Mộng Xuân (Nph, Ntr)

Khác Loài

2024-08-21 16:31:31

“Đó là thư ký hội đồng của học viện, ngài Aran. Nếu như tôi nhìn không nhìn lầm, anh ta có hai cái chân vô cùng khỏe mạnh.”

“Anh ta thật sự là người cá!” Lily nói: “Em ở trong mơ…”

“Đừng liên hệ giấc mơ với hiện thực!” Kylo nói với một chất giọng cao, lạnh lùng cắt ngang lời cô: “Tôi còn nhớ trước đó đã nói với em rồi, đừng nhắc lại chuyện trong mơ nữa.”

Lily muốn cãi lại: “Nhưng…”

“Gần đây em còn nằm mơ sao?” Kylo hoàn toàn không nghe.

“Không, nhưng mà…”

“Vậy là được rồi!” Kylo nghiêm khắc la rầy: “Chỉ cần không nằm mơ nữa là được. Đừng có ở không đi gây sự, thời gian của tôi rất quý giá.”

“Nhưng mà em không có nhìn lầm, anh ta thật sự có một cái đuôi cá mà, em còn…” Lily muốn nói là cô còn tự tay sờ vào.

“Muốn tôi nói bao nhiêu lần, giấc mơ chỉ là sự phản ánh, không có nghĩa là sự thật.” Kylo đập mạnh xuống bàn: “Giấc mơ của em chỉ là sự tưởng tượng về tình dục của anh ta, anh ta muốn trở thành người cá chịch một người phụ nữ dưới nước. Lạ lắm sao?”

Khí thế của anh ta rất hung hăng, hét lên làm cho Lily không dám nói lấy một chữ: “Em có thể mơ thấy một người cá, một con quỷ hút máu, một con kỳ lân, thậm chí là một con rồng! Tưởng tượng về tình dục của con người rất là... Bao la. Bởi vì đời sống tình cảm của chính bản thân em quá nghèo nàn nên em không thể hiểu được sao? Vậy thì tôi đề nghị em dùng nhiều thời gian vào việc học tập chứ không phải cả ngày chìm đắm vào giấc mơ tình dục đàn ông, có thể như vậy em sẽ không phải vui buồn thất thường.”

Lily bị mắng cho một trận té tát, nhất thời có hơi bối rối. Cô nuốt xuống tất cả những lời muốn nói, nhỏ giọng: “Dạ được, thưa thầy.”

Cô đặt thứ trong tay xuống rồi rời khỏi phòng làm việc.

Nàng hối hận về việc nhắc tới dâm mộng với Kylo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cái này rõ là điều cấm kỵ của anh ta.

Nếu trên thế giới có loại thuốc có thể khiến người ta mất trí nhớ, Kylo chắc chắn sẽ không chút do dự mà cho cô uống.

Anh ta có thể thầm mến Ophelia, cũng có thể có thể chỉ là thèm thuồng cơ thể xinh đẹp làm rung động lòng người của cô ta.

Lily cũng không hiểu rõ.

Nhưng mà, cô biết rõ là lòng tự trọng của Kylo vô cùng cao, và là một kẻ cực kỳ kiêu ngạo. Dục vọng bí mật của anh ta bị cô nhìn thấy, giống như đã đánh rơi nhược điểm vào tay cô vậy, điều này làm anh ta dù nhìn cô kiểu nào cũng không vừa mắt.

“Có lẽ là mình ít nói chuyện với thầy ấy lại, đỡ phải bị thầy ấy giận chó đánh mèo…” Lily thầm nghĩ.

Sau khi cô rời khỏi, trong phòng làm việc liền trở nên tĩnh mịch.

Kylo nhìn cánh cửa rộng mở, qua hồi lâu mới chậm rãi ngồi xuống. Anh ta đẩy cái chụp đèn bàn, ánh đèn bên dưới không ngừng uốn éo như một con rắn nước.

“Aran…” Anh ta thấp giọng nói nhưng trong văn phòng lại không còn một ai cả: “Chúng ta có rắc rối rồi.”

Ánh đèn qua quýt giãy giụa như chiếc đuôi cá đang vỗ mặt bàn.

Kylo xoa ấn đường, ánh mắt âm u.

“... Không, tớ đã tạm gạt được em ấy rồi. Tạm thời đừng nói với bọn họ. Trước yên lặng theo dõi sự biến đổi. Tớ sẽ cố gắng ngăn cản em ấy tiếp tục nằm mơ.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mộng Xuân (Nph, Ntr)

Số ký tự: 0