Mùa Xuân Của Bác Sĩ Ở Vùng Nông Thôn Nhỏ(Cao H, Np).
Kim Đâm Vào
Lý Thiết Trụ, Vương Thư Lan
2024-11-13 05:01:04
Đang bận rộn, Trần Thiết Trụ có thể nghe thấy tiếng nước "vòng vo", sau khi Lục Thiến giặt xong, anh đi đến phía sau Trần Thiết Trụ, nhẹ nhàng kéo quần áo của anh xuống, nhẹ giọng nói: "Anh Thiết Trụ, em đã chuẩn bị xong."
Trần Thiết Trụ gật đầu, tiếp tục tựa vào tường hút thuốc: “Được rồi,em nằm xuống trước đi, nằm xuống đi,anh hút xong điếu thuốc liền đi giúp em.bôi xong, anh đưa em về.”
“A, nếu nhưanh muốn về thôn, không sợ dì mắng sao?" Lục Thiến kinh ngạc nói.
Trần Thiết Trụ thở dài nói: “Anh ở trong trấn kéo đi nhiều ngày như vậy, tiếp tục như vậy cũng không thành vấn đề, hơn nữa, cũng không thể giấu được công việc của mình trong trấn làm bác sĩ, sớm hay muộn cũng không có vấn đề gì.” , dân làng sẽ biết. Nếu là họ Nói với dì sẽ phiền phức hơn làtuwj mình nói. Được rồi,em đã nằm xuống chưa?."
Dập thuốc lá xong, Trần Thiết Trụ xoay người đi đến trước bàn, Lục Thiến vẫn như cũ, hai chân khép lại. Trần Thiết Trụ lắc đầu cười nói: "Thiến Thiến , em phải học cách tự chăm sóc bản thân. Sau này nếu ngủ với bạn trai thì nhớ đảm bảo anh ấy luôn vệ sinh sạch sẽ vùng kín của mình, nếu không sẽ bị bệnh .Nhớ chưa. "
“Em không muốn có bạn trai," Lục Thiến khịt mũi.
Trần Thiết Trụ chỉ mỉm cười, lời nói của cô bé không đáng tin chút nào, “Bất kể có muốn hay không, cũng phải nhớ kỹ lời anh nói,đàn ông xấu,chúng ta không cần! Hơn nữa, vậy cũng đại biểu hắn đối với em không đủ coi trọng.Thân thể phụ nữ quả thực cần yêu thương."
" Đúng vậy!
Trần Thiết Trụ nhặt ống tiêm lên, nhìn Lục Thiến trên bàn, bình tĩnh nói: “Nào, chậm lại, từ từ dang chân ra.”
“Anh Thiết Trụ,em ,em.”
“Đừng xấu hổ!” Trần Thiết Trụ cầm ống tiêm lên. Thiết Trụ cười nói: "Trước đó, dùng hết không phải càng tốt sao? Hiện tại càng làm như vậy, càng nằm ở chỗ này càng lâu, không phải là vĩnh viễn đều phải ngủ ở chỗ này sao? Hơn nữa, Ở đây anh còn có máy điều hòa,em mặc ít như vậy, lỡ bị cảm thì sao? Nếu bị bệnh, sẽ phải tốn nhiều tiền hơn. "
Lục Thiến cắn môi dưới bằng hàm răng bạc và đưa mặt về phía trước. ở một bên, không dám nhìn vào mắt Trần Thiết Trụ.
Nhưng cô vẫn không chịu mở chân ra, sau một hồi đấu tranh tâm lý, cô vẫn không làm được những gì Trần Thiết Trụ nói. Trần Thiết Trụ không còn cách nào khác là phải tự mình làm việc đó. Khi tay anh chạm vào ngực Lục Thiến , đầu óc anh chợt dao động.
"Kéo áo lên ."
Trần Thiết Trụ hít một hơi, ma quỷ và tiên nữ trong lòng hắn đã sớm tranh chấp, hắn rất muốn giữ thái độ tốt để giúp Lục Thiến bôi thuốc, nhưng với tư cách là một người đàn ông, làm một khí dương cương mười phần Đại lão gia. Dù có cảnh báo bản thân bao nhiêu đi chăng nữa, đôi mắt và trái tim anh sẽ vô thức nảy sinh nhiều ảo tưởng xấu xa hơn.
c Thiến khó hiểu quay đầu nhìn hắn: “Anh Thiết Trụ, dùng thuốc ở dưới đó,sao phải cởi quần áo?”
Trần Thiết Trụ bịa chuyện nói: “, áo của anh quá chật, cơ bắp và gân cốt trên cơ thể con người đều có liên hệ với nhau."
"Ồ." Lục Thiến trả lời.
Trần Thiết Trụ lắc đầu, hắn không thể nói cho nàng biết, quần áo của ngươi đang che thân dưới, khó có thể dùng thuốc.
" Cười khúc khích!"
Bàn tay to lớn của Trần Thiết Trụ vừa chạm vào cái bụng phẳng lì của Lục Thiến, Lục Thiến đột nhiên nổ tung. cười như chuông bạc, thân thể không ngừng run rẩy, khiến Trần Thiết Trụ càng thêm mê hoặc.
Trần Thiết Trụ gật đầu, tiếp tục tựa vào tường hút thuốc: “Được rồi,em nằm xuống trước đi, nằm xuống đi,anh hút xong điếu thuốc liền đi giúp em.bôi xong, anh đưa em về.”
“A, nếu nhưanh muốn về thôn, không sợ dì mắng sao?" Lục Thiến kinh ngạc nói.
Trần Thiết Trụ thở dài nói: “Anh ở trong trấn kéo đi nhiều ngày như vậy, tiếp tục như vậy cũng không thành vấn đề, hơn nữa, cũng không thể giấu được công việc của mình trong trấn làm bác sĩ, sớm hay muộn cũng không có vấn đề gì.” , dân làng sẽ biết. Nếu là họ Nói với dì sẽ phiền phức hơn làtuwj mình nói. Được rồi,em đã nằm xuống chưa?."
Dập thuốc lá xong, Trần Thiết Trụ xoay người đi đến trước bàn, Lục Thiến vẫn như cũ, hai chân khép lại. Trần Thiết Trụ lắc đầu cười nói: "Thiến Thiến , em phải học cách tự chăm sóc bản thân. Sau này nếu ngủ với bạn trai thì nhớ đảm bảo anh ấy luôn vệ sinh sạch sẽ vùng kín của mình, nếu không sẽ bị bệnh .Nhớ chưa. "
“Em không muốn có bạn trai," Lục Thiến khịt mũi.
Trần Thiết Trụ chỉ mỉm cười, lời nói của cô bé không đáng tin chút nào, “Bất kể có muốn hay không, cũng phải nhớ kỹ lời anh nói,đàn ông xấu,chúng ta không cần! Hơn nữa, vậy cũng đại biểu hắn đối với em không đủ coi trọng.Thân thể phụ nữ quả thực cần yêu thương."
" Đúng vậy!
Trần Thiết Trụ nhặt ống tiêm lên, nhìn Lục Thiến trên bàn, bình tĩnh nói: “Nào, chậm lại, từ từ dang chân ra.”
“Anh Thiết Trụ,em ,em.”
“Đừng xấu hổ!” Trần Thiết Trụ cầm ống tiêm lên. Thiết Trụ cười nói: "Trước đó, dùng hết không phải càng tốt sao? Hiện tại càng làm như vậy, càng nằm ở chỗ này càng lâu, không phải là vĩnh viễn đều phải ngủ ở chỗ này sao? Hơn nữa, Ở đây anh còn có máy điều hòa,em mặc ít như vậy, lỡ bị cảm thì sao? Nếu bị bệnh, sẽ phải tốn nhiều tiền hơn. "
Lục Thiến cắn môi dưới bằng hàm răng bạc và đưa mặt về phía trước. ở một bên, không dám nhìn vào mắt Trần Thiết Trụ.
Nhưng cô vẫn không chịu mở chân ra, sau một hồi đấu tranh tâm lý, cô vẫn không làm được những gì Trần Thiết Trụ nói. Trần Thiết Trụ không còn cách nào khác là phải tự mình làm việc đó. Khi tay anh chạm vào ngực Lục Thiến , đầu óc anh chợt dao động.
"Kéo áo lên ."
Trần Thiết Trụ hít một hơi, ma quỷ và tiên nữ trong lòng hắn đã sớm tranh chấp, hắn rất muốn giữ thái độ tốt để giúp Lục Thiến bôi thuốc, nhưng với tư cách là một người đàn ông, làm một khí dương cương mười phần Đại lão gia. Dù có cảnh báo bản thân bao nhiêu đi chăng nữa, đôi mắt và trái tim anh sẽ vô thức nảy sinh nhiều ảo tưởng xấu xa hơn.
c Thiến khó hiểu quay đầu nhìn hắn: “Anh Thiết Trụ, dùng thuốc ở dưới đó,sao phải cởi quần áo?”
Trần Thiết Trụ bịa chuyện nói: “, áo của anh quá chật, cơ bắp và gân cốt trên cơ thể con người đều có liên hệ với nhau."
"Ồ." Lục Thiến trả lời.
Trần Thiết Trụ lắc đầu, hắn không thể nói cho nàng biết, quần áo của ngươi đang che thân dưới, khó có thể dùng thuốc.
" Cười khúc khích!"
Bàn tay to lớn của Trần Thiết Trụ vừa chạm vào cái bụng phẳng lì của Lục Thiến, Lục Thiến đột nhiên nổ tung. cười như chuông bạc, thân thể không ngừng run rẩy, khiến Trần Thiết Trụ càng thêm mê hoặc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro