Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 1048: Tộ...
Hoa Dung Nguyệt Hạ
2024-11-01 21:35:33
Viên cảnh sát thấy cô nhìn mình chằm chằm, đáy mắt đều là vẻ nghi ngờ, liền nở nụ cười nhạt, ngẩng đầu ngồi đối diện với cô, Vân Thi Thi có chút mất tự nhiên thu hồi ánh mắt của mình.
Với thân phận của anh, đã tiếp xúc qua nhiều loại phụ nữ, phong tình vạn chủng có, thanh thuần khả ái có, gợi cảm mê người cũng có.
Nhưng cô gái trước mắt này, thực sự không biết nên dùng từ nào để định nghĩa cho đủ.
Nói về đáng yêu, cô lại sở hữu vóc người khêu gợi, hàng lông mày cao ngạo, đôi mắt hẹp dài lộng lẫy, rất mê người, nhưng cả người lại tỏa ra một khí chất trong trắng yên bình.
Cô cứ lẳng lặng ngồi trên ghế như vậy, khoác cái trăn màu trắng, cả người ướt nhẹp, mái tóc dài đều bị ướt đẫm, cả người vô cùng khổ sở.
Má phải của cô vừa đỏ vừa sưng, khóe môi vẫn còn vương chút máu, hai vai cũng có dấu vết của vết thương, quần áo xộc xệch, cổ áo đã bị xé rách, vừa nhìn dáng vẻ này liền thấy giống người vừa bị người ta cưỡng hiếp.
Anh đã điều tra sơ qua, cũng biết cô gái này là một người mới bước chân vào giới giải trí, thực chất anh cũng không quan tâm đến ngành này lắm, tự nhiên cũng không biết quá nhiều.
Là cô tự báo cảnh sát, xem như là tự thú.
Theo thông tin từ người phục vụ, cô gái này là bị Lý Lương Đống kéo tới khách sạn.
Lúc đó nhìn cô có vẻ không được tình nguyện, không lâu sau đó thì hai tay đầy máu đi báo cảnh sát.
Quy tắc ngầm của ngành giải trí?
Đó chính là sự suy đoán của anh!
Phụ nữ ở đó, ngủ với đạo diễn hay nhà đầu tư, đã là chuyện rất bình thường, thậm chí là chuyện hiển nhiên.
Đầu năm nay, không ít người vừa mới vào nghề đã được nổi tiếng, vậy chỉ có thể là dựa vào những chuyện xấu kiểu như thế này.
Những cô gái mới vào nghề đại đa số đều không có danh tiếng gì.
Thông thường dưới tình huống như thế, chắc chắn sẽ không có công ty nào muốn mạo hiểm để đầu tư.
Đương nhiên, nếu cô gái đó chịu trả một cái giá để trao đổi!
Loại việc như vậy anh đã gặp qua, nhưng đại đa số đều là do người đó cam tâm tình nguyện.
Mấy năm trước, có một người mẫu nhỏ chạy tới cảnh sát để báo án, lên án một nhà đầu tư cưỡng dâm cô ta, yêu cầu cảnh sát điều tra.
Vụ án này có lẽ cũng tương tự như vậy!
Đương nhiên không có gì đáng trách, nhưng rất nhanh sau đó sẽ bị những phía có quyền lực đè xuống, cứ như vậy mà không hề giải quyết được gì.
Mà cô người mẫu tới báo án kia, rất nhanh sau đó liền rút đơn kiện, thậm chí còn luôn lảng tránh khi được hỏi đến.
Ở cái thời đại coi trọng vật chất này, một người dân nhỏ làm sao đấu lại người có địa vị quyền thế?
Thấy anh ta không chút kiêng dè đánh giá mình, Vân Thi Thi có chút không được tự nhiên cúi mặt, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp nhỏ nhắn khó nén khỏi mệt mỏi, chậm rãi bưng chén trà lên, trà nóng ấm áp xua tan đi một chút lạnh trong người, cô khẽ nhấp môi, vị đắng cũng theo đó giúp cô tỉnh táo lại đôi chút.
Người cảnh sát cười, nói rằng: "Không phải là loại trà thượng đẳng gì, cô cũng đừng trê!"
Vân Thi Thi mấp máy môi, cô chẳng qua chỉ là chưa bao giờ uống trà mà thôi, trong chốc lát chưa thể thích ứng với cái vị này.
Viên cảnh sát lại quan sát cô vài cái, nói: "Nhìn cô không giống người đã trưởng thành, năm nay bao nhiêu tuổi?"
Nói, anh đem vở ghi chép đặt lên bàn, cầm bút, liền thấy Vân Thi Thi sửng sốt không trả lời, nhíu mày lại, hơi nghi hoặc nhìn về phía cô.
Với thân phận của anh, đã tiếp xúc qua nhiều loại phụ nữ, phong tình vạn chủng có, thanh thuần khả ái có, gợi cảm mê người cũng có.
Nhưng cô gái trước mắt này, thực sự không biết nên dùng từ nào để định nghĩa cho đủ.
Nói về đáng yêu, cô lại sở hữu vóc người khêu gợi, hàng lông mày cao ngạo, đôi mắt hẹp dài lộng lẫy, rất mê người, nhưng cả người lại tỏa ra một khí chất trong trắng yên bình.
Cô cứ lẳng lặng ngồi trên ghế như vậy, khoác cái trăn màu trắng, cả người ướt nhẹp, mái tóc dài đều bị ướt đẫm, cả người vô cùng khổ sở.
Má phải của cô vừa đỏ vừa sưng, khóe môi vẫn còn vương chút máu, hai vai cũng có dấu vết của vết thương, quần áo xộc xệch, cổ áo đã bị xé rách, vừa nhìn dáng vẻ này liền thấy giống người vừa bị người ta cưỡng hiếp.
Anh đã điều tra sơ qua, cũng biết cô gái này là một người mới bước chân vào giới giải trí, thực chất anh cũng không quan tâm đến ngành này lắm, tự nhiên cũng không biết quá nhiều.
Là cô tự báo cảnh sát, xem như là tự thú.
Theo thông tin từ người phục vụ, cô gái này là bị Lý Lương Đống kéo tới khách sạn.
Lúc đó nhìn cô có vẻ không được tình nguyện, không lâu sau đó thì hai tay đầy máu đi báo cảnh sát.
Quy tắc ngầm của ngành giải trí?
Đó chính là sự suy đoán của anh!
Phụ nữ ở đó, ngủ với đạo diễn hay nhà đầu tư, đã là chuyện rất bình thường, thậm chí là chuyện hiển nhiên.
Đầu năm nay, không ít người vừa mới vào nghề đã được nổi tiếng, vậy chỉ có thể là dựa vào những chuyện xấu kiểu như thế này.
Những cô gái mới vào nghề đại đa số đều không có danh tiếng gì.
Thông thường dưới tình huống như thế, chắc chắn sẽ không có công ty nào muốn mạo hiểm để đầu tư.
Đương nhiên, nếu cô gái đó chịu trả một cái giá để trao đổi!
Loại việc như vậy anh đã gặp qua, nhưng đại đa số đều là do người đó cam tâm tình nguyện.
Mấy năm trước, có một người mẫu nhỏ chạy tới cảnh sát để báo án, lên án một nhà đầu tư cưỡng dâm cô ta, yêu cầu cảnh sát điều tra.
Vụ án này có lẽ cũng tương tự như vậy!
Đương nhiên không có gì đáng trách, nhưng rất nhanh sau đó sẽ bị những phía có quyền lực đè xuống, cứ như vậy mà không hề giải quyết được gì.
Mà cô người mẫu tới báo án kia, rất nhanh sau đó liền rút đơn kiện, thậm chí còn luôn lảng tránh khi được hỏi đến.
Ở cái thời đại coi trọng vật chất này, một người dân nhỏ làm sao đấu lại người có địa vị quyền thế?
Thấy anh ta không chút kiêng dè đánh giá mình, Vân Thi Thi có chút không được tự nhiên cúi mặt, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp nhỏ nhắn khó nén khỏi mệt mỏi, chậm rãi bưng chén trà lên, trà nóng ấm áp xua tan đi một chút lạnh trong người, cô khẽ nhấp môi, vị đắng cũng theo đó giúp cô tỉnh táo lại đôi chút.
Người cảnh sát cười, nói rằng: "Không phải là loại trà thượng đẳng gì, cô cũng đừng trê!"
Vân Thi Thi mấp máy môi, cô chẳng qua chỉ là chưa bao giờ uống trà mà thôi, trong chốc lát chưa thể thích ứng với cái vị này.
Viên cảnh sát lại quan sát cô vài cái, nói: "Nhìn cô không giống người đã trưởng thành, năm nay bao nhiêu tuổi?"
Nói, anh đem vở ghi chép đặt lên bàn, cầm bút, liền thấy Vân Thi Thi sửng sốt không trả lời, nhíu mày lại, hơi nghi hoặc nhìn về phía cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro