thay đổi chủ ý, bất quá đối với cô mà nói, anh nguyện ý tiếp cuộn phim luôn luôn tốt.
Danh Khả đem Nam Cung Liệt cùng Dương Nghi dẫn tới phòng họp, không cần cô đi kêu hô Bắc Minh Tuân đã chủ động tới đây.
Nam Cung Liệt cầm lấy hợp đồng tùy ý ngắm vài lần, mi tâm bỗng nhiên liền nhíu lại.
Tại trước khi anh mở miệng nói chuyện, Danh Khả bỗng nhiên cười hỏi: "Nha Nha mấy ngày nay như thế nào? Lại vẫn ở lại Đông Lăng sao?"
Nam Cung Liệt hơi run sợ giật mình, vốn có một số việc muốn nói, nhưng nghe cô nhắc tới Nha Nha, liền đặt hợp đồng hướng cô gật gật đầu.
Bắc Minh Tuân không nói lời nào, Danh Khả có chủ ý gì anh tự nhiên biết, việc này chính là anh chính mình dẫn ra, cho nên anh chỉ là tựa lưng vào ghế ngồi lạnh nhạt nhìn toàn bộ.
Danh Khả đón nhận ánh mắt Nam Cung Liệt, cười nói: "Lần trước cô nói với tôi thích hàng loạt kẹp tóc nhỏ Barbie, hôm nay tôi vừa hay nhìn thấy, bất quá nghe nói là số lượng có hạn, đợi lát nữa còn phải vội vàng muốn mua nó tiếp xuống, tôi sợ Tuyết Nhi đã trở về Tây Lăng cho nên hỏi thăm một phen."
Nam Cung Liệt hơi hơi mày cau lại, đáy mắt tựa hồ chảy qua một tia không vui: "Nếu thấy được, vì cái gì không lập tức mua được?"
Danh Khả mở mắt, vẻ mặt vô tội: "Tôi còn phải chạy tới ký hợp đồng cùng Nam Cung tiên sinh, tôi sợ chậm trễ thời gian."
Cô lại cười cười, ý cười kia vẫn thanh thuần như thế, vô tội như thế: "Không quan hệ, chờ sau khi Nam Cung tiên sinh ký xong tôi lập tức liền đi, tôi nghĩ hẳn là còn, nếu không có cũng chỉ có thể nói với Nha Nha một tiếng xin lỗi, lần sau có cơ hội tôi lại đưa cho cô."
Cô trừng mắt nhìn, nhấp môi một phen, đáy mắt tựa hồ nhiễm lên một chút bất đắc dĩ: "Bất quá, tôi thấy Nha Nha là thật thích, lần này bỏ lỡ, không biết lần sau. . ."
"Lấy bút tới đây." Nam Cung Liệt bỗng nhiên lạnh nhạt nói.
Dương Nghi xoa nhẹ đầu lông mày, tiết mục đơn giản như vậy người nào đều có thể nhìn ra tới, Nam Cung Liệt không phải không thấy, chỉ là không dám mạo hiểm, sợ thật có một sự việc như vậy.
Từ trong cặp công văn đem bút máy lấy ra đưa cho anh, nói: "Muốn thương lượng chuyện hợp đồng một phen hay không?"
Ánh mắt Nam Cung Liệt lại rơi vào trên người Bắc Minh Tuân.
"Thù lao đóng phim chính cậu viết đi." Trên điểm này Bắc Minh Tuân có vẻ đại lượng thật sự, đón nhận ánh mắt của anh lạnh nhạt nói: "Lần này tổng đầu tư là ba triệu, cậu cảm thấy được cái giá cả gì thích hợp chính mình viết lên, ký xong mọi người cũng được làm chuyện chính mình."
Lời này không thể nghi ngờ nhắc nhở anh, nên đi ra cửa mua vật phẩm trang sức cho Nha Nha rồi.
Kẹp tóc nhỏ... Trong lòng anh cũng cười đến vô nại, tiểu gia hỏa này cư nhiên lấy loại chuyện này đi uy hiếp anh.
Bất quá anh không biết chuyện là thật hay giả, đương nhiên biết cho dù là thật sự cũng không đến mức gấp thành như vậy, chỉ là sợ vạn nhất, có một phần vạn cơ hội thật sự bị việc này chậm trễ, với Nha Nha mà nói chung quy không phải chuyện tốt.
Cầm lấy bút máy tại trên thù lao đóng phim viết một tổ con số liền ký lên tên mình, một lần ba phần tất cả đều ký, anh đem bút đưa trả cho Dương Nghi, buông xuống mâu nhìn Danh Khả ngồi tại bên người: "Như thế nào? Ký xong rồi, muốn đi ra ngoài sao?"
"Tôi hiện tại liền đi." Danh Khả đem hợp đồng cầm, cầm lấy bút sớm chuẩn bị tốt tại ba phân hợp đồng ký lên tên mình, thuận tiện ấn con dấu Dật Phi, liền đem ba phần hợp đồng đẩy trước mặt Bắc Minh Tuân.
Cô đứng lên, nhìn anh cười nói: "Tôi đi trước đem đông tây mua,đợi lát nữa tới nữa."
Chờ anh ký, Danh Khả sớm đã rời khỏi phòng họp, đi qua thang máy tư nhân đến đường lớn.
Vừa rời tập đoàn Đế Quốc, Danh Khả liền vội vàng đánh một chiếc xe taxi đi tới một nhà tinh phẩm điếm sầm uất nhất phố xá, chưa đi đến cửa trước cầm tiền xu đi đến điện thoại công cộng bấm di động Nam Cung Tuyết Nhi.
Đầu kia, thanh âm Nam Cung Tuyết Nhi có vài phần khàn khàn, đúng là mơ mơ màng màng.
"Em đang làm cái gì?" Cô hỏi.
Nghe được là thanh âm của cô, Nam Cung Tuyết Nhi nhất thời tỉnh táo hơn phân nửa: "Tối hôm qua cùng Liệt ca ca bọn họ hát karaoke, ngủ quá muộn đến bây giờ còn không có dậy, tìm em làm cái gì? Có phải tìm em đi chơi hay không?"
"Không phải." Danh Khả lập tức diệt hi vọng của cô, cúi xuống mới nói: "Vừa rồi chị trước mặt Liệt ca ca nói xạo, em phải giúp chị che lấp."
Nam Cung Tuyết bên kia nghe được cô nói không phải mang cô đi chơi, nhịn không được lầu bầu mở miệng nhỏ, một tia oán niệm: "Cái gì nói dối? Em xem trước một chút có đáng giá giúp chị hay không."
"Đừng hiện thực như vậy, chúng ta là bằng hữu thôi." Danh Khả giấu không được ý cười bên môi, đem chuyện vừa rồi nói với cô một lần.
Đầu kia truyền đến thanh âm Nam Cung Tuyết Nhi: "Chị cũng chưa đưa em, vì cái gì em phải giúp chị?"
"Ai nói chị không đưa em?" Cô quay đầu nhìn quán tinh phẩm một cái, mới lại đối với điện thoại cười đến thoải mái: "Hiện tại chị đã ở phía trước của hàng tinh phẩm, nói một chút em đều đã thích chút gì, chị mua cho em."
"Chị không phải đều nói em muốn kẹp tóc Baby sao? Nếu như chị mua cái khác có thể dấu diếm được Liệt ca ca củịeem sao?"
Danh Khả nhẹ thở ra một hơi, biết chuyện rốt cục thì thành, mới lại đối với điện thoại nở nụ cười: "Nha Nha tốt nhất, chờ chị nghỉ chị mang em đi chơi.
"Hiện tại không phải chị đang nghỉ sao?" Nam Cung Tuyết Nhi lại chu mỏ lên, vẻ mặt oán niệm: "Chị đều đã được nghỉ hè, vẫn còn không mang em đi chơi, khi nào thì mới kêu nghỉ?"
" Bây giờ chị còn muốn làm việc a." Mặc dù không thể đem chuyện nói với coo quá rõ ràng nhưng Danh Khả cũng tóm tắt nói chính mình hiện tại đang làm cái gì cùng cô.
Nghe được cái tiết mục tuyển tú bọn họ kia, Nha Nha tựa hồ cũng vô cùng phấn khởi: "Chờ lần sau em nói vài câu lời hay cùng Liệt ca ca, cầu anh cũng cho em đến nơi đó ngoạn chơi."
" Được, vậy phải đợi Liệt ca ca đáp ứng lại nói."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro