Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương
Tiền bồi thường...
Hoa Dung Nguyệt Hạ
2024-11-01 21:35:33
“Tôi không có!”
“Không có?” Mộ Nhã Triết trong mắt cao thâm khó đoán, lạnh lùng mà vuốt ve cánh môi của cô, môi tuyến cứng đờ lạnh băng. “Tôi cho rằng, cô nên nhận thức rõ thân phận của mình.”
Vân Thi Thi gắt gao mà trừng mắt nhìn anh, lớn tiếng nói: “Tôi nhận thức được rất rõ ràng, là anh không nhận rõ! Anh rõ ràng đã có vị hôn thê, vì sao còn muốn nhiều lần trêu chọc tôi?!”
“Tôi trêu chọc cô?”
Mộ Nhã Triết cười lạnh một tiếng, khuôn mặt tuấn tú ái muội mà khinh thường nhìn nghiêng khuôn mặt xinh đẹp của cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu đùa vành tai cô, tà mị mà quấn quýt: “Cô gái, là ai không nhận thức rõ thân phận?”
“Là anh…… Là anh! Buông tôi ra, đừng đụng tôi!” Vân Thi Thi bị anh trêu chọc đến mức mặt mũi đỏ lên, dồn dập mà thở dốc.
“Cô có chuyện gì lừa gạt tôi phải không?.”
Vân Thi Thi mẫn cảm nắm bắt được ý của anh, trong lòng không giấu nổi hoảng loạn, mấp máy môi nói: “Không có……”
“ Ừm? Không có?” Mộ Nhã Triết thong thả ung dung mà lấy ra di động, mở ra một bức ảnh, để sát vào trước mắt cô.
Vân Thi Thi hoảng loạn mà nhìn vào màn hình di động, tâm trạng lập tức như rơi xuống vực thẳm buốt giá……
Trên màn hình, rõ ràng là Hữu Hữu đứng ở bánh xe quay chụp ảnh chung cùng Vân Nghiệp Trình.
Hai người gắn bó, Vân Thiên Hữu tươi cười ngây thơ mà ấm áp đến mê người.
“Hữu……” Cô khẽ gọi, lập tức gắt gao mà che môi, kinh hoảng thất thố mà nhìn anh.
“Anh……”
Mộ Nhã Triết thong thả ung dung nói: “Lúc trước, cô mang thai một cặp song sinh, bác sĩ nói, đứa trẻ thứ hai sinh ra đã không có hô hấp. Trợ lý của tôi đem đứa trẻ đầu tiên mang đi, đứa bé kia lại không có tin tức……”
“Không……”
Tình huống đáng sợ nhất, đã xảy ra rồi.
Thế nhưng anh ta đã phát hiện ra thân phận của Hữu Hữu, mặc cho cô muốn phủ nhận, nhưng mà huyết thống lại không lừa gạt được bất kỳ ai.
Ảnh chụp Vân Thiên Hữu, tuấn mỹ đáng yêu, những đường nét tinh xảo hoàn mỹ của Hữu Hữu đều được thừa hưởng từ người đàn ông này.
Bất luận ai cũng đều sẽ không thể phủ nhận rằng giữa họ có mối quan hệ huyết thống.
Huống hồ, Hữu Hữu cùng Tiểu Dịch Thần giống nhau như đúc, đó là chứng cứ rõ ràng nhất.
Trời ơi…… Anh ta muốn đoạt đi Hữu Hữu sao? Muốn cướp đi Hữu Hữu từ cô sao?
“Bác sĩ chỉ nói, sau khi đứa trẻ thứ hai được sinh ra, không có hô hấp, lại không có nói, rốt cuộc là còn sống hay đã chết.” Mộ Nhã Triết tà mị cười, hỏi ngược lại, “Đổi lại là cô, cô có cảm thấy khả nghi không?”
Cô gắt gao mà cắn môi, bộ ngực dồn dập mà phập phồng không thôi, kinh hoảng cực độ, dưới ánh trăng, dòng nước mắt không ngăn được chực trào.
“Hữu Hữu…… Còn sống.” Vân Thi Thi hít sâu một ngụm khí, thanh âm run rẩy, “Là tôi đã mang đứa nhỏ đi ……”
“Vì cái gì mà mang đứa trẻ đi?”
Mộ Nhã Triết xiết chặt hàm dưới của cô, dùng sức rất mạnh, làm cho cô đau đến mức rơi nước mắt.
“Bởi vì…… Tôi luyến tiếc.”
“Trước đó chúng ta đã ký kết khế ước.”
Mộ Nhã Triết nguy hiểm mà nheo mắt. “Cô dám vi phạm điều khoản hợp đồng ư? Thậm chí còn muốn giấu giếm tôi đến suốt đời?”
Vân Thi Thi chậm rãi xoay người lại, vô lực dựa lưng vào cánh cửa, dòng nước mắt trong suốt chảy xuống.
Giọng nói của cô không ngừng run rẩy: “Là tôi quá ích kỷ. Hữu Hữu dù sao cũng là đứa trẻ tôi dứt ruột sinh ra, tôi luyến tiếc, vì thế……”
“Cô cướp đi con trai của tôi, bật vô âm tín tận sáu năm, cô nói, tôi nên lấy cái gì trừng phạt cô?”
Vân Thi Thi sắc mặt đỏ lên, gắt gao mà cắn môi, không nói một câu.
“Cô Vân, lúc trước ký kết hợp đồng, về việc vi phạm điều khoản, cô không nhớ rõ sao?”
Vân Thi Thi thở nặng nề, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Nếu làm trái với điều ước, đối với quyền nuôi nấng đứa trẻ mà gây bất kỳ rắc rối nào…… Người vi phạm phải trả một trăm triệu tiền vi phạm hợp đồng.”
“Không có?” Mộ Nhã Triết trong mắt cao thâm khó đoán, lạnh lùng mà vuốt ve cánh môi của cô, môi tuyến cứng đờ lạnh băng. “Tôi cho rằng, cô nên nhận thức rõ thân phận của mình.”
Vân Thi Thi gắt gao mà trừng mắt nhìn anh, lớn tiếng nói: “Tôi nhận thức được rất rõ ràng, là anh không nhận rõ! Anh rõ ràng đã có vị hôn thê, vì sao còn muốn nhiều lần trêu chọc tôi?!”
“Tôi trêu chọc cô?”
Mộ Nhã Triết cười lạnh một tiếng, khuôn mặt tuấn tú ái muội mà khinh thường nhìn nghiêng khuôn mặt xinh đẹp của cô, đầu lưỡi nhẹ nhàng trêu đùa vành tai cô, tà mị mà quấn quýt: “Cô gái, là ai không nhận thức rõ thân phận?”
“Là anh…… Là anh! Buông tôi ra, đừng đụng tôi!” Vân Thi Thi bị anh trêu chọc đến mức mặt mũi đỏ lên, dồn dập mà thở dốc.
“Cô có chuyện gì lừa gạt tôi phải không?.”
Vân Thi Thi mẫn cảm nắm bắt được ý của anh, trong lòng không giấu nổi hoảng loạn, mấp máy môi nói: “Không có……”
“ Ừm? Không có?” Mộ Nhã Triết thong thả ung dung mà lấy ra di động, mở ra một bức ảnh, để sát vào trước mắt cô.
Vân Thi Thi hoảng loạn mà nhìn vào màn hình di động, tâm trạng lập tức như rơi xuống vực thẳm buốt giá……
Trên màn hình, rõ ràng là Hữu Hữu đứng ở bánh xe quay chụp ảnh chung cùng Vân Nghiệp Trình.
Hai người gắn bó, Vân Thiên Hữu tươi cười ngây thơ mà ấm áp đến mê người.
“Hữu……” Cô khẽ gọi, lập tức gắt gao mà che môi, kinh hoảng thất thố mà nhìn anh.
“Anh……”
Mộ Nhã Triết thong thả ung dung nói: “Lúc trước, cô mang thai một cặp song sinh, bác sĩ nói, đứa trẻ thứ hai sinh ra đã không có hô hấp. Trợ lý của tôi đem đứa trẻ đầu tiên mang đi, đứa bé kia lại không có tin tức……”
“Không……”
Tình huống đáng sợ nhất, đã xảy ra rồi.
Thế nhưng anh ta đã phát hiện ra thân phận của Hữu Hữu, mặc cho cô muốn phủ nhận, nhưng mà huyết thống lại không lừa gạt được bất kỳ ai.
Ảnh chụp Vân Thiên Hữu, tuấn mỹ đáng yêu, những đường nét tinh xảo hoàn mỹ của Hữu Hữu đều được thừa hưởng từ người đàn ông này.
Bất luận ai cũng đều sẽ không thể phủ nhận rằng giữa họ có mối quan hệ huyết thống.
Huống hồ, Hữu Hữu cùng Tiểu Dịch Thần giống nhau như đúc, đó là chứng cứ rõ ràng nhất.
Trời ơi…… Anh ta muốn đoạt đi Hữu Hữu sao? Muốn cướp đi Hữu Hữu từ cô sao?
“Bác sĩ chỉ nói, sau khi đứa trẻ thứ hai được sinh ra, không có hô hấp, lại không có nói, rốt cuộc là còn sống hay đã chết.” Mộ Nhã Triết tà mị cười, hỏi ngược lại, “Đổi lại là cô, cô có cảm thấy khả nghi không?”
Cô gắt gao mà cắn môi, bộ ngực dồn dập mà phập phồng không thôi, kinh hoảng cực độ, dưới ánh trăng, dòng nước mắt không ngăn được chực trào.
“Hữu Hữu…… Còn sống.” Vân Thi Thi hít sâu một ngụm khí, thanh âm run rẩy, “Là tôi đã mang đứa nhỏ đi ……”
“Vì cái gì mà mang đứa trẻ đi?”
Mộ Nhã Triết xiết chặt hàm dưới của cô, dùng sức rất mạnh, làm cho cô đau đến mức rơi nước mắt.
“Bởi vì…… Tôi luyến tiếc.”
“Trước đó chúng ta đã ký kết khế ước.”
Mộ Nhã Triết nguy hiểm mà nheo mắt. “Cô dám vi phạm điều khoản hợp đồng ư? Thậm chí còn muốn giấu giếm tôi đến suốt đời?”
Vân Thi Thi chậm rãi xoay người lại, vô lực dựa lưng vào cánh cửa, dòng nước mắt trong suốt chảy xuống.
Giọng nói của cô không ngừng run rẩy: “Là tôi quá ích kỷ. Hữu Hữu dù sao cũng là đứa trẻ tôi dứt ruột sinh ra, tôi luyến tiếc, vì thế……”
“Cô cướp đi con trai của tôi, bật vô âm tín tận sáu năm, cô nói, tôi nên lấy cái gì trừng phạt cô?”
Vân Thi Thi sắc mặt đỏ lên, gắt gao mà cắn môi, không nói một câu.
“Cô Vân, lúc trước ký kết hợp đồng, về việc vi phạm điều khoản, cô không nhớ rõ sao?”
Vân Thi Thi thở nặng nề, sắc mặt nghiêm trọng nói: “Nếu làm trái với điều ước, đối với quyền nuôi nấng đứa trẻ mà gây bất kỳ rắc rối nào…… Người vi phạm phải trả một trăm triệu tiền vi phạm hợp đồng.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro