Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 1080: Cô...
Hoa Dung Nguyệt Hạ
2024-11-01 21:35:33
Vân Thi Thi ngớ người ra, lập tức nói: “Khổng Tiểu Thiến chỉ nói để cho em đi gặp một nhà đầu tư, chưa nói là gặp người nào. Hơn nữa em cũng không biết Lý Lương Đống có danh tiếng gì bên ngoài.”
“…” Tần Chu hoàn toàn không còn gì để nói nữa rồi, “Không phải là anh đã nói với em, giới giải trí này rất loạn. Hơn nữa không có lệnh của anh, em một mình đến bữa tiệc, không nghĩ đến hậu quả gì sao…”
Vân Thi Thi tự biết đuối lý, là do mình ngu ngốc, nên ngoan ngoãn nghe dạy dỗ.
Tần Chu thấy bộ dạng cô đáng thương tội nghiệp, cũng mềm lòng, nhịn không được sờ sờ tóc cô: “Được rồi, anh không có ý mắng em, chỉ là lo lắng em bị tổn thương. Em ngốc như vậy, thả đi ra ngoài, anh thật sự lo lắng em bị ăn sống nuốt tươi!”
“Khoa trương như vậy sao?”
“Đó là em chưa thấy qua chuyện càng khoa trương hơn thôi. Dù sao sau này, không có lệnh của anh, em không được tự mình hành động!”
Tần Chu dừng một chút, đột nhiên cười: “Nhưng mà em cũng giỏi lắm. Vậy mà dám lấy kéo đâm ông ta. Nghe nói nếu đâm lệch chút nữa, Lý Lương Đống sẽ đoạn tử tuyệt tôn đấy.”
Vân Thi Thi lè lưỡi. “Ai bảo ông ta muốn xâm phạm em? Xứng đáng.”
“Lại còn cười trộm nữa! Nếu tổng giám đốc Mộ không chèn ép chuyện này xuống, em có thể sẽ bị Lý Lương Đống giết chết đấy.” Tần Chu nhịn không được hù dọa cô.
Vân Thi Thi thật sự bị dọa sợ: “Ông ta lợi hại như vậy ạ?”
“Em cho là gì? Em có biết người đứng sau giới giải trí là ai không?”
“Là ai ạ?”
“Qũy ước mơ.”
“Đó không phải là quỹ công ích do Ngô Liêm Kiệt sáng lập hay sao?” Vân Thi Thi có chút mông lung.
“A, quỹ công ích sao? Đó là em không biết đấy thôi. Qũy ước mơ này, thực ra chỉ là một cơ quan tài chính rửa tiền khoác áo công ích mà thôi. Đằng sau quỹ ước mơ có rất nhiều lão đại, trắng đen đều có. Ngô Liêm Kiệt chỉ là người đại diện, lão đại phía sau mới là chính chủ. Bề ngoài quỹ ước mơ có cơ cấu là công ích, nhưng phía sau, thế lực đen và trắng “bị thiệt mạng do đánh nhau, liên lụy ít nhiều đến lợi ích của ông trùm cao nhất. Đương nhiên, những chuyện này cũng không thể nói rõ.”
Vân Thi Thi nghe được trợn mắt há miệng.
“Cho nên, em cho rằng những nhà đầu tư này vì sao biết rõ đầu tư bộ phim điện ảnh kia tất nhiên là không lấy vốn về được, lại còn đầu tư chứ? Nói trắng ra là, đó là một phương thức rửa tiền mà thôi! Tẩy đen thành trắng, chuyện đơn giản là như vậy.” Tần Chu lại nói.
Vân Thi Thi hoàn toàn không còn gì để nói.
Hóa ra phương diện này liên quan đến lợi ích thâm sâu như vậy.
“Ăn ít bánh ngọt đi, giới giải trí này không đơn giản như em tưởng tượng đâu. Mơ mộng chỉ là mơ mộng, hiện thực rất tàn khốc.”
Vân Thi Thi có chút khẩn trương hỏi: “Vậy về sau thế nào ạ?”
“Không có thế nào cả. Cho dù Lý Lương Đống ngang ngược, cũng phải nhìn sắc mặt của tổng giám đốc Mộ, chuyện này cứ như vậy mà bị đè ép xuống.”
Lý Lương Đống không muốn tính toán chuyện này.
Chưa chắc Mộ Nhã Triết sẽ bỏ qua như vậy.
Chuyện sau đó, Khổng Tiểu Thiến mất chức ở Hoàn Vũ, Khổng thị bị thu mua, nhập vào Đế Thăng.
Có thể nói, Khổng Tiểu Thiến trộm gà không được còn mất nắm gạo, toàn thân đều dính mùi tanh, trả giá cực kỳ thảm thiết.
Bởi vì cô ta động vào người không nên động!
“Đương nhiên, xem như là vận khí của em tốt, vì họa được phúc, vai nữ chính không chừng không phải là của Lâm Chi, rơi vào tay em đấy.”
Vân Thi Thi nhíu mày, “Anh nói nữ chính trong ‘Khuynh quốc’ sao?”
“Ừm! Anh với em lại đi tranh, không đúng, hấp dẫn.” Vẻ mặt Tần Chu cực kỳ vui vẻ.
Vân Thi Thi đột nhiên hắt cho anh ta một chậu nước lạnh: “Thôi, vai diễn đó hình như là đã quyết định nội bộ cho Lâm Chi, không cần thiết phải đi tranh làm gì.”
Lần này đến lượt Tần Chu trợn tròn mắt.
“…” Tần Chu hoàn toàn không còn gì để nói nữa rồi, “Không phải là anh đã nói với em, giới giải trí này rất loạn. Hơn nữa không có lệnh của anh, em một mình đến bữa tiệc, không nghĩ đến hậu quả gì sao…”
Vân Thi Thi tự biết đuối lý, là do mình ngu ngốc, nên ngoan ngoãn nghe dạy dỗ.
Tần Chu thấy bộ dạng cô đáng thương tội nghiệp, cũng mềm lòng, nhịn không được sờ sờ tóc cô: “Được rồi, anh không có ý mắng em, chỉ là lo lắng em bị tổn thương. Em ngốc như vậy, thả đi ra ngoài, anh thật sự lo lắng em bị ăn sống nuốt tươi!”
“Khoa trương như vậy sao?”
“Đó là em chưa thấy qua chuyện càng khoa trương hơn thôi. Dù sao sau này, không có lệnh của anh, em không được tự mình hành động!”
Tần Chu dừng một chút, đột nhiên cười: “Nhưng mà em cũng giỏi lắm. Vậy mà dám lấy kéo đâm ông ta. Nghe nói nếu đâm lệch chút nữa, Lý Lương Đống sẽ đoạn tử tuyệt tôn đấy.”
Vân Thi Thi lè lưỡi. “Ai bảo ông ta muốn xâm phạm em? Xứng đáng.”
“Lại còn cười trộm nữa! Nếu tổng giám đốc Mộ không chèn ép chuyện này xuống, em có thể sẽ bị Lý Lương Đống giết chết đấy.” Tần Chu nhịn không được hù dọa cô.
Vân Thi Thi thật sự bị dọa sợ: “Ông ta lợi hại như vậy ạ?”
“Em cho là gì? Em có biết người đứng sau giới giải trí là ai không?”
“Là ai ạ?”
“Qũy ước mơ.”
“Đó không phải là quỹ công ích do Ngô Liêm Kiệt sáng lập hay sao?” Vân Thi Thi có chút mông lung.
“A, quỹ công ích sao? Đó là em không biết đấy thôi. Qũy ước mơ này, thực ra chỉ là một cơ quan tài chính rửa tiền khoác áo công ích mà thôi. Đằng sau quỹ ước mơ có rất nhiều lão đại, trắng đen đều có. Ngô Liêm Kiệt chỉ là người đại diện, lão đại phía sau mới là chính chủ. Bề ngoài quỹ ước mơ có cơ cấu là công ích, nhưng phía sau, thế lực đen và trắng “bị thiệt mạng do đánh nhau, liên lụy ít nhiều đến lợi ích của ông trùm cao nhất. Đương nhiên, những chuyện này cũng không thể nói rõ.”
Vân Thi Thi nghe được trợn mắt há miệng.
“Cho nên, em cho rằng những nhà đầu tư này vì sao biết rõ đầu tư bộ phim điện ảnh kia tất nhiên là không lấy vốn về được, lại còn đầu tư chứ? Nói trắng ra là, đó là một phương thức rửa tiền mà thôi! Tẩy đen thành trắng, chuyện đơn giản là như vậy.” Tần Chu lại nói.
Vân Thi Thi hoàn toàn không còn gì để nói.
Hóa ra phương diện này liên quan đến lợi ích thâm sâu như vậy.
“Ăn ít bánh ngọt đi, giới giải trí này không đơn giản như em tưởng tượng đâu. Mơ mộng chỉ là mơ mộng, hiện thực rất tàn khốc.”
Vân Thi Thi có chút khẩn trương hỏi: “Vậy về sau thế nào ạ?”
“Không có thế nào cả. Cho dù Lý Lương Đống ngang ngược, cũng phải nhìn sắc mặt của tổng giám đốc Mộ, chuyện này cứ như vậy mà bị đè ép xuống.”
Lý Lương Đống không muốn tính toán chuyện này.
Chưa chắc Mộ Nhã Triết sẽ bỏ qua như vậy.
Chuyện sau đó, Khổng Tiểu Thiến mất chức ở Hoàn Vũ, Khổng thị bị thu mua, nhập vào Đế Thăng.
Có thể nói, Khổng Tiểu Thiến trộm gà không được còn mất nắm gạo, toàn thân đều dính mùi tanh, trả giá cực kỳ thảm thiết.
Bởi vì cô ta động vào người không nên động!
“Đương nhiên, xem như là vận khí của em tốt, vì họa được phúc, vai nữ chính không chừng không phải là của Lâm Chi, rơi vào tay em đấy.”
Vân Thi Thi nhíu mày, “Anh nói nữ chính trong ‘Khuynh quốc’ sao?”
“Ừm! Anh với em lại đi tranh, không đúng, hấp dẫn.” Vẻ mặt Tần Chu cực kỳ vui vẻ.
Vân Thi Thi đột nhiên hắt cho anh ta một chậu nước lạnh: “Thôi, vai diễn đó hình như là đã quyết định nội bộ cho Lâm Chi, không cần thiết phải đi tranh làm gì.”
Lần này đến lượt Tần Chu trợn tròn mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro