Một Sợi Tơ Hồng Nối Duyên Âm Phủ

Chương 13

Phù Bạch Mộng

2024-07-11 06:19:15

## Phiên ngoại địa phủ:

Mười năm, nghe có vẻ lâu, nhưng trong mắt người có tình, lại chẳng đủ.

Trong những năm làm việc này, tôi và Mã Việt Trạch đã đi qua nhiều nơi cùng nhau.

Những cuộc chia ly và đoàn tụ mà chúng tôi chứng kiến, làm chúng tôi càng hiểu nhau hơn.

Khi nhiệm kỳ của tôi sắp kết thúc, tôi và Mã Việt Trạch cùng đi chợ quỷ.

May mắn là chúng tôi gặp được người bán dây tơ hồng của Nguyệt Lão.

Sau khi mua dây tơ hồng, chúng tôi không do dự buộc nó vào cổ tay, định đoạt duyên phận kiếp sau.

Trước khi uống canh Mạnh Bà, tôi lo lắng hỏi Mã Việt Trạch: "Kiếp sau, chúng ta có thể gặp lại nhau chứ? Nếu dây tơ hồng này là hàng giả thì sao?"

Mã Việt Trạch cười dịu dàng: "Đừng lo. Dù dây tơ hồng không linh, anh cũng tin chúng ta có duyên gặp lại. Hơn nữa, anh tin rằng 10 vạn âm tiền của anh không bỏ phí."

Nói rồi, Mã Việt Trạch giơ tay lên, trên cổ tay anh hiện ra một vết hồng nhạt.

Đó là linh khí còn lại từ dây tơ hồng.

Được Mã Việt Trạch an ủi, tôi cuối cùng cũng yên tâm, bước lên cầu Nại Hà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


### Phiên ngoại luân hồi:

Ngày 10 tháng 5 năm 2024, tại khoa sản Bệnh viện Nhân dân số 1 thành phố A.

Hai người đàn ông trẻ tuổi đang lo lắng đi đi lại lại ngoài phòng sinh.

Cho đến khi cửa phòng sinh mở ra, một y tá bế một bé gái đi ra.

"Người nhà của Bạch Quân đâu?"

Nghe vậy, người đàn ông cao lớn vội vàng đáp: "Tôi là người nhà của Bạch Quân." Y tá đưa bé gái cho anh ta, "Chúc mừng anh, có con gái rồi."

Người đàn ông xúc động bế con gái trong lòng, "Tuyệt vời, tôi có con gái rồi."

Sau khi gần gũi một chút, y tá bế đứa trẻ đi cho bú.

Người đàn ông khác đang chờ tin cũng đến chúc mừng, "Chúc mừng anh, Lão Trác."

Lão Trác vỗ vai người đàn ông, "Vợ anh vào cũng lâu rồi, chắc sắp sinh rồi."

Anh vừa dứt lời, lại có một y tá bế một bé trai ra.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Người nhà của Hồ Trinh đâu?"

Người đàn ông vội vàng tiến lên, "Tôi là người nhà của Hồ Trinh."

"Chúc mừng anh, là một bé trai kháu khỉnh."

Lão Trác cũng tiến lên chúc mừng, "Tuyệt vời, chúc mừng anh, Lão Mã."

Lão Mã cười đáp lại, "Con gái nhà anh đặt tên chưa?"

Lão Trác cười, "Đặt rồi, con bé theo họ mẹ, tên là Bạch Như Sương. Còn con trai nhà anh?"

"Đặt tên là Mã Việt Trạch, tên thân mật là Tiểu Việt."

Nói xong, Lão Mã nhớ lại hình ảnh bé gái đáng yêu lúc nãy, không khỏi ghen tị: "Nhà tôi hai đứa đều là con trai, tôi mơ cũng muốn có con gái. Con gái nhà anh đáng yêu quá, tôi ghen tị c.h.ế.t đi được. Hay là... hai nhà chúng ta kết nghĩa đi?"

Nhưng nhiều năm sau, Tiểu Bạch và Tiểu Mã, rốt cuộc là tình anh em hay là duyên phận, thì phải xem chúng thế nào.

Dù sao khi hai bé chào đời, trên tay mỗi người đều có một vết bớt đỏ nhạt.

Người xưa nói, đó là dây tơ hồng của Nguyệt Lão.

(Hết)

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Một Sợi Tơ Hồng Nối Duyên Âm Phủ

Số ký tự: 0