Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Thêm hà vào cản...
Hoa Dung Nguyệt Hạ
2024-11-01 21:35:33
Với bản lĩnh của cô, hoàn toàn có thể mở một con đường máu!
Chỉ có điều, cô không ra tay độc ác như vậy, vẫn chừa cho họ con đường sống!
Mấy tên lính đánh thuê này cũng hiểu điều đó, Lisa hoàn toàn có thể giết chết hết cả đám bọn họ nhưng cô chỉ bắn một phát vào tay họ, một là để cảnh cáo rằng cô đã nể tình thì họ cũng nên nể tình với cô.
Hai là để họ có thể cho Cung Thiếu Ảnh một câu trả lời thỏa đáng!
Tiểu Dịch Thần theo Lisa vào một góc, đổi một băng đạn khác, vốn dĩ cho rằng muốn rời đi cần phải mở một con đường máu!
Nhưng cậu kinh ngạc phát hiện, trên đường đi mấy tên lính đánh thuê kia không quá làm khó họ!
Lisa đánh phủ đầu, cô bắn vào tay cầm súng của họ, họ liền ngã xuống đất không động đậy nữa!
Đối với họ, vết thương trên cánh tay khá nhẹ, căn bản không ảnh hưởng đến năng lực chiến đấu!
Chẳng qua là họ làm vậy vì không muốn cố sức ra tay với Lisa!
Nhiều người như vậy, chẳng lẽ không ngăn được hai đứa nhỏ như Lisa và Tiểu Dịch Thần sao?
Không thể nào.
Không ai dám nổ súng với Tiểu Dịch Thần.
Càng không có ai nhẫn tâm nổ súng vào Lisa!
Lisa cũng hơi kinh ngạc, vậy mà chẳng có ai thật sự làm khó họ, mãi cho đến lúc sắp đến bến tàu cô vẫn còn cảm thấy hơi khó tin.
“Du thuyền ở đó!”
Tiểu Dịch Thần chỉ chỉ một chiếc du thuyền màu trắng đang đậu, vui mừng hô lên.
Lisa lập tức lên tiếng: “Mau, lên du thuyền trước đã!”
Tiểu Dịch Thần gật đầu, lập tức chạy đến chỗ du thuyền.
Lisa vừa đi sau vừa quan sát xung quanh, cô phát hiện gần cửa ra vào có mấy thùng xăng, liền đi đến xách hai thùng đuổi theo Tiểu Dịch Thần.
Trước lúc leo lên du thuyền, Lisa đổ hết xăng xuống mặt biển, sau khi leo lên thuyền, Tiểu Dịch Thần và Lisa trố mắt nhìn nhau!
Lisa hỏi: “Cậu lái du thuyền ư?”
“Nếu không quá phức tạp thì tôi lái được.”
“Cậu chắc chứ?”
“Ừ!”
Lisa lập tức nói: “Vậy cậu khởi động du thuyền trước đi, tôi ở đây canh giữ.”
“Được.”
Tiểu Dịch Thần lập tức lẻn vào buồng lái, cậu xem qua các loại máy móc và chỗ điều khiển nhưng lại chợt phát hiện ra… Tất cả đều là tiếng Anh!
Tiếng Anh thì có hơi bất ổn đấy!
Cậu dò xét hồi lâu vẫn không nhìn ra được gì.
Chỉ có điều chỗ này cách Lisa khá xa, nếu chạy đi tìm cô giúp đỡ sẽ mất khá nhiều thời gian.
Nhỡ người của Cung Thiếu Ảnh đuổi kịp thì sẽ rất nguy hiểm!
Tiểu Dịch Thần mắt nhắm mắt mở, ấn mấy nút xanh xanh đỏ đỏ trên bàn điều khiển.
Tuy tiếng Anh có hơi bất ổn nhưng mấy từ đơn giản cậu vẫn có thể hiểu được, dựa vào đó cuối cùng cậu cũng tìm được chỗ khởi động, đầu tiên là bật chìa khóa, sau đó ấn nút khởi động máy và kéo cần xuống, định hướng di chuyển, cả chiếc du thuyền chợt chấn động, sau đó bắt đầu vận hành!
“Thành công rồi!”
Tiểu Dịch Thần mừng rỡ, lần mò từ nãy đến giờ mồ hôi lạnh đã chảy ướt cả lưng cậu.
Cuối cùng!
Cũng chạy rồi!
Sắp được về nhà…
Lòng Tiểu Dịch Thần ngổn ngang cảm xúc!
Cuối cùng cũng được về nhà rồi!
Sắp được nhìn thấy mẹ, cha, Nguyệt Dao và Hữu Hữu…
Người nhà mà cậu đã ngày nhớ đêm mong!
Nghĩ vậy, khóe mắt nhóc con chợt ướt, một dòng nước mắt khẽ rơi, cậu vội lau đi, hét lên: “Lisa, cô có nghe thấy không? Tôi khởi động du thuyền thành công rồi! Chúng ta… Chúng ta có thể về nhà rồi!”
Chỉ có điều, cô không ra tay độc ác như vậy, vẫn chừa cho họ con đường sống!
Mấy tên lính đánh thuê này cũng hiểu điều đó, Lisa hoàn toàn có thể giết chết hết cả đám bọn họ nhưng cô chỉ bắn một phát vào tay họ, một là để cảnh cáo rằng cô đã nể tình thì họ cũng nên nể tình với cô.
Hai là để họ có thể cho Cung Thiếu Ảnh một câu trả lời thỏa đáng!
Tiểu Dịch Thần theo Lisa vào một góc, đổi một băng đạn khác, vốn dĩ cho rằng muốn rời đi cần phải mở một con đường máu!
Nhưng cậu kinh ngạc phát hiện, trên đường đi mấy tên lính đánh thuê kia không quá làm khó họ!
Lisa đánh phủ đầu, cô bắn vào tay cầm súng của họ, họ liền ngã xuống đất không động đậy nữa!
Đối với họ, vết thương trên cánh tay khá nhẹ, căn bản không ảnh hưởng đến năng lực chiến đấu!
Chẳng qua là họ làm vậy vì không muốn cố sức ra tay với Lisa!
Nhiều người như vậy, chẳng lẽ không ngăn được hai đứa nhỏ như Lisa và Tiểu Dịch Thần sao?
Không thể nào.
Không ai dám nổ súng với Tiểu Dịch Thần.
Càng không có ai nhẫn tâm nổ súng vào Lisa!
Lisa cũng hơi kinh ngạc, vậy mà chẳng có ai thật sự làm khó họ, mãi cho đến lúc sắp đến bến tàu cô vẫn còn cảm thấy hơi khó tin.
“Du thuyền ở đó!”
Tiểu Dịch Thần chỉ chỉ một chiếc du thuyền màu trắng đang đậu, vui mừng hô lên.
Lisa lập tức lên tiếng: “Mau, lên du thuyền trước đã!”
Tiểu Dịch Thần gật đầu, lập tức chạy đến chỗ du thuyền.
Lisa vừa đi sau vừa quan sát xung quanh, cô phát hiện gần cửa ra vào có mấy thùng xăng, liền đi đến xách hai thùng đuổi theo Tiểu Dịch Thần.
Trước lúc leo lên du thuyền, Lisa đổ hết xăng xuống mặt biển, sau khi leo lên thuyền, Tiểu Dịch Thần và Lisa trố mắt nhìn nhau!
Lisa hỏi: “Cậu lái du thuyền ư?”
“Nếu không quá phức tạp thì tôi lái được.”
“Cậu chắc chứ?”
“Ừ!”
Lisa lập tức nói: “Vậy cậu khởi động du thuyền trước đi, tôi ở đây canh giữ.”
“Được.”
Tiểu Dịch Thần lập tức lẻn vào buồng lái, cậu xem qua các loại máy móc và chỗ điều khiển nhưng lại chợt phát hiện ra… Tất cả đều là tiếng Anh!
Tiếng Anh thì có hơi bất ổn đấy!
Cậu dò xét hồi lâu vẫn không nhìn ra được gì.
Chỉ có điều chỗ này cách Lisa khá xa, nếu chạy đi tìm cô giúp đỡ sẽ mất khá nhiều thời gian.
Nhỡ người của Cung Thiếu Ảnh đuổi kịp thì sẽ rất nguy hiểm!
Tiểu Dịch Thần mắt nhắm mắt mở, ấn mấy nút xanh xanh đỏ đỏ trên bàn điều khiển.
Tuy tiếng Anh có hơi bất ổn nhưng mấy từ đơn giản cậu vẫn có thể hiểu được, dựa vào đó cuối cùng cậu cũng tìm được chỗ khởi động, đầu tiên là bật chìa khóa, sau đó ấn nút khởi động máy và kéo cần xuống, định hướng di chuyển, cả chiếc du thuyền chợt chấn động, sau đó bắt đầu vận hành!
“Thành công rồi!”
Tiểu Dịch Thần mừng rỡ, lần mò từ nãy đến giờ mồ hôi lạnh đã chảy ướt cả lưng cậu.
Cuối cùng!
Cũng chạy rồi!
Sắp được về nhà…
Lòng Tiểu Dịch Thần ngổn ngang cảm xúc!
Cuối cùng cũng được về nhà rồi!
Sắp được nhìn thấy mẹ, cha, Nguyệt Dao và Hữu Hữu…
Người nhà mà cậu đã ngày nhớ đêm mong!
Nghĩ vậy, khóe mắt nhóc con chợt ướt, một dòng nước mắt khẽ rơi, cậu vội lau đi, hét lên: “Lisa, cô có nghe thấy không? Tôi khởi động du thuyền thành công rồi! Chúng ta… Chúng ta có thể về nhà rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro