Dương Tướng Quân !
Huỳnh Cẩm Hân
2024-07-12 20:02:35
" Không thể nào có chuyện đó, chắc chắn không thể. Hoàng thượng người nói tin tưởng ta, sao có thể tất cả
tội lỗi trút hết lên người phụ thân ta được?"
Dương Khắc Chân vô cùng kiên định, Hàn Vân Dung chắc chắn sẽ không tiểu nhân như vậy, hơn nữa chính miệng hắn đã nói chỉ cần là nàng hắn đều sẽ tin.
" Nếu muội không tin, thì 3 ngày sau trước giờ ngọ ngoại thành tự đến mà xem. Đến lúc đó đừng quá đau buồn nhé, thôi trễ rồi tỷ tỷ không phiền muội nghỉ ngơi. Cáo từ !"
Thái Điệp Y rời đi để lại Dương Khắc Chân gục ngã trong lo lắng, Tiểu Hoa đỡ Khắc Chân ngồi dậy liên tục trấn an nàng bình tĩnh. Sau vài giờ suy tính, nàng cuối cùng cũng có dự tính riêng, bản thân Dương Khắc Chân hiện đang chịu phạt ở cấm cung, nếu tự ý ra ngoài chắc chắn sẽ bị binh lính ngăn lại nhưng vì an nguy của phụ thân Dương Khắc Chân buộc phải ra ngoài. Hoàng thành không phải là nơi tùy ý ra vào, đặc biệt là cổng thành. Muốn vượt qua được cổng thành nhất định phải có lệnh bài thông hành, với Bách Hoa Phi thì e là không thể nhưng với Dương tướng quân thì chắc chắn thành công, từ khi trở về hoàng thành đến lúc phong phí và chịu phạt dường như Hàn Vân Dung đã quên mất một điều chính là tước bỏ phẩm hiệu và lệnh bài thông hành của nàng...
" Nương nương, người thật sự muốn mạo hiểm sao?"
" Tiểu Hoa em yên tâm, ta nhất định sẽ bình an trở về !"
( Ba ngày sau)
Từ sáng sớm hoàng cung đã khác thường hơn mọi ngày, Tuy bản thân bị nhốt ở cung cấm nhưng thông qua Tiểu Hoa rất nhanh chóng Dương Khắc Chân đã năm rõ được tình hình, theo như lời thuật lại hoàng cung hôm nay vô cùng thưa thớt, quân lính chủ lực tập trung canh giữ chủ yếu ở cổng Bắc cổng trực tiếp dẫn ra đến cổng thành. Hơn nữa, từ sáng sớm đã không ai trông thấy hành tung của Hàn Vân Dung ở trong hoàng cung này...
Sau khi nắm rõ tình hình, Dương Khắc Chân ngay lập tức thay đổi y phục thứ nàng vận trên người lúc này chính là giáp phục của " Dương Tướng Quân" Hàn triều. Để nhanh chóng ra được cổng thành, cách nhanh nhất chính là đi qua được cửa Bắc hoàng cung. Dương Khắc Chân không chọn cách đối mặt trực tiếp với binh lính, nàng dùng võ công của mình dễ dàng qua mặt được binh lính trong cung bằng cách đánh lạc hướng chúng rồi trực tiếp nhảy vụt qua khỏi cổng. Rời khỏi hoàng cung, Dương Khắc Chân vẫn mãi là vị nữ tướng trong lòng của dân chúng bởi lẽ khi hắn lập nàng làm phi vốn cũng chẳng danh chính ngôn thuận, số người biết cũng chỉ là phạm vi trong cung...
" Lão bá, người có thể cho con mượn tạm con
ngựa này không?"
"Người... Người là Dương tướng quân? Người có việc dùng cứ lấy, bao giờ xong việc thì trả!"
" Được, đa tạ !"
Biết chắc với tốc độ của mình chắc chắn sẽ không thể nào đuổi kịp đoàn quân của Hàn Vân Dung trước giờ ngọ ba khắc, Dương Khắc Chân dừng chân tại thị trấn, có lẽ không phải phép nhưng đây là lần ngoại lệ duy nhất nàng dùng danh nghĩa là tướng quân để trục lợi, Dương Khắc Chân sau khi mượn được hắc mã đã nhanh chóng phi nước đại theo chỉ dẫn của Thái Điệp Y tìm đường đến ngoại thành nơi mà cha nàng có thể sẽ bị xử tội chết...
" Người trên ngựa, mau chóng dừng lại. Mau xuất trình thẻ thông hành !"
" Thẻ thông hành đây, mời các quan ca xem qua !"
"..."
" Thẻ không vấn đề... Người trên ngựa kia, mau chóng bỏ mặt nạ ra. Ta trông ngươi rất quen mắt !"
Cuối cùng cũng đến cổng thành, kẻ trông coi cổng không ngờ lại chính là binh lính dưới trướng của nàng khi còn ở biên cương, thật sự không ngờ Hàn Vân Dung lại không bạc đãi họ sau khi chiến tranh kết thúc ngược lại còn tạo cho họ việc làm để nuôi gia đình... Dương Khắc Chân vốn không muốn liên lụy người vô tội, trước khi gần đến cổng nàng đã nhanh chóng che mặt chỉ hy vọng tất cả không nhận ra mình, sau khi kiểm tra thẻ tốt nhất vẫn là thả đi xem như không quen biết.... Có vậy sau này khi sự việc bại lộ, chỉ mình nàng gánh tội mà không cần ai phải vì mình chịu phạt.
Kế hoạch của nàng sẽ rất hoàn hảo nếu như không được lệnh tháo bỏ mặt nạ, Dương Khắc Chân nhìn người trước mặt run rẩy diễn cảnh không muốn thấy nhất cuối cùng vẫn sẽ diễn ra.
" Người... thuộc hạ bái kiến Dương tướng quân !"
Tháo mặt nạ, người trên ngựa bỗng chốc hóa tướng quân. Toàn binh giữ thành đều nhìn nàng sửng sờ, tất cả đều đồng loạt cúi xuống hành lễ theo phản xạ, có lẽ bọn họ luôn dành cho Dương Khắc Chân một sự tôn trọng nhất định.
" Dương tướng quân, cổng thành hiện tại đang được phong tỏa ngay cả lệnh thông hành cũng vô hiệu, kể cả người cũng không được ra khỏi thành !"
Hàn Vân Dung tính vốn cẩn thận, để đề phòng trường hợp xấu nhất sau khi ra khỏi thành hắn đã căn dặn binh lính cho phong tỏa tất cả trong ngày hôm nay. Dù là Thái Điệp Y hay là Dương Khắc Chân có dõi tính kế đến đâu thì trong lần nay vẫn thua hắn một nước đi.
Dương Khắc Chân vô cùng kiên định, Hàn Vân Dung chắc chắn sẽ không tiểu nhân như vậy, hơn nữa chính miệng hắn đã nói chỉ cần là nàng hắn đều sẽ tin.
" Nếu muội không tin, thì 3 ngày sau trước giờ ngọ ngoại thành tự đến mà xem. Đến lúc đó đừng quá đau buồn nhé, thôi trễ rồi tỷ tỷ không phiền muội nghỉ ngơi. Cáo từ !"
Thái Điệp Y rời đi để lại Dương Khắc Chân gục ngã trong lo lắng, Tiểu Hoa đỡ Khắc Chân ngồi dậy liên tục trấn an nàng bình tĩnh. Sau vài giờ suy tính, nàng cuối cùng cũng có dự tính riêng, bản thân Dương Khắc Chân hiện đang chịu phạt ở cấm cung, nếu tự ý ra ngoài chắc chắn sẽ bị binh lính ngăn lại nhưng vì an nguy của phụ thân Dương Khắc Chân buộc phải ra ngoài. Hoàng thành không phải là nơi tùy ý ra vào, đặc biệt là cổng thành. Muốn vượt qua được cổng thành nhất định phải có lệnh bài thông hành, với Bách Hoa Phi thì e là không thể nhưng với Dương tướng quân thì chắc chắn thành công, từ khi trở về hoàng thành đến lúc phong phí và chịu phạt dường như Hàn Vân Dung đã quên mất một điều chính là tước bỏ phẩm hiệu và lệnh bài thông hành của nàng...
" Nương nương, người thật sự muốn mạo hiểm sao?"
" Tiểu Hoa em yên tâm, ta nhất định sẽ bình an trở về !"
( Ba ngày sau)
Từ sáng sớm hoàng cung đã khác thường hơn mọi ngày, Tuy bản thân bị nhốt ở cung cấm nhưng thông qua Tiểu Hoa rất nhanh chóng Dương Khắc Chân đã năm rõ được tình hình, theo như lời thuật lại hoàng cung hôm nay vô cùng thưa thớt, quân lính chủ lực tập trung canh giữ chủ yếu ở cổng Bắc cổng trực tiếp dẫn ra đến cổng thành. Hơn nữa, từ sáng sớm đã không ai trông thấy hành tung của Hàn Vân Dung ở trong hoàng cung này...
Sau khi nắm rõ tình hình, Dương Khắc Chân ngay lập tức thay đổi y phục thứ nàng vận trên người lúc này chính là giáp phục của " Dương Tướng Quân" Hàn triều. Để nhanh chóng ra được cổng thành, cách nhanh nhất chính là đi qua được cửa Bắc hoàng cung. Dương Khắc Chân không chọn cách đối mặt trực tiếp với binh lính, nàng dùng võ công của mình dễ dàng qua mặt được binh lính trong cung bằng cách đánh lạc hướng chúng rồi trực tiếp nhảy vụt qua khỏi cổng. Rời khỏi hoàng cung, Dương Khắc Chân vẫn mãi là vị nữ tướng trong lòng của dân chúng bởi lẽ khi hắn lập nàng làm phi vốn cũng chẳng danh chính ngôn thuận, số người biết cũng chỉ là phạm vi trong cung...
" Lão bá, người có thể cho con mượn tạm con
ngựa này không?"
"Người... Người là Dương tướng quân? Người có việc dùng cứ lấy, bao giờ xong việc thì trả!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Được, đa tạ !"
Biết chắc với tốc độ của mình chắc chắn sẽ không thể nào đuổi kịp đoàn quân của Hàn Vân Dung trước giờ ngọ ba khắc, Dương Khắc Chân dừng chân tại thị trấn, có lẽ không phải phép nhưng đây là lần ngoại lệ duy nhất nàng dùng danh nghĩa là tướng quân để trục lợi, Dương Khắc Chân sau khi mượn được hắc mã đã nhanh chóng phi nước đại theo chỉ dẫn của Thái Điệp Y tìm đường đến ngoại thành nơi mà cha nàng có thể sẽ bị xử tội chết...
" Người trên ngựa, mau chóng dừng lại. Mau xuất trình thẻ thông hành !"
" Thẻ thông hành đây, mời các quan ca xem qua !"
"..."
" Thẻ không vấn đề... Người trên ngựa kia, mau chóng bỏ mặt nạ ra. Ta trông ngươi rất quen mắt !"
Cuối cùng cũng đến cổng thành, kẻ trông coi cổng không ngờ lại chính là binh lính dưới trướng của nàng khi còn ở biên cương, thật sự không ngờ Hàn Vân Dung lại không bạc đãi họ sau khi chiến tranh kết thúc ngược lại còn tạo cho họ việc làm để nuôi gia đình... Dương Khắc Chân vốn không muốn liên lụy người vô tội, trước khi gần đến cổng nàng đã nhanh chóng che mặt chỉ hy vọng tất cả không nhận ra mình, sau khi kiểm tra thẻ tốt nhất vẫn là thả đi xem như không quen biết.... Có vậy sau này khi sự việc bại lộ, chỉ mình nàng gánh tội mà không cần ai phải vì mình chịu phạt.
Kế hoạch của nàng sẽ rất hoàn hảo nếu như không được lệnh tháo bỏ mặt nạ, Dương Khắc Chân nhìn người trước mặt run rẩy diễn cảnh không muốn thấy nhất cuối cùng vẫn sẽ diễn ra.
" Người... thuộc hạ bái kiến Dương tướng quân !"
Tháo mặt nạ, người trên ngựa bỗng chốc hóa tướng quân. Toàn binh giữ thành đều nhìn nàng sửng sờ, tất cả đều đồng loạt cúi xuống hành lễ theo phản xạ, có lẽ bọn họ luôn dành cho Dương Khắc Chân một sự tôn trọng nhất định.
" Dương tướng quân, cổng thành hiện tại đang được phong tỏa ngay cả lệnh thông hành cũng vô hiệu, kể cả người cũng không được ra khỏi thành !"
Hàn Vân Dung tính vốn cẩn thận, để đề phòng trường hợp xấu nhất sau khi ra khỏi thành hắn đã căn dặn binh lính cho phong tỏa tất cả trong ngày hôm nay. Dù là Thái Điệp Y hay là Dương Khắc Chân có dõi tính kế đến đâu thì trong lần nay vẫn thua hắn một nước đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro