Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Dứt sữa chưa, o...
Hoa Dung Nguyệt Hạ
2024-11-01 21:35:33
“Tôi không bao che cho cậu bé này!”
Không đợi cô ấy giải thích thêm, Tiểu Dịch Thần không muốn dây dưa lằng nhằng nữa, lạnh lùng nói: “Đừng nói nhiều nữa, chúng ta thi đấu, anh thắng tôi, nó thuộc về anh. Anh thua, tôi lấy đi.”
Cậu lời ít ý nhiều, thằng thừng hạ chiến thư, muốn nhanh chóng kết thúc việc này.
Người đàn ông kia nhìn ánh mắt cậu lạnh như bằng, trên người tỏa ra khí thế sắc bén, như có như không.
Tiểu Dịch Thần cảm thấy hắn ta chỉ được cái to mồm là nhanh, một khi thi đấu so bản lĩnh thực sự thì chẳng có gì phải lo lắng.
Thật ra, người đàn ông này không phải chột dạ, mà là thực sự không muốn thi đấu với đứa trẻ này.
Bất kể thắng hay thua, mặt mũi cũng mất hết.
Dù có thắng, nhưng chiến thắng cũng không vẻ vang.
Ai bảo bạn gái hắn ta giận dỗi, bảo nếu không lấy được con gấu trúc này thì sẽ không tha thứ cho hắn ta, giờ vẫn đang ngồi trên ghế băng thở phì phì, hắn ta để dỗ bạn gái hài lòng, vất vả lắm mới qua cửa!
Không quan tâm hắn ta nghĩ cái gì, đối với người đàn ông này, Tiểu Dịch Thần rất khinh thường: “Sao? Sợ à? Vậy để tôi lấy phần thưởng đi.”
“Khoan đã! Ai bảo tao sợ? Chẳng qua là tao cảm thấy, thi đấu với một thằng nhóc chưa dứt sữa, thật khiến người ta cười muốn rụng răng. Hơn nữa, mày đã dứt sữa chưa? Thằng nhóc!”
Người đàn ông mạnh miệng nói.
“Sợ thua thì đừng thi với tôi. Miễn cho đến lúc đó bại dưới tay tôi, không phải càng thêm mất mặt sao?” Tiểu Dịch Thần cười nhạt buông một câu.
Xung quanh vang lên tiếng cười.
Người đàn ông kia “Phì” một tiếng, tay nắm chặt, không phục nói: “Đấu thì đấu! Hôm nay đúng lúc tao đang rảnh, vậy thì cùng mày chơi chút vậy!”
Tiểu Dịch Thần gật đầu: “Coi như anh ngay thẳng!”
Một câu nói khiến sắc mặt ôn cực kì khó coi.
Cậu không quan tâm, đi tới chỗ nhân viên, lấy vé khách quý ra nói: “Tôi đấu với anh ta, người nào thắng thì đưa con gấu trúc cho người đó ôm.”
Nhân viên hơi khó xử, dù sao trò chơi này không phải để thi đấu thể thao, hai người tỉ thí với nhau, trước nay chưa từng có chuyện này, hơn nữa còn có rất nhiều du khách đang đứng xếp hàng ở đây, nhỡ các du khách ấy bất mãn thì sao?
Nhưng vừa nghe đứa bé này bảo muốn tỉ thí trò bắn súng với người đàn ông này, du khách vốn đang đứng xếp hàng tự động quây thành vòng tròn, rõ ràng có ý muốn xem náo nhiệt!
Hơn nữa, lần này rất đặc biệt, là một cậu nhóc sáu tuổi đấu với một người trưởng thành! Còn là một cậu nhóc đáng yêu vậy nữa chứ!
Điều này khiến mọi người tấm tắc ngạc nhiên.
Bọn họ rất tò mò, rốt cuộc đứa bé này có bản lĩnh hay không, là đồng ngôn vô kị hay là một anh hùng nhí?!
Vì vậy, trong lòng mọi người mang theo hiếu kì, đều muốn biết cuối cùng ai sẽ thắng!
Người đàn ông kia đâm lao phải theo lao, bây giờ người xung quanh đều ôm ý muốn xem náo nhiệt, giờ nếu hắn ta muốn đổi ý thì cũng đã muộn.
Nhưng nghĩ ngợi, một đứa trẻ sáu tuổi, có thể có bản lĩnh lớn cỡ nào?
Hắn ta đã từng phục vụ trong quân đội đấy!
Thằng nhóc sáu tuổi này, dù có kĩ năng dùng súng thần kì đi chăng nữa, cũng khó sánh được với hắn ta!
Huống chi, cũng đâu phải hắn ta bảo muốn thi đấy?
Nghĩ vậy, hắn ta không quá lo lắng, đứng trước chỗ bắn súng, dáng vẻ xắn tay xắn áo, nóng lòng muốn thử!
Không đợi cô ấy giải thích thêm, Tiểu Dịch Thần không muốn dây dưa lằng nhằng nữa, lạnh lùng nói: “Đừng nói nhiều nữa, chúng ta thi đấu, anh thắng tôi, nó thuộc về anh. Anh thua, tôi lấy đi.”
Cậu lời ít ý nhiều, thằng thừng hạ chiến thư, muốn nhanh chóng kết thúc việc này.
Người đàn ông kia nhìn ánh mắt cậu lạnh như bằng, trên người tỏa ra khí thế sắc bén, như có như không.
Tiểu Dịch Thần cảm thấy hắn ta chỉ được cái to mồm là nhanh, một khi thi đấu so bản lĩnh thực sự thì chẳng có gì phải lo lắng.
Thật ra, người đàn ông này không phải chột dạ, mà là thực sự không muốn thi đấu với đứa trẻ này.
Bất kể thắng hay thua, mặt mũi cũng mất hết.
Dù có thắng, nhưng chiến thắng cũng không vẻ vang.
Ai bảo bạn gái hắn ta giận dỗi, bảo nếu không lấy được con gấu trúc này thì sẽ không tha thứ cho hắn ta, giờ vẫn đang ngồi trên ghế băng thở phì phì, hắn ta để dỗ bạn gái hài lòng, vất vả lắm mới qua cửa!
Không quan tâm hắn ta nghĩ cái gì, đối với người đàn ông này, Tiểu Dịch Thần rất khinh thường: “Sao? Sợ à? Vậy để tôi lấy phần thưởng đi.”
“Khoan đã! Ai bảo tao sợ? Chẳng qua là tao cảm thấy, thi đấu với một thằng nhóc chưa dứt sữa, thật khiến người ta cười muốn rụng răng. Hơn nữa, mày đã dứt sữa chưa? Thằng nhóc!”
Người đàn ông mạnh miệng nói.
“Sợ thua thì đừng thi với tôi. Miễn cho đến lúc đó bại dưới tay tôi, không phải càng thêm mất mặt sao?” Tiểu Dịch Thần cười nhạt buông một câu.
Xung quanh vang lên tiếng cười.
Người đàn ông kia “Phì” một tiếng, tay nắm chặt, không phục nói: “Đấu thì đấu! Hôm nay đúng lúc tao đang rảnh, vậy thì cùng mày chơi chút vậy!”
Tiểu Dịch Thần gật đầu: “Coi như anh ngay thẳng!”
Một câu nói khiến sắc mặt ôn cực kì khó coi.
Cậu không quan tâm, đi tới chỗ nhân viên, lấy vé khách quý ra nói: “Tôi đấu với anh ta, người nào thắng thì đưa con gấu trúc cho người đó ôm.”
Nhân viên hơi khó xử, dù sao trò chơi này không phải để thi đấu thể thao, hai người tỉ thí với nhau, trước nay chưa từng có chuyện này, hơn nữa còn có rất nhiều du khách đang đứng xếp hàng ở đây, nhỡ các du khách ấy bất mãn thì sao?
Nhưng vừa nghe đứa bé này bảo muốn tỉ thí trò bắn súng với người đàn ông này, du khách vốn đang đứng xếp hàng tự động quây thành vòng tròn, rõ ràng có ý muốn xem náo nhiệt!
Hơn nữa, lần này rất đặc biệt, là một cậu nhóc sáu tuổi đấu với một người trưởng thành! Còn là một cậu nhóc đáng yêu vậy nữa chứ!
Điều này khiến mọi người tấm tắc ngạc nhiên.
Bọn họ rất tò mò, rốt cuộc đứa bé này có bản lĩnh hay không, là đồng ngôn vô kị hay là một anh hùng nhí?!
Vì vậy, trong lòng mọi người mang theo hiếu kì, đều muốn biết cuối cùng ai sẽ thắng!
Người đàn ông kia đâm lao phải theo lao, bây giờ người xung quanh đều ôm ý muốn xem náo nhiệt, giờ nếu hắn ta muốn đổi ý thì cũng đã muộn.
Nhưng nghĩ ngợi, một đứa trẻ sáu tuổi, có thể có bản lĩnh lớn cỡ nào?
Hắn ta đã từng phục vụ trong quân đội đấy!
Thằng nhóc sáu tuổi này, dù có kĩ năng dùng súng thần kì đi chăng nữa, cũng khó sánh được với hắn ta!
Huống chi, cũng đâu phải hắn ta bảo muốn thi đấy?
Nghĩ vậy, hắn ta không quá lo lắng, đứng trước chỗ bắn súng, dáng vẻ xắn tay xắn áo, nóng lòng muốn thử!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro