Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Người không nên...
Hoa Dung Nguyệt Hạ
2024-11-01 21:35:33
Bên chân lão ta là một thi thể, đôi mắt vẫn đang mở to.
Mấy phút trước, thi thể này còn là một người sống sờ sờ, là bảo vệ bên cạnh Dương Thọ Trình.
Nhưng giờ, chỉ thấy giữa trán anh ta là một lỗ thủng trào máu.
Chỉ một câu nói chọc cậu Cố không vui, kết cục vô cùng thê thảm.
Máu tươi chảy xuống sàn nhà, mùi máu vất vưởng trong căn phòng.
Nhiệt độ cơ thể dần lạnh đi.
Bầu không khí tử vong đáng sợ, như làn sương bao phủ cả căn phòng.
Tần Chu hơi đồng cảm nhìn thoáng qua khuôn mặt xám như tro tàn của Dương Thọ Trình, đi tới trước bàn chỉnh lại bóng.
Quý Lâm ở một bên ngắm nghía mấy viên bi-da trong tay, vẻ mặt lại như đã sớm quen với khung cảnh này.
Cố Cảnh Liên chậm rãi ngồi xuống ghế sô pha, tiện tay châm điếu thuốc, ngón tay thon dài mơn trớn tóc mái hơi xộc xệch trên trán, ung dung hỏi: “Giám đốc Dương, sao ông không nói gì? Chẳng lẽ là Cảnh Liên tiếp đón không chu đáo, chơi chưa tận hứng?”
Thân thể anh ta ngả xuống ghế sô pha.
Bên cạnh lập tức có hai cô nàng ăn mặc gợi cảm bước tới, tư thế thướt tha ngồi cạnh anh ta, cẩn thận nâng khuôn mặt anh ta lên, hôn lên môi anh ta.
Cố Cảnh Liên cười tà, bàn tay chui vào làn váy của cô nàng, lướt lên trên, không ngừng trêu chọc châm lửa.
Dương Thọ Trình không khỏi kinh hãi trong lòng: “Không có! Cậu Cố, lời ấy của cậu quá nặng rồi...”
“Vết thương trên tay giám đốc Dương, khôi phục thế nào rồi?” Cố Cảnh Liên không nhìn lão, chỉ lo đùa bỡn người phụ nữ đang sờ soạng anh ta, giọng điệu vẫn không rét mà run.
“Không còn đáng ngại rồi.”
“Nếu Tinh Trạch đắc tội với ông, ông cứ nói với tôi, tôi sẽ thay nó bồi tội với ông.”
Sắc mặt Dương Thọ Trình cứng đờ, khóc không được mà cười cũng không xong!
Bồi tội?
Muốn gia chủ nhà họ Cố giàu có nhất giới xã hội đen bồi tội với ông ta, đây không phải là bồi tội, mà là muốn mạng ông ta.
Lúc này Dương Thọ Trình vô cùng hối hận.
Không ngờ, anh trai của Cố Tinh Trạch lại là Cố Cảnh Liên nhà họ Cố!
Đây chính là người nhất định không thể đắc tội.
Lúc trước ông ta không biết, rốt cuộc Cố Tinh Trạch có thân phận gì, chỉ biết thằng nhóc này có vẻ rất đường hoàng.
Dương Thọ Trình có thân phận gì?
Người đi đầu điện ảnh Hồng Công, truyền kỳ một đời.
Nhân vật chúa tể nắm giữ điện ảnh Hồng Công suốt hai mươi năm qua.
Hô phong hoán vũ trong giới giải trí nhiều năm như vậy, lấy bối cảnh và thủ đoạn, không ai dám bắt ông ta phải nhìn sắc mặt.
Cố Tinh Trạch là người đầu tiên, cũng là người duy nhất.
Sau tiệc rượu hôm đó, Tần Chu có dẫn theo mấy người phụ trách của Hoàn Vũ đến nhận lỗi.
Nhưng Dương Thọ Trình kiêu căng phách lối, sao có thể chấp nhận giải quyết như thế?
Ông ta đòi người với Tần Chu, muốn Cố Tinh Trạch phải qua đây, để cậu ta rõ trong giới giải trí lớn như này, Dương Thọ Trình ông tuyệt đối chính là nhân vật nói một không hai.
Đừng tưởng rằng ra mắt được mười năm, được nâng lên làm minh tinh tận trời xanh thì tự cho là nắm được nửa giang sơn, không coi ai vào đâu.
Ngay cả mấy cấp cao của Hoàn Vũ, cũng phải nể mặt ông ta.
Một Cố Tinh Trạch không biết trời cao đất rộng, dám đối nghịch với lão?
Nhưng...trăm triệu lần không ngờ tới, Cố Tinh Trạch không phải nhân vật đơn giản.
Nhà họ Cố hắc đạo, danh gia vọng tộc thừa kế mấy trăm năm ở thủ đô.
Có thể nói, nhà họ Cố có lẽ là gia tộc duy nhất có thể sánh ngang với nhà họ Mộ.
Mấy phút trước, thi thể này còn là một người sống sờ sờ, là bảo vệ bên cạnh Dương Thọ Trình.
Nhưng giờ, chỉ thấy giữa trán anh ta là một lỗ thủng trào máu.
Chỉ một câu nói chọc cậu Cố không vui, kết cục vô cùng thê thảm.
Máu tươi chảy xuống sàn nhà, mùi máu vất vưởng trong căn phòng.
Nhiệt độ cơ thể dần lạnh đi.
Bầu không khí tử vong đáng sợ, như làn sương bao phủ cả căn phòng.
Tần Chu hơi đồng cảm nhìn thoáng qua khuôn mặt xám như tro tàn của Dương Thọ Trình, đi tới trước bàn chỉnh lại bóng.
Quý Lâm ở một bên ngắm nghía mấy viên bi-da trong tay, vẻ mặt lại như đã sớm quen với khung cảnh này.
Cố Cảnh Liên chậm rãi ngồi xuống ghế sô pha, tiện tay châm điếu thuốc, ngón tay thon dài mơn trớn tóc mái hơi xộc xệch trên trán, ung dung hỏi: “Giám đốc Dương, sao ông không nói gì? Chẳng lẽ là Cảnh Liên tiếp đón không chu đáo, chơi chưa tận hứng?”
Thân thể anh ta ngả xuống ghế sô pha.
Bên cạnh lập tức có hai cô nàng ăn mặc gợi cảm bước tới, tư thế thướt tha ngồi cạnh anh ta, cẩn thận nâng khuôn mặt anh ta lên, hôn lên môi anh ta.
Cố Cảnh Liên cười tà, bàn tay chui vào làn váy của cô nàng, lướt lên trên, không ngừng trêu chọc châm lửa.
Dương Thọ Trình không khỏi kinh hãi trong lòng: “Không có! Cậu Cố, lời ấy của cậu quá nặng rồi...”
“Vết thương trên tay giám đốc Dương, khôi phục thế nào rồi?” Cố Cảnh Liên không nhìn lão, chỉ lo đùa bỡn người phụ nữ đang sờ soạng anh ta, giọng điệu vẫn không rét mà run.
“Không còn đáng ngại rồi.”
“Nếu Tinh Trạch đắc tội với ông, ông cứ nói với tôi, tôi sẽ thay nó bồi tội với ông.”
Sắc mặt Dương Thọ Trình cứng đờ, khóc không được mà cười cũng không xong!
Bồi tội?
Muốn gia chủ nhà họ Cố giàu có nhất giới xã hội đen bồi tội với ông ta, đây không phải là bồi tội, mà là muốn mạng ông ta.
Lúc này Dương Thọ Trình vô cùng hối hận.
Không ngờ, anh trai của Cố Tinh Trạch lại là Cố Cảnh Liên nhà họ Cố!
Đây chính là người nhất định không thể đắc tội.
Lúc trước ông ta không biết, rốt cuộc Cố Tinh Trạch có thân phận gì, chỉ biết thằng nhóc này có vẻ rất đường hoàng.
Dương Thọ Trình có thân phận gì?
Người đi đầu điện ảnh Hồng Công, truyền kỳ một đời.
Nhân vật chúa tể nắm giữ điện ảnh Hồng Công suốt hai mươi năm qua.
Hô phong hoán vũ trong giới giải trí nhiều năm như vậy, lấy bối cảnh và thủ đoạn, không ai dám bắt ông ta phải nhìn sắc mặt.
Cố Tinh Trạch là người đầu tiên, cũng là người duy nhất.
Sau tiệc rượu hôm đó, Tần Chu có dẫn theo mấy người phụ trách của Hoàn Vũ đến nhận lỗi.
Nhưng Dương Thọ Trình kiêu căng phách lối, sao có thể chấp nhận giải quyết như thế?
Ông ta đòi người với Tần Chu, muốn Cố Tinh Trạch phải qua đây, để cậu ta rõ trong giới giải trí lớn như này, Dương Thọ Trình ông tuyệt đối chính là nhân vật nói một không hai.
Đừng tưởng rằng ra mắt được mười năm, được nâng lên làm minh tinh tận trời xanh thì tự cho là nắm được nửa giang sơn, không coi ai vào đâu.
Ngay cả mấy cấp cao của Hoàn Vũ, cũng phải nể mặt ông ta.
Một Cố Tinh Trạch không biết trời cao đất rộng, dám đối nghịch với lão?
Nhưng...trăm triệu lần không ngờ tới, Cố Tinh Trạch không phải nhân vật đơn giản.
Nhà họ Cố hắc đạo, danh gia vọng tộc thừa kế mấy trăm năm ở thủ đô.
Có thể nói, nhà họ Cố có lẽ là gia tộc duy nhất có thể sánh ngang với nhà họ Mộ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro