Những ngày thán...
2024-09-22 16:52:45
Ngày nào Tiêu Duật cũng dạy nàng cưỡi ngựa,bắn cung,săn linh thạch cổ vật nàng đã sớm quen không còn thích
theu thua nua,ngay nao cung co thit heo nuing,thit de roi thit ciu nang tu do vui ve khong phai lo lang anh mat
phán xét như khi ở Thần Giới ở đây nàng muốn biến thành bộ dạng nào hắn cũng chiều lòng nàng bỏ quên uống thuốc giải
Thật thoải mái quá đi mất Có thích ở đây không? Thích chứ rất giống ở quê nhà ơ nhưng dạo này Trành Yền đâu rồi? À Tế Tư bế quan rồi Con co Tudng Phi va Khuyen Cam nนa tai sao khi tro ve ta khong thay ho nua? Hai ngudi bon ho dudc giao nhiem vu khac roi Iau lam moi tro ve nhan lenh Hắn lúc này mang ra một chiếc nhẫn đá khắc hoạ tiết kì lạ đeo cho nàng,nàng bối rối khi nhận thứ kì lạ như vậy
-O day xem ra huynh cung ki la nhu nhung tic yeu do
Hẳn mỉm cười nhìn nàng xoa mu bàn tay nàng
Thứ này sẽ thay ta bảo vệ A Miên Y huynh là sao? Huynh sẽ ruồng bỏ ta à? Đâu có nhiều khi A Miên chạy lung tung mà ta đang bận thì phải nhờ vào nó nhớ giữ gìn cho kĩ Bây giờ ta có thể về Thần giới được nữa hay sao? Dù gì cũng chẳng còn mặt mũi tộc nhân của ta.. Chỉ cần là A Miên, tộc nhân của cô ta không bỏ rơi bất kì ai cả Nhưng đối với người khác Ngài rất xấu xa Vậy còn A Miên? Trong mắt cô ta có vậy không ? Nàng lấy hai tay vỗ nhẹ hai cái má của hắn rồi cười tươi nàng lắc đầu tỏ ý không xấu xa trong mắt nàng bọn họ đã cùng nhau trồng hoa cùng nhau đi chơi cùng nhau chơi ném gối, cùng nhau làm mọi thứ trong đời hắn từ nhỏ đến lớn nàng chính là ánh dương soi sáng cuộc đời vô vị hắn không còn khó chịu nữa nàng biến hắn thành người khác vô cùng nhẫn nại và luôn lắng nghe người khác nghe những lời khuyên của người khác để sửa đổi bản thân trước đây hắn là một đại ma đầu sinh ra mang lời tiên tri hủỷ diệt nhân loại nhưng mẹ hắn và bà của hắn thương đứa bé lén lút nuôi nó lớn hẳn chưa từng cười nói với người khác trừ bà và mẹ hẳn,cha hẳn không muốn nghe những lời đàm tiếu nhưng cũng không muốn con mình phải chết chứng kiến cái chết của bà,của cha khi đối diện với Thần,mẹ hắn trước khi rời đi đã dạy hắn nhìn mọi người khoan dung lần cuối
Hắn đã trở thành người của Ma Thần thừa hưởng ma lực một phần của Ma Thần do bản tính vô tâm vô tình vô cảm ánh mắt giết người ai cũng kiêng nể ấy thể một tia sáng không ngại màn đêm đã bước vào thể giới tăm tối soi sáng cho hắn,cho hắn tiếp xúc biết được tình hình chúng sinh,dạy hắn hòa nhập với thế giới,mài duỗi tính cách sắt đá, hẳn quen có nàng nơi nào có nàng nơi đó chính là ánh sáng nhiều đềm hẳn mộng vào tâm ma hẳn thẩy
Ma Thần phẫn nộ với hắn cho rằng hắn nhu nhược vì một yêu nữ, nhưng hắn không quan tâm những thứ đó hắn trồng hoa vì nàng,học pha trà cũng vì nàng,học nướng thịt cũng vì nàng,tất cả những gì tốt đẹp nhất đều dành cho ngoại lệ của mình Lạc Miên
Chủ Nhân có thư! Xem ra Tường Phi và Trành Yến đều đang làm rất tốt nhiệm vụ! Thám thính Tộc Không Tước sao rồi? Thuộc hạ thấy có dấu hiệu lục đục với các tộc khác Vậy càng đúng ý ta! Lần này phải để Phong Lôi tự ra tay với tộc nhân của hắn, Khổng Tước vốn họ hàng với Thiên Hậu bà ta là Phượng Hoàng mà con cháu bà ta gây hoạ bà ta còn ngồi yên trên ngai Hậu sao
Chủ Nhân nói đúng lắm! Thuộc hạ cáo lui Tiêu Duật ta mang cho huynh này Nàng thấy một tên thị vệ rời đi đoán chắc có chuyện nhỏ nhặt gì cũng nên nàng cũng kệ hắn nghe tiếng nàng vội cất lá thư dưới nệm lót
Mùi gì thơm vậy? Cô làm cho ta sao? Phải đó đây là canh củ sen hầm xương ngon lắm đó nhiều dinh dưỡng nữa đó Hắn bưng lên nếm thử
Ta thấy dạo này huynh bận rộn lắm nên làm thử chưa biết hợp ý huynh không? Dạo này không búi tóc tai mèo nữa sao? Ta lớn rồi đó sao rồi có ngon không? Ngon lắm cô làm rất ngon Nàng nghe thấy thế trong lòng vui vô cùng món này là bà ngoại đã làm cho nàng mỗi khi nàng chán ăn nay nàng học làm cho hắn
Thuộc hạ ban nãy tấu gì vậy?
Có quan trọng không? Hắn lúc nào cũng vậy mà cũng không quan trọng Ta từng được dạy là chỉ cần khi nấu ăn cho chút tâm tư món ngon sẽ ngon để lại hương ăn một lần nhớ mãi Vậy sao?
Món này bà ta từng làm tâm tư của bà ta hiểu nên ăn một lần không quên được Cô để lại tâm tư gì mà món ngon hơn vậy? Nàng chỉ cười hắn nhéo nhẹ má nàng,ánh mắt đầy yêu thương còn nàng lại hưởng thụ khoảng thời gian yên bình đó
theu thua nua,ngay nao cung co thit heo nuing,thit de roi thit ciu nang tu do vui ve khong phai lo lang anh mat
phán xét như khi ở Thần Giới ở đây nàng muốn biến thành bộ dạng nào hắn cũng chiều lòng nàng bỏ quên uống thuốc giải
Thật thoải mái quá đi mất Có thích ở đây không? Thích chứ rất giống ở quê nhà ơ nhưng dạo này Trành Yền đâu rồi? À Tế Tư bế quan rồi Con co Tudng Phi va Khuyen Cam nนa tai sao khi tro ve ta khong thay ho nua? Hai ngudi bon ho dudc giao nhiem vu khac roi Iau lam moi tro ve nhan lenh Hắn lúc này mang ra một chiếc nhẫn đá khắc hoạ tiết kì lạ đeo cho nàng,nàng bối rối khi nhận thứ kì lạ như vậy
-O day xem ra huynh cung ki la nhu nhung tic yeu do
Hẳn mỉm cười nhìn nàng xoa mu bàn tay nàng
Thứ này sẽ thay ta bảo vệ A Miên Y huynh là sao? Huynh sẽ ruồng bỏ ta à? Đâu có nhiều khi A Miên chạy lung tung mà ta đang bận thì phải nhờ vào nó nhớ giữ gìn cho kĩ Bây giờ ta có thể về Thần giới được nữa hay sao? Dù gì cũng chẳng còn mặt mũi tộc nhân của ta.. Chỉ cần là A Miên, tộc nhân của cô ta không bỏ rơi bất kì ai cả Nhưng đối với người khác Ngài rất xấu xa Vậy còn A Miên? Trong mắt cô ta có vậy không ? Nàng lấy hai tay vỗ nhẹ hai cái má của hắn rồi cười tươi nàng lắc đầu tỏ ý không xấu xa trong mắt nàng bọn họ đã cùng nhau trồng hoa cùng nhau đi chơi cùng nhau chơi ném gối, cùng nhau làm mọi thứ trong đời hắn từ nhỏ đến lớn nàng chính là ánh dương soi sáng cuộc đời vô vị hắn không còn khó chịu nữa nàng biến hắn thành người khác vô cùng nhẫn nại và luôn lắng nghe người khác nghe những lời khuyên của người khác để sửa đổi bản thân trước đây hắn là một đại ma đầu sinh ra mang lời tiên tri hủỷ diệt nhân loại nhưng mẹ hắn và bà của hắn thương đứa bé lén lút nuôi nó lớn hẳn chưa từng cười nói với người khác trừ bà và mẹ hẳn,cha hẳn không muốn nghe những lời đàm tiếu nhưng cũng không muốn con mình phải chết chứng kiến cái chết của bà,của cha khi đối diện với Thần,mẹ hắn trước khi rời đi đã dạy hắn nhìn mọi người khoan dung lần cuối
Hắn đã trở thành người của Ma Thần thừa hưởng ma lực một phần của Ma Thần do bản tính vô tâm vô tình vô cảm ánh mắt giết người ai cũng kiêng nể ấy thể một tia sáng không ngại màn đêm đã bước vào thể giới tăm tối soi sáng cho hắn,cho hắn tiếp xúc biết được tình hình chúng sinh,dạy hắn hòa nhập với thế giới,mài duỗi tính cách sắt đá, hẳn quen có nàng nơi nào có nàng nơi đó chính là ánh sáng nhiều đềm hẳn mộng vào tâm ma hẳn thẩy
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ma Thần phẫn nộ với hắn cho rằng hắn nhu nhược vì một yêu nữ, nhưng hắn không quan tâm những thứ đó hắn trồng hoa vì nàng,học pha trà cũng vì nàng,học nướng thịt cũng vì nàng,tất cả những gì tốt đẹp nhất đều dành cho ngoại lệ của mình Lạc Miên
Chủ Nhân có thư! Xem ra Tường Phi và Trành Yến đều đang làm rất tốt nhiệm vụ! Thám thính Tộc Không Tước sao rồi? Thuộc hạ thấy có dấu hiệu lục đục với các tộc khác Vậy càng đúng ý ta! Lần này phải để Phong Lôi tự ra tay với tộc nhân của hắn, Khổng Tước vốn họ hàng với Thiên Hậu bà ta là Phượng Hoàng mà con cháu bà ta gây hoạ bà ta còn ngồi yên trên ngai Hậu sao
Chủ Nhân nói đúng lắm! Thuộc hạ cáo lui Tiêu Duật ta mang cho huynh này Nàng thấy một tên thị vệ rời đi đoán chắc có chuyện nhỏ nhặt gì cũng nên nàng cũng kệ hắn nghe tiếng nàng vội cất lá thư dưới nệm lót
Mùi gì thơm vậy? Cô làm cho ta sao? Phải đó đây là canh củ sen hầm xương ngon lắm đó nhiều dinh dưỡng nữa đó Hắn bưng lên nếm thử
Ta thấy dạo này huynh bận rộn lắm nên làm thử chưa biết hợp ý huynh không? Dạo này không búi tóc tai mèo nữa sao? Ta lớn rồi đó sao rồi có ngon không? Ngon lắm cô làm rất ngon Nàng nghe thấy thế trong lòng vui vô cùng món này là bà ngoại đã làm cho nàng mỗi khi nàng chán ăn nay nàng học làm cho hắn
Thuộc hạ ban nãy tấu gì vậy?
Có quan trọng không? Hắn lúc nào cũng vậy mà cũng không quan trọng Ta từng được dạy là chỉ cần khi nấu ăn cho chút tâm tư món ngon sẽ ngon để lại hương ăn một lần nhớ mãi Vậy sao?
Món này bà ta từng làm tâm tư của bà ta hiểu nên ăn một lần không quên được Cô để lại tâm tư gì mà món ngon hơn vậy? Nàng chỉ cười hắn nhéo nhẹ má nàng,ánh mắt đầy yêu thương còn nàng lại hưởng thụ khoảng thời gian yên bình đó
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro