Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 1059: Ng...
Hoa Dung Nguyệt Hạ
2024-11-01 21:35:33
Vân Thi Thi cố nén cảm giác ghê tởm trong lòng, ra sức lau chùi thân thể.
Tay cô ra sức chà xát, chỉ là da của cô thuộc loại nhạy cảm, chỉ chà nhẹ một phát đã để lại vết bầm tím, bây giờ cô lại dùng sức như vậy, giống như chỉ hận không thể lột sạch lớp da này ra, tẩy sạch những dấu vết dơ bẩn trên thân thể.
Trong đầu có vô số âm thanh ù ù vang lên:
- "Ha ha ha! Được! Cứ coi như cô là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết đi! Cho dù như thế thì hôm nay tôi cũng phải nếm thử xem người phụ nữ của Mộ Nhã Triết rốt cuộc là có mùi vị như thế nào!"
- "Cô chẳng qua chỉ là một món đồ chơi bên người anh ta thôi! Cô cho rằng anh ta thích cô sao? Loại đàn ông cao ngạo như Mộ Nhã Triết kia sao có thể yêu một người phụ nữ như cô chứ? Cô cho là cửa nhà họ Mộ dễ bước vào vậy sao? Cô có tin không, hôm nay cho dù tôi khiến cho cô chết ở đây thì anh ta cũng không thèm chớp mắt lấy một cái!"
- "Mẹ kiếp! Đúng là con đàn bà không biết điều! Cô có thể cho người đàn ông khác, tại sao không thể cho tôi? Rõ ràng là khinh thường Lý Lương Đống này!"
Vân Thi Thi bỗng nhiên thở dồn dập, ra sức nhắm chặt mắt lại, dường như khuôn mặt hung dữ xấu xí của Lý Lương Đống hiện ra ngay trước mặt!
- "Cô cũng chỉ là một con hát, một con hát thì lấy đâu ra tôn nghiêm!"
"..."
Bẩn...
Thật sự rất bẩn...
Vân Thi Thi nhìn những dấu hôn chằng chịt trên người, vết nhéo, những vết bầm tím khó coi, tất cả hiện lên trước mắt như cơn ác mộng vây lấy cô!
- "Vân Thi Thi, cô đi theo tôi đi! Cho dù là biệt thự hay xe sang, chỉ cần cô muốn, tôi đều có thể cho cô."
- "Tôi muốn cô, tôi muốn cô..."
Vân Thi Thi dùng hết sức lực mà cắn chặt răng, cứ như thể chỉ hận không thể cắn nát vụn hàm răng vậy!
Bóng đen trong đầu càng lúc càng bành trướng.
Cô rốt cuộc không chịu nổi nữa, liều mạng lấy hai tay che lỗ tai, hét to lên như kẻ điên: "A... Ngậm miệng! Ngậm miệng ngậm miệng!! Không được nói nữa! Tôi không muốn! Tôi không muốn!"
Mộ Nhã Triết đứng trước cửa sổ, mơ hồ nghe thấy tiếng thét chói tai truyền đến từ phòng tắm, anh hoảng hốt, bước vội vào trong phòng tắm.
Nhưng mà cảnh tượng trước mắt lại khiến lòng anh đau nhói!
Chỉ thấy Vân Thi Thi ngồi trong bồn tắm, trên người bị chà xát cho đỏ ửng, để lại những dấu vết màu đỏ như vết máu, khiến cho người khác nhìn thấy mà rùng mình!
Cô ra sức che kín lỗ tai, vẻ mặt khổ sở như đang vùng vẫy, cô bỗng nhiên mở to mắt, lại bắt đầu dùng sức chà xát thân thể mình như phát điên!
Nước trên người đã khô, không có nước làm giảm ma sát, cô vừa chà lên liền để lại vết xước sưng đỏ.
Mộ Nhã Triết bước đến, nắm chặt lấy cổ tay cô, ngăn cô lại.
"Em làm gì thế? Em điên rồi sao?"
"Em muốn chà cho sạch! Em muốn chà sạch mấy cái dấu vết bẩn thỉu kia! Nhưng mà... Nhưng mà hình như em có chà thế nào cũng không sạch được! Bẩn quá... hu hu hu... Bẩn quá!" Vân Thi Thi bật khóc nức nở.
Mộ Nhã Triết giống như bị dao đâm một nhát xuyên tim, máu tươi đầm đìa, phẫn nộ nói: "Em thế này mà gọi là đang tắm sao? Em rõ ràng là đang ngược đãi chính mình! Đừng có chà nữa!"
Tay cô ra sức chà xát, chỉ là da của cô thuộc loại nhạy cảm, chỉ chà nhẹ một phát đã để lại vết bầm tím, bây giờ cô lại dùng sức như vậy, giống như chỉ hận không thể lột sạch lớp da này ra, tẩy sạch những dấu vết dơ bẩn trên thân thể.
Trong đầu có vô số âm thanh ù ù vang lên:
- "Ha ha ha! Được! Cứ coi như cô là người phụ nữ của Mộ Nhã Triết đi! Cho dù như thế thì hôm nay tôi cũng phải nếm thử xem người phụ nữ của Mộ Nhã Triết rốt cuộc là có mùi vị như thế nào!"
- "Cô chẳng qua chỉ là một món đồ chơi bên người anh ta thôi! Cô cho rằng anh ta thích cô sao? Loại đàn ông cao ngạo như Mộ Nhã Triết kia sao có thể yêu một người phụ nữ như cô chứ? Cô cho là cửa nhà họ Mộ dễ bước vào vậy sao? Cô có tin không, hôm nay cho dù tôi khiến cho cô chết ở đây thì anh ta cũng không thèm chớp mắt lấy một cái!"
- "Mẹ kiếp! Đúng là con đàn bà không biết điều! Cô có thể cho người đàn ông khác, tại sao không thể cho tôi? Rõ ràng là khinh thường Lý Lương Đống này!"
Vân Thi Thi bỗng nhiên thở dồn dập, ra sức nhắm chặt mắt lại, dường như khuôn mặt hung dữ xấu xí của Lý Lương Đống hiện ra ngay trước mặt!
- "Cô cũng chỉ là một con hát, một con hát thì lấy đâu ra tôn nghiêm!"
"..."
Bẩn...
Thật sự rất bẩn...
Vân Thi Thi nhìn những dấu hôn chằng chịt trên người, vết nhéo, những vết bầm tím khó coi, tất cả hiện lên trước mắt như cơn ác mộng vây lấy cô!
- "Vân Thi Thi, cô đi theo tôi đi! Cho dù là biệt thự hay xe sang, chỉ cần cô muốn, tôi đều có thể cho cô."
- "Tôi muốn cô, tôi muốn cô..."
Vân Thi Thi dùng hết sức lực mà cắn chặt răng, cứ như thể chỉ hận không thể cắn nát vụn hàm răng vậy!
Bóng đen trong đầu càng lúc càng bành trướng.
Cô rốt cuộc không chịu nổi nữa, liều mạng lấy hai tay che lỗ tai, hét to lên như kẻ điên: "A... Ngậm miệng! Ngậm miệng ngậm miệng!! Không được nói nữa! Tôi không muốn! Tôi không muốn!"
Mộ Nhã Triết đứng trước cửa sổ, mơ hồ nghe thấy tiếng thét chói tai truyền đến từ phòng tắm, anh hoảng hốt, bước vội vào trong phòng tắm.
Nhưng mà cảnh tượng trước mắt lại khiến lòng anh đau nhói!
Chỉ thấy Vân Thi Thi ngồi trong bồn tắm, trên người bị chà xát cho đỏ ửng, để lại những dấu vết màu đỏ như vết máu, khiến cho người khác nhìn thấy mà rùng mình!
Cô ra sức che kín lỗ tai, vẻ mặt khổ sở như đang vùng vẫy, cô bỗng nhiên mở to mắt, lại bắt đầu dùng sức chà xát thân thể mình như phát điên!
Nước trên người đã khô, không có nước làm giảm ma sát, cô vừa chà lên liền để lại vết xước sưng đỏ.
Mộ Nhã Triết bước đến, nắm chặt lấy cổ tay cô, ngăn cô lại.
"Em làm gì thế? Em điên rồi sao?"
"Em muốn chà cho sạch! Em muốn chà sạch mấy cái dấu vết bẩn thỉu kia! Nhưng mà... Nhưng mà hình như em có chà thế nào cũng không sạch được! Bẩn quá... hu hu hu... Bẩn quá!" Vân Thi Thi bật khóc nức nở.
Mộ Nhã Triết giống như bị dao đâm một nhát xuyên tim, máu tươi đầm đìa, phẫn nộ nói: "Em thế này mà gọi là đang tắm sao? Em rõ ràng là đang ngược đãi chính mình! Đừng có chà nữa!"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro