Chương 16
Tg Kha Nguyễn
2024-07-12 20:17:06
Nàng rốt cuộc cũng chạy lại kéo tay cả hai người ra rồi cười hì hì , xua tan bầu không khí ngột ngạc này.
" Ai zô , hai huynh đang muốn làm gì ? trời sắp mưa rồi , nếu hai huynh cứ nhất định đứng đây thì ta cũng không ngại mà đi trước "
Nói xong nàng quay lưng bỏ đi mặc kệ hai tên đang đen mặt phía sau. Thấy nàng bỏ đi , Ôn Huyết đứng sửa sang lại y phục vừa bị sốc sếch nhìn Phong Dật Thiên chỉ tay về phía hắn.
" Đừng có đi theo "
Như lời ra lệnh , hắn nhanh chóng quay đi về phía sau nàng , chỉ có Phong Dật Thiên vẫn đứng ở chỗ cũ , hai tay nắm chặt, sắt mặt vô cùng khó coi .
Ôn Huyết đi theo nàng suốt dọc đường , hắn đi vô cùng nhanh lúc nãy còn ở phía sau bây giờ lại đi trước mặt nàng , bước chân hắn dài bằng hai bước của nàng, sao nàng có thể theo kịp .
Một lúc sau nàng đã bị hắn bỏ lại phía sau một đoạn vậy mà hắn vẫn im bặt tiếp tục đi với cường độ cao. Cuối cùng nàng không chịu nổi nữa đành than thở.
" Huynh có thể nào đi chậm chút được không , lưng bà đây sắp gãy ra rồi "
Lúc này hắn mới chịu đứng lại , nàng chưa kịp nói thêm lời nào thì đã bị một bàn tay nhất lên cao ôm chặt nàng , hắn không nói nữa lời tiếp tục đi về phía trước , nàng thấy tâm tình hắn không tốt nên cũng không muốn chọc giận liền dựa vào người hắn im lặng cho tới khi về tới Tây Ô Cốc .
Về tới cốc , lính canh cửa vô cùng bất ngờ khi thấy một màn tình chàng ý thiếp này lập tức hiểu ý đứng bất động không làm phiền đến họ. Thấy hắn vừa đi qua khỏi phòng nàng , nàng lập tức bị hắn làm kinh sợ vùng vẫy.
" Huynh định đưa ta đi đâu , mau thả ta xuống , phòng ta ở đây mà "
Mặc kệ nàng có kháng cự thế nào hắn cũng không chút dao động , một màn này đã bị A Sở nhìn thấy không sót một cảnh , nàng ta không nghĩ tới Ôn Huyết nữa đêm ra ngoài chỉ vì một nữ nhân còn không để ý tới mọi người xung quanh mà đưa nàng ta vào phòng .
" Rốt cuộc cô ta có gì hơn ta chứ ?"
Phía sau vọng tới tiếng nói êm tại.
" Tỷ nên an phận một chút , đừng trách ta không nhắc tỷ , cốc chủ bây giờ cực kỳ xem trọng phu nhân nếu tỷ dám động đến nàng nhất định sẽ phải nhận hậu quả "
Lời cảnh cáo của A Tinh không khiến nàng nguôi ngoai nỗi căm phẫn trong lòng mà còn trỗi dậy mạnh mẽ hơn , hai tay A Sở nắm chặt thành nắm đấm .
" Đợi ta giải quyết được ả Tuyết Cơ xong , người tiếp theo nhất định là nàng ta "
A Sở không nói hai lời quay lưng bỏ đi để lại A Tinh đứng đó trầm mặc , nàng thở dài lắc đầu.
" Chấp mê bất ngộ "
Lúc này Ôn Huyết đã đưa Tuyết Cơ về phòng của hắn , không vòng vo mà đóng chặt cửa rồi thả mạnh nàng xuống giường , thân thể nàng đau đớn muốn gãy ra từng khúc , nàng bất mãn quát lớn.
" Huynh có bệnh à ?"
Mắt hắn lúc này đã đầy những tia máu đỏ chói mắt hung hăng nhìn nàng, thấy nàng cựa quậy hắn dùng thân thể mình áp sát xuống người nàng .
" Đừng làm loạn , ta không biết mình sẽ làm gì nữa đâu "
Thấy giọng nói vô cùng kiềm chế của hắn , trong đầu nàng bắt đầu ong ong , hắn rốt cuộc muốn làm gì , tại sao lại nói ra những từ ngữ khó hiểu đến vậy .
Nhưng khi nhìn vào mắt hắn , nàng cũng có chút rét run trong lòng , đành nằm im không cử động nữa. Thấy nàng nằm im ngoan như một con mèo nhỏ , hắn mới ngồi dậy chỉnh trang lại y phục , trầm tư một lát mới gọi A Tinh vào.
Vừa thấy một cảnh này , A Tinh như đã thầm hiểu được .
" Mang dây tới đây "
Hắn ra lệnh , lúc này A Tinh liền đỏ mặt , không ngờ ngày thường cốc chủ phóng đãng nay lại muốn đổi phong cách khác , không nói hai lời nàng liền bước ra ngoài.
Nghe thấy hắn định mang dây tới , nàng ngồi dậy mở to mắt nhìn hắn , hắn muốn giết nàng sao ? nếu muốn giết nàng thì hắn đã giết từ lúc ở dưới núi , sao lại mang tận vào phòng rồi mới giết . Không được nàng không thể chết , nàng có nên giết hắn.
Suy nghĩ vừa lé lên trong đầu nàng đã bị tiếng mở cửa đánh thức , nàng nhất định không được manh động , nếu để lộ ra nàng biết võ công thì mọi chuyện sẽ bị bại lộ .
Tiếng mưa bên ngoài đã bắt đầu kéo tới , mỗi lúc một to như đánh mạnh vào trái tim nàng , sấm chớp đùng đùng khiến nàng nhớ đến cái cảnh lúc nhỏ trong đêm mưa bão bị bầy sói vay lấy , trong lòng nàng lúc này chỉ toàn sợ hãi.
Người đàn ông trước mặt này khiến nàng liên tưởng tới một đàn sói hung ác đang từ từ thưởng thức con mồi , nàng co rúm người lại nép vào góc giường.
" Huynh muốn làm gì ? "
Hắn vẫn không nói tiếng nào đến khi A Tinh mang vài sợi dây tới rồi lặng lẽ rời đi.
Hắn nhìn nàng hoảng sợ ngồi trong góc , thì cười nhếch mép.
" Nàng và tên đó có quan hệ gì ?"
Lúc này hắn lại hỏi những câu vô cùng vớ vẩn , nàng cũng chậm rãi trả lời .
" Ta chỉ vô tình quen biết hắn , hoàn toàn không có quan hệ gì"
Gương mặt hắn nhìn nàng mỗi lúc một nham hiểm , hắn đã điều tra ra tên vừa rồi chính là Phong Dật Thiên là ca ca của nàng , nhưng khi nàng cùng Phong Dật Thiên gặp mặt lại không hề quen biết . Lúc này hắn mới chắc chắn rằng nàng không phải là Phong Nhã Kỳ nhưng hắn lại không muốn vạch trần nàng , để xem ngày mai Phong Dật Thiên tới đây , nàng và hắn sẽ giải thích với hắn ra sao.
" Ai zô , hai huynh đang muốn làm gì ? trời sắp mưa rồi , nếu hai huynh cứ nhất định đứng đây thì ta cũng không ngại mà đi trước "
Nói xong nàng quay lưng bỏ đi mặc kệ hai tên đang đen mặt phía sau. Thấy nàng bỏ đi , Ôn Huyết đứng sửa sang lại y phục vừa bị sốc sếch nhìn Phong Dật Thiên chỉ tay về phía hắn.
" Đừng có đi theo "
Như lời ra lệnh , hắn nhanh chóng quay đi về phía sau nàng , chỉ có Phong Dật Thiên vẫn đứng ở chỗ cũ , hai tay nắm chặt, sắt mặt vô cùng khó coi .
Ôn Huyết đi theo nàng suốt dọc đường , hắn đi vô cùng nhanh lúc nãy còn ở phía sau bây giờ lại đi trước mặt nàng , bước chân hắn dài bằng hai bước của nàng, sao nàng có thể theo kịp .
Một lúc sau nàng đã bị hắn bỏ lại phía sau một đoạn vậy mà hắn vẫn im bặt tiếp tục đi với cường độ cao. Cuối cùng nàng không chịu nổi nữa đành than thở.
" Huynh có thể nào đi chậm chút được không , lưng bà đây sắp gãy ra rồi "
Lúc này hắn mới chịu đứng lại , nàng chưa kịp nói thêm lời nào thì đã bị một bàn tay nhất lên cao ôm chặt nàng , hắn không nói nữa lời tiếp tục đi về phía trước , nàng thấy tâm tình hắn không tốt nên cũng không muốn chọc giận liền dựa vào người hắn im lặng cho tới khi về tới Tây Ô Cốc .
Về tới cốc , lính canh cửa vô cùng bất ngờ khi thấy một màn tình chàng ý thiếp này lập tức hiểu ý đứng bất động không làm phiền đến họ. Thấy hắn vừa đi qua khỏi phòng nàng , nàng lập tức bị hắn làm kinh sợ vùng vẫy.
" Huynh định đưa ta đi đâu , mau thả ta xuống , phòng ta ở đây mà "
Mặc kệ nàng có kháng cự thế nào hắn cũng không chút dao động , một màn này đã bị A Sở nhìn thấy không sót một cảnh , nàng ta không nghĩ tới Ôn Huyết nữa đêm ra ngoài chỉ vì một nữ nhân còn không để ý tới mọi người xung quanh mà đưa nàng ta vào phòng .
" Rốt cuộc cô ta có gì hơn ta chứ ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phía sau vọng tới tiếng nói êm tại.
" Tỷ nên an phận một chút , đừng trách ta không nhắc tỷ , cốc chủ bây giờ cực kỳ xem trọng phu nhân nếu tỷ dám động đến nàng nhất định sẽ phải nhận hậu quả "
Lời cảnh cáo của A Tinh không khiến nàng nguôi ngoai nỗi căm phẫn trong lòng mà còn trỗi dậy mạnh mẽ hơn , hai tay A Sở nắm chặt thành nắm đấm .
" Đợi ta giải quyết được ả Tuyết Cơ xong , người tiếp theo nhất định là nàng ta "
A Sở không nói hai lời quay lưng bỏ đi để lại A Tinh đứng đó trầm mặc , nàng thở dài lắc đầu.
" Chấp mê bất ngộ "
Lúc này Ôn Huyết đã đưa Tuyết Cơ về phòng của hắn , không vòng vo mà đóng chặt cửa rồi thả mạnh nàng xuống giường , thân thể nàng đau đớn muốn gãy ra từng khúc , nàng bất mãn quát lớn.
" Huynh có bệnh à ?"
Mắt hắn lúc này đã đầy những tia máu đỏ chói mắt hung hăng nhìn nàng, thấy nàng cựa quậy hắn dùng thân thể mình áp sát xuống người nàng .
" Đừng làm loạn , ta không biết mình sẽ làm gì nữa đâu "
Thấy giọng nói vô cùng kiềm chế của hắn , trong đầu nàng bắt đầu ong ong , hắn rốt cuộc muốn làm gì , tại sao lại nói ra những từ ngữ khó hiểu đến vậy .
Nhưng khi nhìn vào mắt hắn , nàng cũng có chút rét run trong lòng , đành nằm im không cử động nữa. Thấy nàng nằm im ngoan như một con mèo nhỏ , hắn mới ngồi dậy chỉnh trang lại y phục , trầm tư một lát mới gọi A Tinh vào.
Vừa thấy một cảnh này , A Tinh như đã thầm hiểu được .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Mang dây tới đây "
Hắn ra lệnh , lúc này A Tinh liền đỏ mặt , không ngờ ngày thường cốc chủ phóng đãng nay lại muốn đổi phong cách khác , không nói hai lời nàng liền bước ra ngoài.
Nghe thấy hắn định mang dây tới , nàng ngồi dậy mở to mắt nhìn hắn , hắn muốn giết nàng sao ? nếu muốn giết nàng thì hắn đã giết từ lúc ở dưới núi , sao lại mang tận vào phòng rồi mới giết . Không được nàng không thể chết , nàng có nên giết hắn.
Suy nghĩ vừa lé lên trong đầu nàng đã bị tiếng mở cửa đánh thức , nàng nhất định không được manh động , nếu để lộ ra nàng biết võ công thì mọi chuyện sẽ bị bại lộ .
Tiếng mưa bên ngoài đã bắt đầu kéo tới , mỗi lúc một to như đánh mạnh vào trái tim nàng , sấm chớp đùng đùng khiến nàng nhớ đến cái cảnh lúc nhỏ trong đêm mưa bão bị bầy sói vay lấy , trong lòng nàng lúc này chỉ toàn sợ hãi.
Người đàn ông trước mặt này khiến nàng liên tưởng tới một đàn sói hung ác đang từ từ thưởng thức con mồi , nàng co rúm người lại nép vào góc giường.
" Huynh muốn làm gì ? "
Hắn vẫn không nói tiếng nào đến khi A Tinh mang vài sợi dây tới rồi lặng lẽ rời đi.
Hắn nhìn nàng hoảng sợ ngồi trong góc , thì cười nhếch mép.
" Nàng và tên đó có quan hệ gì ?"
Lúc này hắn lại hỏi những câu vô cùng vớ vẩn , nàng cũng chậm rãi trả lời .
" Ta chỉ vô tình quen biết hắn , hoàn toàn không có quan hệ gì"
Gương mặt hắn nhìn nàng mỗi lúc một nham hiểm , hắn đã điều tra ra tên vừa rồi chính là Phong Dật Thiên là ca ca của nàng , nhưng khi nàng cùng Phong Dật Thiên gặp mặt lại không hề quen biết . Lúc này hắn mới chắc chắn rằng nàng không phải là Phong Nhã Kỳ nhưng hắn lại không muốn vạch trần nàng , để xem ngày mai Phong Dật Thiên tới đây , nàng và hắn sẽ giải thích với hắn ra sao.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro