Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Chương 997: Mườ...
Hoa Dung Nguyệt Hạ
2024-11-01 21:35:33
Lúc này đây, đơn giản là ông chủ của một tập đoàn tài chính nào đó bởi vì quyết định sai lầm, gây ra họa không nhỏ, bởi vậy nhanh chóng triệu tập bạn bè trong nhóm, đặt phòng bao ở khách sạn năm sao, hi vọng Mộ Nhã Triết có thể chìa tay giúp đỡ.
Trên bàn rượu, Vân Thi Thi mới hiểu được ý trong lời nói của Mộ Nhã Triết.
Khác với tưởng tượng của cô, đúng thật là không ai dám chuốc rượu cô.
Sau khi Mộ Nhã Triết giới thiệu thân phận của cô, ánh mắt mấy người đàn ông mặc tây trang trong nhóm có chút kinh sợ rồi. Coi như cô uống nước trái cây, những người đàn ông này đều phải kính một chén, uống một hơi cạn sạch, không dám làm gì hồ đồ.
Động tác đó lưu loát, quả thực là như nước chảy mây trôi.
Ánh mắt nhìn về phía cô, cũng là kính sợ!
Được rồi, cô đáng sợ như vậy sao?
Hoặc là nói, ông chủ lớn ngồi cạnh cô đáng sợ như vậy sao?
Những người này nào dám chuốc rượu Vân Thi Thi, khen cô còn không kịp nữa là, vốn là có việc cầu Mộ Nhã Triết, nếu không may chọc anh không vui, chỉ cần một câu của anh, chỉ sợ công ty bọn họ hoàn toàn khó có thể giữ được.
Cho dù hôm nay bọn họ đều nằm úp sấp trên bàn rượu, để người ta nâng về, cũng không thể để Vân Thi Thi uống một ngụm rượu!
Sau bữa tiệc, có người nhiệt tình đề nghị, muốn mời Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi đi đến ktv xa hoa nhất Las Vegas ca hát.
Trong lòng Vân Thi Thi khẽ động.
Las Vegas?
ừm… Nghe nói đó là nơi giải trí có chi phí cao nhất thành phố.
Phòng bao bên trong ít nhiều đều có trên dưới hai tầng, cực kỳ xa hoa!
Lòng hiếu kỳ nổi lên, cô có chút muốn đi xem, nơi gọi là khu giải trí xa hoa nhất thành phố, rốt cuộc là như thế nào?
Vì thế cô dùng vẻ mặt đáng yêu nhìn Mộ Nhã Triết, cực kỳ mong đợi, ánh mắt cực kỳ tha thiết, lóe ra ánh sáng, thấy thế nào cũng giống một con chó nhỏ đang xum xoe.
Khóe mắt Mộ Nhã Triết căng mạnh lên, nghĩ đến đi ktv nghe những ông già đó quỷ khóc sói gào dưới ngọn đèn quỷ dị, âm thanh đinh tai nhức óc, vẻ mặt thì nịnh nọt, đầu liền đau muốn chết.
Nhưng mà hình như cô muốn đi?
Mộ Nhã Triết nói: “Không thể quá muộn.”
Mọi người nhất thời vui vẻ nhỏ giọng nhảy nhót một tiếng, nhưng mà chỉ chớp mắt liền thấy ánh mắt ông chủ lớn lạnh lùng, lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Một đám người ủng hộ rầm rộ, đưa Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi đến Las Vegas.
Vừa nghe nói tổng giám đốc tập đoàn tài chính Đế Thăng đại giá quang lâm, quản lý Las Vegas vì bọn họ sắp xếp một phòng bao lớn nhất.
Vẻ mặt Vân Thi Thi ngạc nhiên kéo tay Mộ Nhã Triết nhìn xung quanh, bộ dạng cảm thấy cái gì cũng mới mẻ, dù sao bình thường cô hiếm khi được ra ngoài chơi đùa.
Khi học đại học, các học sinh đều lưu hành gặp nhau ca hát, nhưng mà cô không có thời gian ra ngoài chơi đùa.
Mộ Nhã Triết liếc nhìn cô, thấy khóe môi cô hơi vểnh lên, rõ ràng là bộ dạng cực kỳ mới lạ.
Ngay cả Mộ Nhã Triết cảm xúc cực kỳ trầm thấp cũng không ngăn được cuốn theo cảm xúc vui vẻ của cô, khóe miệng cũng hơi nhếch lên, nếu người phụ nữ này thích, thì cứ theo cô một lần đi!
Nhân viên phục vụ cung kính dẫn bọn họ vào phòng bao, vừa mới bước vào, Vân Thi Thi lập tức buông tay Mộ Nhã Triết ra.
Tim Mộ Nhã Triết không khỏi có chút đập mạnh và loạn nhịp, cúi đầu nhìn lòng bàn tay đột nhiên trống rỗng, trong lòng đột nhiên mơ hồ có chút mất mát.
Anh không khỏi cúi đầu, nhìn bàn tay trống rỗng, lòng bàn tay vẫn còn lưu lại nhiệt độ của cô, hóa ra cảm giác cùng một người mười ngón tay xen vào nhau, làm cho người ta an tâm như vậy.
Trên bàn rượu, Vân Thi Thi mới hiểu được ý trong lời nói của Mộ Nhã Triết.
Khác với tưởng tượng của cô, đúng thật là không ai dám chuốc rượu cô.
Sau khi Mộ Nhã Triết giới thiệu thân phận của cô, ánh mắt mấy người đàn ông mặc tây trang trong nhóm có chút kinh sợ rồi. Coi như cô uống nước trái cây, những người đàn ông này đều phải kính một chén, uống một hơi cạn sạch, không dám làm gì hồ đồ.
Động tác đó lưu loát, quả thực là như nước chảy mây trôi.
Ánh mắt nhìn về phía cô, cũng là kính sợ!
Được rồi, cô đáng sợ như vậy sao?
Hoặc là nói, ông chủ lớn ngồi cạnh cô đáng sợ như vậy sao?
Những người này nào dám chuốc rượu Vân Thi Thi, khen cô còn không kịp nữa là, vốn là có việc cầu Mộ Nhã Triết, nếu không may chọc anh không vui, chỉ cần một câu của anh, chỉ sợ công ty bọn họ hoàn toàn khó có thể giữ được.
Cho dù hôm nay bọn họ đều nằm úp sấp trên bàn rượu, để người ta nâng về, cũng không thể để Vân Thi Thi uống một ngụm rượu!
Sau bữa tiệc, có người nhiệt tình đề nghị, muốn mời Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi đi đến ktv xa hoa nhất Las Vegas ca hát.
Trong lòng Vân Thi Thi khẽ động.
Las Vegas?
ừm… Nghe nói đó là nơi giải trí có chi phí cao nhất thành phố.
Phòng bao bên trong ít nhiều đều có trên dưới hai tầng, cực kỳ xa hoa!
Lòng hiếu kỳ nổi lên, cô có chút muốn đi xem, nơi gọi là khu giải trí xa hoa nhất thành phố, rốt cuộc là như thế nào?
Vì thế cô dùng vẻ mặt đáng yêu nhìn Mộ Nhã Triết, cực kỳ mong đợi, ánh mắt cực kỳ tha thiết, lóe ra ánh sáng, thấy thế nào cũng giống một con chó nhỏ đang xum xoe.
Khóe mắt Mộ Nhã Triết căng mạnh lên, nghĩ đến đi ktv nghe những ông già đó quỷ khóc sói gào dưới ngọn đèn quỷ dị, âm thanh đinh tai nhức óc, vẻ mặt thì nịnh nọt, đầu liền đau muốn chết.
Nhưng mà hình như cô muốn đi?
Mộ Nhã Triết nói: “Không thể quá muộn.”
Mọi người nhất thời vui vẻ nhỏ giọng nhảy nhót một tiếng, nhưng mà chỉ chớp mắt liền thấy ánh mắt ông chủ lớn lạnh lùng, lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Một đám người ủng hộ rầm rộ, đưa Mộ Nhã Triết và Vân Thi Thi đến Las Vegas.
Vừa nghe nói tổng giám đốc tập đoàn tài chính Đế Thăng đại giá quang lâm, quản lý Las Vegas vì bọn họ sắp xếp một phòng bao lớn nhất.
Vẻ mặt Vân Thi Thi ngạc nhiên kéo tay Mộ Nhã Triết nhìn xung quanh, bộ dạng cảm thấy cái gì cũng mới mẻ, dù sao bình thường cô hiếm khi được ra ngoài chơi đùa.
Khi học đại học, các học sinh đều lưu hành gặp nhau ca hát, nhưng mà cô không có thời gian ra ngoài chơi đùa.
Mộ Nhã Triết liếc nhìn cô, thấy khóe môi cô hơi vểnh lên, rõ ràng là bộ dạng cực kỳ mới lạ.
Ngay cả Mộ Nhã Triết cảm xúc cực kỳ trầm thấp cũng không ngăn được cuốn theo cảm xúc vui vẻ của cô, khóe miệng cũng hơi nhếch lên, nếu người phụ nữ này thích, thì cứ theo cô một lần đi!
Nhân viên phục vụ cung kính dẫn bọn họ vào phòng bao, vừa mới bước vào, Vân Thi Thi lập tức buông tay Mộ Nhã Triết ra.
Tim Mộ Nhã Triết không khỏi có chút đập mạnh và loạn nhịp, cúi đầu nhìn lòng bàn tay đột nhiên trống rỗng, trong lòng đột nhiên mơ hồ có chút mất mát.
Anh không khỏi cúi đầu, nhìn bàn tay trống rỗng, lòng bàn tay vẫn còn lưu lại nhiệt độ của cô, hóa ra cảm giác cùng một người mười ngón tay xen vào nhau, làm cho người ta an tâm như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro