Một bên kim chủ...
2024-10-16 14:17:22
Hôm nay là ngày nghỉ hiếm hoi đầu tiên của Lâm Ngữ Yến sau ba tuần quay trở lại làm việc liên tục không ngừng nghỉ. Cô vốn đang tận hưởng một ngày an nhàn không cần đi quay, ngồi trên sofa vừa đọc tiểu thuyết vừa ăn mấy trái lê giòn rụm mọng nước thì bị tiếng kêu thất thanh đột ngột của Phương Trúc làm cho giật mình “Chị Ngữ Yến! Chị Ngữ Yến! Chị Ngữ Yến!”
Phương Trúc vừa kêu vừa từ bên ngoài chạy vào, còn chưa kịp nhìn thấy người thì đã nghe thấy tiếng của cô ấy.
Sau vài giây ngắn ngủi, Phương Trúc đã trình diện trước mặt Lâm Ngữ Yến, tay phải cô chống eo thở hồng hộc, nhăn mặt cố gắng điều hoà hơi thở nhưng lời thốt lên vẫn không tránh khỏi bị ngắt quãng “Chị Ngữ Yến... không... không hay rồi! Chị... chị đã đọc tin tức sáng nay chưa?”
Lâm Ngữ Yến biểu tình cạn lời nhìn Phương Trúc, cô từ tốn tiếp tục đưa miếng
lê được ghim trên nĩa đang dừng giữa không trung lên miệng, tầm mắt dời khỏi người cô ấy hạ xuống quyển tiểu thuyết trước mặt, thong thả lên tiếng “Vẫn chưa. Lần này lại là tin đồn gì? Lại là tin đồn bắt gặp chị hẹn hò cùng cậu Ân Kỳ đó sao?”
Phương Trúc điên cuồng lắc đầu, biểu tình căng thẳng“Không không không! Lần này nghiêm trọng hơn nhiều! Bọn họ không biết lấy thông tin từ đầu nói rằng chị và Phàm Dương có quan hệ tình cảm! Còn lấy những tấm ảnh không biết là ở đâu chụp được trông cứ như hai người đang ôm nhau trong phòng trang điểm vậy!”
“Cái gì?” Lâm Ngữ Yến trợn mắt sửng sốt đặt mạnh quyển sách lên bàn làm phát ra tiếng kêu lớn, tay cô đưa lên đỡ trán, đầu mày chau chặt khó chịu.
Tâm trạng cô lúc này không khác gì ngồi trên đống lửa, sốt sắng đi qua đi lại, những ngón tay vì lo lắng mà gảy gảy vào nhau làm phát ra âm thanh bặc, bặc’. Sau khi đi tới đi lui vài vòng, bàn chân Lâm Ngữ Yến chợt dừng lại, cô quay sang nói với Phương Trúc “Tiểu Trúc, em mau mau gọi cho giám đốc Ngô, bảo anh ta nhanh chóng liên lạc với Phàm Dương, cùng nhau giải quyết cho chuyện này. Trước khi mọi thứ đi xa hơn, chúng ta cần phải đăng bài đính chính tin đồn ngay!”
Phương Trúc vâng dạ rồi nhanh chóng làm theo lời Lâm Ngữ Yến, cô lấy điện thoại ra bấm vào mục danh bạ của Ngô Quân, nhưng còn chưa kịp bấm gọi đi thì điện thoại Lâm Ngữ Yến đã nhận được cuộc gọi đến từ anh ta.
Phương Trúc và Lâm Ngữ Yến đưa mắt nhìn nhau, Lâm Ngữ Yến nhanh chóng bắt máy, đồng thời nhấn nút bật loa ngoài để Phương Trúc ở bên cạnh cũng có thể nghe thấy “Alo, Ngô Quân. Anh đã đọc được bài báo rồi phải không?”
Trái ngược với sự sốt sắng của cô, Ngô Quân ở đầu dây bên kia lại có phần trầm lắng “Ngữ Yến, cô nói thật cho tôi biết, dạo gần đây cô rất kẹt tiền sao?”
“Anh đang nói gì thế? Sao đột nhiên lại hỏi vậy?” Lâm Ngữ Yến lấy làm khó hiểu, cô hơi cau mày nghiêng đầu hỏi lại.
“Thật ra... có chuyện này tôi giữ trong lòng cũng đã lâu... Vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói cho cô biết... Giọng của Ngô Quân lần nữa vang lên, ngữ điệu thêm vài phần ngập ngừng.
“Là chuyện gì?”
“Thật ra... nếu cô không chê... tôi cũng có thể ở phía sau làm hậu thuẫn cho cô. Có thể tôi không có quyền có thế bằng người đó, nhưng tôi dù sao cũng là giám đốc của công ty giải trí lớn nhất nhì thành phố Bắc. Tôi có xe có nhà, còn có rất nhiều tài nguyên, cũng có thể xem là khá giả. Nếu cô không chê thì tôi cũng có thể làm hậu thuẫn cho cô. Cô không cần phải hạ mình dùng đến quy tắc ngầm như vậy!”
Ngô Quân bên kia đầu dây tuôn một hơi một tràn giãi bày hết nỗi lòng giấu kín bấy lâu nay. Nhưng những lời này lại khiến cho Lâm Ngữ Yến và Phương Trúc ở bên này ngơ ngác ngẩn người nhìn nhau.
Ý của Ngô Quân chính là anh ta muốn bao nuôi cô, muốn ở đằng sau làm kim chủ cho cô sao? Lâm Ngữ Yến biểu tình mơ hồ, không biết hôm nay anh ta ăn nhầm cái gì mà lại nói những lời kì quặc như vậy.
“Anh đang nói nhảm gì vậy Ngô Quân? Đang yên đang lành lại muốn làm hậu thuẫn gì chứ. Còn quy tắc ngầm gì đó là sao? Tôi dùng quy tắc ngầm bao giờ?” Lâm Ngữ Yến cau mày lên tiếng phản bác, ngữ điệu có chút cáu kỉnh.
“Ngữ Yến à, tôi lúc nào đứng về phía cô mà, cô không cần che giấu cả tôi. Chuyện phó chủ tịch tập đoàn Hoằng Dạ, Phàm Dực, là kim chủ của cô, tôi đã biết từ lâu rồi. Chỉ là tôi không ngờ cô lại to gan đến mức lại dám một bên dây dưa với anh ta một bên hẹn hò cùng Phàm Dương.
Tôi không rõ tình hình tài chính hiện tại của cô đang khó khăn thế nào mà lại đánh liều bắt cá hai tay như vậy nhưng cô cần phải dừng lại ngay đi Ngữ Yến. Cô kẹt bao nhiêu cứ nói, tôi sẽ gắng hết sức để giúp đỡ cho cô. Phàm Dực thật sự không phải là người cô có thể chọc vào được đâu!
Ở thành phố Bắc này ai mà không biết, anh ta vô tình tàn nhẫn đến mức nào, động vào anh ta thì chỉ có nước chết hoặc phải trốn chui trốn lủi ra nước ngoài, cả đời đừng hòng mơ đến chuyện đặt chân lên lại được đất nước này. Hơn thế nữa, cô có biết hai người bọn họ là anh em ruột không? Cô mau chóng rút lui đi trước khi bị anh ta phát giác!”
Lâm Ngữ Yến bị Ngô Quân nói đến mức đầu óc ong ong, vẻ hoài nghi bao trùm trên gương mặt cô. Sau một hồi dài im lặng tiêu hoá thông tin, Lâm Ngữ Yến đột nhiên bật cười, giọng cất lên đầy trào phúng “Gì cơ? Bắt cá hai tay? Kim chủ? Hẹn hò Phàm Dương? Anh vừa đọc cho tôi nghe kịch bản phim mới đấy ư?”
“Trên khắp các mặt báo đều đang viết như vậy đấy! Hiện giờ cô đang bị mọi người mắng chửi rất thậm tệ. Tình hình trên mạng vô cùng hỗn loạn! Nhưng cô không cần lo lắng, tôi sẽ liên lạc với Phàm Dương để tìm ra hướng giải quyết tốt nhất và đính chính tin đồn ngay. Việc cô cần làm bây giờ là đừng để Phàm Dực đọc được tin tức này và mau chóng chấm dứt với anh ta, có biết chưa?”
Ngô Quân đúng là có biệt tài đưa người khác đi từ bất ngờ này sang đến bất ngờ khác, lời vừa nói ra trực tiếp làm cho Phương Trúc và Lâm Ngữ Yến sửng sốt trố mắt nhìn nhau. Phương Trúc quýnh quáng đến mức hai bàn tay run rẩy cầm điện thoại lên kiểm tra tin tức mới nhất.
Đứng đầu lượt tìm kiếm hiện tại chính là bài báo phanh phui sự việc diễn viên Lâm Ngữ Yến bắt cá hai tay, một bên hẹn hò cùng ảnh đế Phàm Dương, một bên cặp kè kim chủ là phó chủ tịch tập đoàn Hoằng Dạ, Phàm Dực.
Đăng nhập vào tài khoản mạng xã hội của Lâm Ngữ Yến, bên dưới những bài đăng gần nhất là vô số những bình luận công kích và những lời mắng chửi thậm tệ:
“Trời ạ tôi biết ngay! Những đả nữ trong showbiz bề ngoài làm ra vẻ ngầu lòi, xây dựng hình tượng mạnh mẽ cá tính thế thôi chứ thật ra dụ dỗ đàn ông rất cao tay”
“Trà xanh thật đấy, sao lại dám vừa quen anh nhà tôi vừa cặp kè kim chủ chứ! Đúng là kinh tởm!!!”
“Cũng ghê gớm đấy. Bắt cá hai tay được hai người tầm cỡ đến vậy.
“Xin phép bổ sung cho bình luận của lầu trên: hai người họ còn là anh em ruột.”
“Gì cơ? Lầu trên nói thật đấy à? Khiếp thật đấy! Tôi thấy buồn nôn quá rồi đây này!”
“Ôi trời đất ơi! Đúng là kinh tởm! Quá mặt dầy vô liêm sỉ rồi!!!!”
“Đây mà là diễn viên sao? Làm gái thì đúng hơn.”
“Đề nghị ảnh đế X và kim chủ Y đi kiểm tra sức khoẻ! Phòng trường hợp cô ta có bệnh truyền nhiễm! Chả biết đã ngủ với bao nhiêu tên đàn ông rồi?!”
“Thật kinh tởm! Nhìn cô ta làm ra vẻ thanh cao mà thấy buồn nôn!!!!”
“Chắc là ỷ mình có chút nhan sắc đây mà. Nhưng vẻ ngoài lấp lánh thì sao chứ? Quan trọng là bên trong không khác gì tấm giẻ rách!!!”
“Tôi còn bảo sao bộ phim căn nhà thứ 3' đình đám một thời năm đó của biên kịch Cố và đạo diễn Đặng lại để cho một gương mặt mới thủ vai chính. Hoá ra là do người ta có kim chủ ở đằng sau chi mạnh tay đầu tư! Diễn xuất thì tốt đấy nhưng lại mưu mô thủ đoạn quá.
“Lầu trên nói có thật không? Sao bạn biết chuyện đó thế? Có bằng chứng gì sao?”
“Chuyện lầu trên đã kể là đúng rồi nhé! Tôi có thể xác nhận. Tôi đã từng làm việc ở Quân Thuỵ trong một thời gian dài và mới nghỉ việc mấy tháng trước nên biết rất rõ chuyện này. Phó chủ tịch đã tự bỏ tiền túi của mình ra đầu tư cho bộ phim, với một điều kiện duy nhất là để Lâm Ngữ Yến đóng vai chính. Và cũng chính nhờ vai diễn đó mà cô ta phất lên luôn!”
“Uổng công tôi trước đây còn mê đắm dáng vẻ vừa ngầu vừa thanh cao như bông hoa tuyết trên núi của cô ta. Haizzzz... Đành cất gọn poster vào một góc vậy.
“Lần đầu tiên thấy có người bắt cá hai tay hai anh em ruột đấy! Không biết nên nói cô ta lợi hại hay nên nói cô ta xảo trá mưu mẹo đây?"
Còn hàng trăm hàng ngàn những bình luận ác ý và khủng khiếp hơn như vậy. Phương Trúc không thể đọc nổi nữa mà bực tức nhấn nút tắt nguồn điện thoại rồi quẳng sang một bên.
Lâm Ngữ Yến cũng ôm trán, gương mặt tràn đầy vẻ mệt mỏi “Chuyện quái gì đang diễn ra thế này?”
Phương Trúc vừa kêu vừa từ bên ngoài chạy vào, còn chưa kịp nhìn thấy người thì đã nghe thấy tiếng của cô ấy.
Sau vài giây ngắn ngủi, Phương Trúc đã trình diện trước mặt Lâm Ngữ Yến, tay phải cô chống eo thở hồng hộc, nhăn mặt cố gắng điều hoà hơi thở nhưng lời thốt lên vẫn không tránh khỏi bị ngắt quãng “Chị Ngữ Yến... không... không hay rồi! Chị... chị đã đọc tin tức sáng nay chưa?”
Lâm Ngữ Yến biểu tình cạn lời nhìn Phương Trúc, cô từ tốn tiếp tục đưa miếng
lê được ghim trên nĩa đang dừng giữa không trung lên miệng, tầm mắt dời khỏi người cô ấy hạ xuống quyển tiểu thuyết trước mặt, thong thả lên tiếng “Vẫn chưa. Lần này lại là tin đồn gì? Lại là tin đồn bắt gặp chị hẹn hò cùng cậu Ân Kỳ đó sao?”
Phương Trúc điên cuồng lắc đầu, biểu tình căng thẳng“Không không không! Lần này nghiêm trọng hơn nhiều! Bọn họ không biết lấy thông tin từ đầu nói rằng chị và Phàm Dương có quan hệ tình cảm! Còn lấy những tấm ảnh không biết là ở đâu chụp được trông cứ như hai người đang ôm nhau trong phòng trang điểm vậy!”
“Cái gì?” Lâm Ngữ Yến trợn mắt sửng sốt đặt mạnh quyển sách lên bàn làm phát ra tiếng kêu lớn, tay cô đưa lên đỡ trán, đầu mày chau chặt khó chịu.
Tâm trạng cô lúc này không khác gì ngồi trên đống lửa, sốt sắng đi qua đi lại, những ngón tay vì lo lắng mà gảy gảy vào nhau làm phát ra âm thanh bặc, bặc’. Sau khi đi tới đi lui vài vòng, bàn chân Lâm Ngữ Yến chợt dừng lại, cô quay sang nói với Phương Trúc “Tiểu Trúc, em mau mau gọi cho giám đốc Ngô, bảo anh ta nhanh chóng liên lạc với Phàm Dương, cùng nhau giải quyết cho chuyện này. Trước khi mọi thứ đi xa hơn, chúng ta cần phải đăng bài đính chính tin đồn ngay!”
Phương Trúc vâng dạ rồi nhanh chóng làm theo lời Lâm Ngữ Yến, cô lấy điện thoại ra bấm vào mục danh bạ của Ngô Quân, nhưng còn chưa kịp bấm gọi đi thì điện thoại Lâm Ngữ Yến đã nhận được cuộc gọi đến từ anh ta.
Phương Trúc và Lâm Ngữ Yến đưa mắt nhìn nhau, Lâm Ngữ Yến nhanh chóng bắt máy, đồng thời nhấn nút bật loa ngoài để Phương Trúc ở bên cạnh cũng có thể nghe thấy “Alo, Ngô Quân. Anh đã đọc được bài báo rồi phải không?”
Trái ngược với sự sốt sắng của cô, Ngô Quân ở đầu dây bên kia lại có phần trầm lắng “Ngữ Yến, cô nói thật cho tôi biết, dạo gần đây cô rất kẹt tiền sao?”
“Anh đang nói gì thế? Sao đột nhiên lại hỏi vậy?” Lâm Ngữ Yến lấy làm khó hiểu, cô hơi cau mày nghiêng đầu hỏi lại.
“Thật ra... có chuyện này tôi giữ trong lòng cũng đã lâu... Vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói cho cô biết... Giọng của Ngô Quân lần nữa vang lên, ngữ điệu thêm vài phần ngập ngừng.
“Là chuyện gì?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Thật ra... nếu cô không chê... tôi cũng có thể ở phía sau làm hậu thuẫn cho cô. Có thể tôi không có quyền có thế bằng người đó, nhưng tôi dù sao cũng là giám đốc của công ty giải trí lớn nhất nhì thành phố Bắc. Tôi có xe có nhà, còn có rất nhiều tài nguyên, cũng có thể xem là khá giả. Nếu cô không chê thì tôi cũng có thể làm hậu thuẫn cho cô. Cô không cần phải hạ mình dùng đến quy tắc ngầm như vậy!”
Ngô Quân bên kia đầu dây tuôn một hơi một tràn giãi bày hết nỗi lòng giấu kín bấy lâu nay. Nhưng những lời này lại khiến cho Lâm Ngữ Yến và Phương Trúc ở bên này ngơ ngác ngẩn người nhìn nhau.
Ý của Ngô Quân chính là anh ta muốn bao nuôi cô, muốn ở đằng sau làm kim chủ cho cô sao? Lâm Ngữ Yến biểu tình mơ hồ, không biết hôm nay anh ta ăn nhầm cái gì mà lại nói những lời kì quặc như vậy.
“Anh đang nói nhảm gì vậy Ngô Quân? Đang yên đang lành lại muốn làm hậu thuẫn gì chứ. Còn quy tắc ngầm gì đó là sao? Tôi dùng quy tắc ngầm bao giờ?” Lâm Ngữ Yến cau mày lên tiếng phản bác, ngữ điệu có chút cáu kỉnh.
“Ngữ Yến à, tôi lúc nào đứng về phía cô mà, cô không cần che giấu cả tôi. Chuyện phó chủ tịch tập đoàn Hoằng Dạ, Phàm Dực, là kim chủ của cô, tôi đã biết từ lâu rồi. Chỉ là tôi không ngờ cô lại to gan đến mức lại dám một bên dây dưa với anh ta một bên hẹn hò cùng Phàm Dương.
Tôi không rõ tình hình tài chính hiện tại của cô đang khó khăn thế nào mà lại đánh liều bắt cá hai tay như vậy nhưng cô cần phải dừng lại ngay đi Ngữ Yến. Cô kẹt bao nhiêu cứ nói, tôi sẽ gắng hết sức để giúp đỡ cho cô. Phàm Dực thật sự không phải là người cô có thể chọc vào được đâu!
Ở thành phố Bắc này ai mà không biết, anh ta vô tình tàn nhẫn đến mức nào, động vào anh ta thì chỉ có nước chết hoặc phải trốn chui trốn lủi ra nước ngoài, cả đời đừng hòng mơ đến chuyện đặt chân lên lại được đất nước này. Hơn thế nữa, cô có biết hai người bọn họ là anh em ruột không? Cô mau chóng rút lui đi trước khi bị anh ta phát giác!”
Lâm Ngữ Yến bị Ngô Quân nói đến mức đầu óc ong ong, vẻ hoài nghi bao trùm trên gương mặt cô. Sau một hồi dài im lặng tiêu hoá thông tin, Lâm Ngữ Yến đột nhiên bật cười, giọng cất lên đầy trào phúng “Gì cơ? Bắt cá hai tay? Kim chủ? Hẹn hò Phàm Dương? Anh vừa đọc cho tôi nghe kịch bản phim mới đấy ư?”
“Trên khắp các mặt báo đều đang viết như vậy đấy! Hiện giờ cô đang bị mọi người mắng chửi rất thậm tệ. Tình hình trên mạng vô cùng hỗn loạn! Nhưng cô không cần lo lắng, tôi sẽ liên lạc với Phàm Dương để tìm ra hướng giải quyết tốt nhất và đính chính tin đồn ngay. Việc cô cần làm bây giờ là đừng để Phàm Dực đọc được tin tức này và mau chóng chấm dứt với anh ta, có biết chưa?”
Ngô Quân đúng là có biệt tài đưa người khác đi từ bất ngờ này sang đến bất ngờ khác, lời vừa nói ra trực tiếp làm cho Phương Trúc và Lâm Ngữ Yến sửng sốt trố mắt nhìn nhau. Phương Trúc quýnh quáng đến mức hai bàn tay run rẩy cầm điện thoại lên kiểm tra tin tức mới nhất.
Đứng đầu lượt tìm kiếm hiện tại chính là bài báo phanh phui sự việc diễn viên Lâm Ngữ Yến bắt cá hai tay, một bên hẹn hò cùng ảnh đế Phàm Dương, một bên cặp kè kim chủ là phó chủ tịch tập đoàn Hoằng Dạ, Phàm Dực.
Đăng nhập vào tài khoản mạng xã hội của Lâm Ngữ Yến, bên dưới những bài đăng gần nhất là vô số những bình luận công kích và những lời mắng chửi thậm tệ:
“Trời ạ tôi biết ngay! Những đả nữ trong showbiz bề ngoài làm ra vẻ ngầu lòi, xây dựng hình tượng mạnh mẽ cá tính thế thôi chứ thật ra dụ dỗ đàn ông rất cao tay”
“Trà xanh thật đấy, sao lại dám vừa quen anh nhà tôi vừa cặp kè kim chủ chứ! Đúng là kinh tởm!!!”
“Cũng ghê gớm đấy. Bắt cá hai tay được hai người tầm cỡ đến vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Xin phép bổ sung cho bình luận của lầu trên: hai người họ còn là anh em ruột.”
“Gì cơ? Lầu trên nói thật đấy à? Khiếp thật đấy! Tôi thấy buồn nôn quá rồi đây này!”
“Ôi trời đất ơi! Đúng là kinh tởm! Quá mặt dầy vô liêm sỉ rồi!!!!”
“Đây mà là diễn viên sao? Làm gái thì đúng hơn.”
“Đề nghị ảnh đế X và kim chủ Y đi kiểm tra sức khoẻ! Phòng trường hợp cô ta có bệnh truyền nhiễm! Chả biết đã ngủ với bao nhiêu tên đàn ông rồi?!”
“Thật kinh tởm! Nhìn cô ta làm ra vẻ thanh cao mà thấy buồn nôn!!!!”
“Chắc là ỷ mình có chút nhan sắc đây mà. Nhưng vẻ ngoài lấp lánh thì sao chứ? Quan trọng là bên trong không khác gì tấm giẻ rách!!!”
“Tôi còn bảo sao bộ phim căn nhà thứ 3' đình đám một thời năm đó của biên kịch Cố và đạo diễn Đặng lại để cho một gương mặt mới thủ vai chính. Hoá ra là do người ta có kim chủ ở đằng sau chi mạnh tay đầu tư! Diễn xuất thì tốt đấy nhưng lại mưu mô thủ đoạn quá.
“Lầu trên nói có thật không? Sao bạn biết chuyện đó thế? Có bằng chứng gì sao?”
“Chuyện lầu trên đã kể là đúng rồi nhé! Tôi có thể xác nhận. Tôi đã từng làm việc ở Quân Thuỵ trong một thời gian dài và mới nghỉ việc mấy tháng trước nên biết rất rõ chuyện này. Phó chủ tịch đã tự bỏ tiền túi của mình ra đầu tư cho bộ phim, với một điều kiện duy nhất là để Lâm Ngữ Yến đóng vai chính. Và cũng chính nhờ vai diễn đó mà cô ta phất lên luôn!”
“Uổng công tôi trước đây còn mê đắm dáng vẻ vừa ngầu vừa thanh cao như bông hoa tuyết trên núi của cô ta. Haizzzz... Đành cất gọn poster vào một góc vậy.
“Lần đầu tiên thấy có người bắt cá hai tay hai anh em ruột đấy! Không biết nên nói cô ta lợi hại hay nên nói cô ta xảo trá mưu mẹo đây?"
Còn hàng trăm hàng ngàn những bình luận ác ý và khủng khiếp hơn như vậy. Phương Trúc không thể đọc nổi nữa mà bực tức nhấn nút tắt nguồn điện thoại rồi quẳng sang một bên.
Lâm Ngữ Yến cũng ôm trán, gương mặt tràn đầy vẻ mệt mỏi “Chuyện quái gì đang diễn ra thế này?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro