Chương 30 - ‘Cô Ta ℕɠɵạı Ŧìиh Cùng Nam Nhân Khác’
Chương 35
Nguỵ Thừa Trạch
2024-08-10 08:21:44
“Hội thảo lần này, có một trường hợp đặc biệt mà tôi muốn chia sẻ với các vị giáo sư ở đây, đồng thời cũng muốn thỉnh giáo ý kiến của các vị.”
Hoắc Cảnh Tư lấy ra tài liệu đã chuẩn bị sẵn phân phát cho mười vị giáo sư, ngồi xuống vị trí bên trên rút ra một tờ giấy, đặt ở dưới máy chiếu, liền hiển thị trên màn hình.
“Nói về một người đàn
Nhưng cũng hiểu có cũng khoảng 27 tuổi, có nhân cách phân liệt, cụ thể là hai nhân cách khác nhau, hơn nữa mỗi
cái tính cách
, đặc trưng riêng. Một người thì tính tình dịu dàng, còn một cái khác tuy rằng tôi chưa có gặp qua.
ing đã nghe vợ của người này kể lại, nhân cách này là người rất bạo lực, thủ đoạn tàn nhẫn, sẽ đánh đập và
lạm dụng tình dục cô ấy.”
Các vị giáo sư sắc mặt kinh ngạc, họ tỏ vẻ hứng thú. Nói về chứng nhân cách phân liệt, căn bệnh này ở khoa tâm thần cũng không quá phổ biến, thậm chí cũng chỉ là từng nghe nói tới.
“Ở thời điểm hai nhân cách trao đổi với nhau, sẽ phát sinh chuyện gì?”
“Nhân cách chính bị việc gì đó kích thí©fj, sẽ đau đầu dữ dội sau đó chuyển đến cái nhân cách phụ, mà nhân cách phụ này cũng không biết chuyện đang xảy ra.”
“Họ có biết sự tồn tại của đối phương không?”
“Nhân cách chính thì biết.”
“Nguyên nhân vì sao lại hình thành cái nhân cách thứ hai còn chưa rõ lắm. Vợ của cậu ta cũng nói rằng chuyện này xảy ra bất ngờ.”
“Vậy, bác sĩ Hoắc, tôi muốn hỏi một chút, làm sao ngài có thể xác định được đâu là nhân cách chính?”
Hoắc Cảnh Tư nhìn xuống tài liệu, bất giác nhíu mày “Là vợ cậu ta nói như vậy.”
“Vậy theo phán đoán của ngài, có thể xác định nhân cách này là chủ thân thể sao?”
“Nhân cách này thường lưu lại một khoảng thời gian tương đối lâu, nhưng nếu ngài nói như vậy, quả thật tôi cũng có chút nghi ngờ. kiểm tra cho nhân cách chính này, cậu ta nói không nhớ rõ ký ức trước đây, thậm chí là tuổi của quên. Trong quá trình chẩn đoán và điều trị, hầu hết đều là vợ cậu ta trả lời câu hỏi của tôi.”
mình cùng nước. Lúc không lưu
“Ngài không có nói chuyện với nhân cách phụ sao?”
“Không có, ở trước mặt tôi, nhân cách kia không có xuất hiện.”
Mấy vị giáo sư thì thầm với nhau.
“Chứng phân liệt có thể là do người bệnh đã chịu một cú sốc lớn về mặt tinh thần, cho nên nhân cách mới xuất hiện để bảo vệ chính mình, nhưng cũng có thể vì vậy mà đánh mất bản thân.”
“Đúng vậy, đây cũng là nguyên nhân mà tôi nghĩ tới lúc đầu, cho nên kế hoạch của tôi là ‘giết chết’ cái nhân cách thứ hai.”
“Giết chết?”
“Ở dưới tình huống còn chưa rõ ai là nhân cách chính sao?”
“Bác sĩ Hoắc, ngài có chút vội vàng. Theo lời ngài nói, nếu nhân cách phụ mới là người vô tội kia thì sao?”
trạng tình theo cách hậu
Hoắc Cảnh Tư liên tục gật đầu: “Đúng là phán đoán của tôi có thể đã sai. Vì vậy, đối với phương án điều trịthứ hai, tôichỉ thủ nhất, để thời gian nhân cách thứ hai xuất hiện ít hơn. Các loại thuốc đã sử dụng m ở trang thứ hai frong tài liệu.”
năm
Hoắc Cảnh Tư lấy ra tài liệu đã chuẩn bị sẵn phân phát cho mười vị giáo sư, ngồi xuống vị trí bên trên rút ra một tờ giấy, đặt ở dưới máy chiếu, liền hiển thị trên màn hình.
“Nói về một người đàn
Nhưng cũng hiểu có cũng khoảng 27 tuổi, có nhân cách phân liệt, cụ thể là hai nhân cách khác nhau, hơn nữa mỗi
cái tính cách
, đặc trưng riêng. Một người thì tính tình dịu dàng, còn một cái khác tuy rằng tôi chưa có gặp qua.
ing đã nghe vợ của người này kể lại, nhân cách này là người rất bạo lực, thủ đoạn tàn nhẫn, sẽ đánh đập và
lạm dụng tình dục cô ấy.”
Các vị giáo sư sắc mặt kinh ngạc, họ tỏ vẻ hứng thú. Nói về chứng nhân cách phân liệt, căn bệnh này ở khoa tâm thần cũng không quá phổ biến, thậm chí cũng chỉ là từng nghe nói tới.
“Ở thời điểm hai nhân cách trao đổi với nhau, sẽ phát sinh chuyện gì?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nhân cách chính bị việc gì đó kích thí©fj, sẽ đau đầu dữ dội sau đó chuyển đến cái nhân cách phụ, mà nhân cách phụ này cũng không biết chuyện đang xảy ra.”
“Họ có biết sự tồn tại của đối phương không?”
“Nhân cách chính thì biết.”
“Nguyên nhân vì sao lại hình thành cái nhân cách thứ hai còn chưa rõ lắm. Vợ của cậu ta cũng nói rằng chuyện này xảy ra bất ngờ.”
“Vậy, bác sĩ Hoắc, tôi muốn hỏi một chút, làm sao ngài có thể xác định được đâu là nhân cách chính?”
Hoắc Cảnh Tư nhìn xuống tài liệu, bất giác nhíu mày “Là vợ cậu ta nói như vậy.”
“Vậy theo phán đoán của ngài, có thể xác định nhân cách này là chủ thân thể sao?”
“Nhân cách này thường lưu lại một khoảng thời gian tương đối lâu, nhưng nếu ngài nói như vậy, quả thật tôi cũng có chút nghi ngờ. kiểm tra cho nhân cách chính này, cậu ta nói không nhớ rõ ký ức trước đây, thậm chí là tuổi của quên. Trong quá trình chẩn đoán và điều trị, hầu hết đều là vợ cậu ta trả lời câu hỏi của tôi.”
mình cùng nước. Lúc không lưu
“Ngài không có nói chuyện với nhân cách phụ sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không có, ở trước mặt tôi, nhân cách kia không có xuất hiện.”
Mấy vị giáo sư thì thầm với nhau.
“Chứng phân liệt có thể là do người bệnh đã chịu một cú sốc lớn về mặt tinh thần, cho nên nhân cách mới xuất hiện để bảo vệ chính mình, nhưng cũng có thể vì vậy mà đánh mất bản thân.”
“Đúng vậy, đây cũng là nguyên nhân mà tôi nghĩ tới lúc đầu, cho nên kế hoạch của tôi là ‘giết chết’ cái nhân cách thứ hai.”
“Giết chết?”
“Ở dưới tình huống còn chưa rõ ai là nhân cách chính sao?”
“Bác sĩ Hoắc, ngài có chút vội vàng. Theo lời ngài nói, nếu nhân cách phụ mới là người vô tội kia thì sao?”
trạng tình theo cách hậu
Hoắc Cảnh Tư liên tục gật đầu: “Đúng là phán đoán của tôi có thể đã sai. Vì vậy, đối với phương án điều trịthứ hai, tôichỉ thủ nhất, để thời gian nhân cách thứ hai xuất hiện ít hơn. Các loại thuốc đã sử dụng m ở trang thứ hai frong tài liệu.”
năm
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro