Mùa Xuân Của Tiểu Đào

Chương 8

#abc

2024-04-14 21:47:41

Tống Giai Giai đẩy nhẹ Tô Tiểu Đào, "Này, cậu đang nghĩ gì vậy? Tớ đang hỏi cậu đấy!' Tiểu Đào mới tỉnh lại, 'À, chuyện này dài lắm, chúng ta đi học trước, về rồi tớ sẽ kể chi tiết cho cậu.'"

Buổi trưa, hai người trở về căn hộ thuê, ngồi trên ghế sofa, lấy điện thoại của mình ra. Quả nhiên có rất nhiều tin nhắn gửi đến, Tiểu Đào đưa điện thoại cho Giai Giai, kể lại toàn bộ sự việc, tất nhiên là bỏ qua những chi tiết nhạy cảm.

Tống Giai Giai nói, "Tô Tiểu Đào, cậu thật dữ dội đấy, bề ngoài cứ như là một cô gái nhút nhát, nhưng lại có hành động táo bạo đến mức này, tốt lắm cô gái, hahaha. Còn cả Hoắc Đông Đình, ha ha ha ha ha ha ha ha, còn có thể ngủ một đêm nữa, cậu thật tuyệt vời! Kể tớ nghe, cảm giác thế nào?"

Tô Tiểu Đào đỏ mặt nói, "Chỉ là như vậy thôi."

"Nhìn cách cậu cười, tớ đã biết chắc chắn không phải là chuyện bình thường, cái mũi cao và thẳng của Hoắc Đông Đình, ngón tay mảnh khảnh thon dài, chắc chắn chỗ đó rất khủng bố, cậu thật tuyệt vời!"

Tiểu Đào vô vọng đặt tay lên má, "Ôi, đừng nhắc lại nữa, anh ta chỉ là một tên biến thái, chắc chắn là vì đã tìm ra thông tin của tớ, nhưng cũng không cần đánh tớ ngất đi khi tớ đang đứng ở gian hàng bán áo chống cướp cho phụ nữ độc thân chứ…. Kết quả là lại lên giường với anh ta. Anh ta còn bảo tớ chuyển đến nhà anh ta ở, anh ta có bệnh sao, tớ đâu có quen thân với anh ta!"

Ở bên kia, lời của Tiểu Đào vẫn còn đang vọng trong đầu Hoắc Đông Đình, hắn đang rất giận dữ. Hắn biết chắc rằng phía sau chuyện này còn còn những điều mà mình không biết, vì thế lập tức mở laptop một cách bạo lực, xâm nhập vào điện thoại của Tô Tiểu Đào, kiểm tra tài khoản các ứng dụng, lịch sử duyệt web và cuộc trò chuyện. Kết quả là hắn tìm thấy một nick "Người dưới Cup D không nên làm phiền", Giang Tùy.

Sau khi hiểu rõ nguyên nhân, tay hắn ấn mạnh trên con chuột, gân xanh nhô lên, hắn tức giận ra khỏi phòng, ngay lúc này Giang Tùy gọi điện thoại đến, hắn lấy điện thoại ra, "Được rồi, trước hết là tìm kiếm."

Lái xe đến nhà hàng hắn mở riêng để dành phòng cho mình, Giang Tùy vừa đứng lên chào hắn, bụng anh ta lập tức nhận ngay một cú đấm, Giang Tùy không biết mình đã làm điều gì ngu ngốc để làm tên quái vật băng giá này tức giận như vậy, chỉ nghe hắn nói lạnh lùng, "Đưa điện thoại ra đây."

Hoắc Đông Đình nhanh chóng mở mã khóa, lục tìm album ảnh, quả nhiên có lưu trữ một bức ảnh ngực khủng, khuôn mặt bị tô đen, cảm xúc đình trệ, hắn đá mạnh vào đệ đệ của Giang Tùy, xóa ảnh, sau đó xác nhận không có bất kỳ bản copy nào khác, xóa hai người khỏi danh sách bạn bè, cuối cùng ném điện thoại trả cho đối phương, "Cậu quên việc hôm thứ sáu đi, đặc biệt là bức ảnh đó phải xóa khỏi ký ức của cậu một cách triệt để! Nếu tôi phát hiện cậu còn một chút suy nghĩ nào, tôi không ngại đóng gói cậu, gửi về ba mẹ cậu đâu!"

Giang Tùy bối rối, "Thứ sáu? A, cậu nhắc tới tôi lại tức giận, cô gái ngực lớn đó đã cho tôi leo cây, tôi đã quyết định phải...," lại nhìn thấy khuôn mặt đen xì của Hoắc Đông Đình, anh ta lập tức im lặng, không đúng, từ khi nào ngọn núi băng này lại can thiệp chuyện anh ta tán gái thế này! Chuyện gì vậy, đó là người của anh ta sao?!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi hiểu rõ, Giang Tùy với vẻ mặt nịnh nọt như một thái giám hỏi, "Tất nhiên là được rồi, nhưng mà cậu có ghệ hồi nào, sao không nói với tôi?"

Hoắc Đông Đình không thèm trả lời, lập tức quay người bỏ đi. Hắn còn phải đi xử lý cô gái nhỏ không sợ chết kia. Hắn để mặc con ngựa đực phía sau gọi theo í ới, "Này này, nói cho tôi nghe đi!"

Định vị trên điện thoại cho thấy cô đang ở khu nhà Mỹ Gia, hắn lái xe đến khuôn viên trường, đóng cửa xe thật mạnh, sau đó gọi vào số điện thoại đã thuộc nằm lòng.

Bên này, Tiểu Đào đang đánh quái vật biến thái với Tống Giai Giai, điện thoại bỗng nhiên reo lên, là số lạ, "Alo, xin chào."

"Tôi đang ở dưới nhà cô, trong vòng 5 phút, lập tức thu dọn hành lý, xuống đây gặp tôi."

"Ơ, anh đang nói gì vậy, xin hỏi anh là ai," Tiểu Đào không hiểu gì cả, "Khoan đã, anh là con quái vật băng sơn biến thái kia! Làm sao anh có số điện thoại của tôi, anh bị điên à, vì sao tôi phải nghe lời anh chứ?"

Hoắc Đông Đình nghe thấy cô gọi mình bằng cái tên đó, càng cảm thấy tức giận hơn nữa, nhưng hắn cố gắng kiềm chế, được rồi, cứ chờ xem thù mới hận cũ, tính cùng một lúc, "Có lẽ cô sẽ không phiền lòng nếu đoạn video đêm qua của cô và tôi xuất hiện trên mạng đâu nhỉ..."

"Anh, anh hèn hạ, anh thật đáng ghét!" Tô Tiểu Đào nhảy lên trên ghế, "Cô", người đối diện ngắt lời cô, "Cô chỉ còn 8 phút nữa" sau đó, Tô Tiểu Đào chỉ nghe thấy tiếng beep beep beep. Cô không thể tin được, cô hét lớn, "Giai Giai, con quái vật băng sơn này muốn uy hiếp tớ kìa, bây giờ hắn ở dưới nhà, còn dùng video đe dọa tớ phải dọn hành lý đi theo hắn."

Lúc này Tống Giai Giai mới chú ý đến thứ sáng chói trên mắt cá chân trái của Tiểu Đào, dựa vào kinh nghiệm theo dõi hàng xa xỉ nhiều năm của mình, cô ta có thể cam đoan sợi lắc chân này chắc chắn có giá trị không nhỏ, lập tức cảm thấy mối quan hệ của hai người sau này cũng sẽ không bình thường, có chuyện xảy ra, "Không ngờ hoàng tử băng sơn lại thật lòng với cậu như vậy! Cậu mau chóng thu dọn hành lý của mình đi, cậu biết rồi đấy, anh ta rất đáng sợ!"

Sau khi bình tĩnh lại, Tiểu Đào cảm thấy những gì Tống Giai Giai nói rất có lý, cô đã chịu thua, nhanh chóng đi thu dọn đồ đạc của mình, "Giai Giai, tớ đi trước, cậu chú ý an toàn, chờ tớ chiến đấu với hắn 800 hiệp, ca khúc khải hoàn, chiến thắng trở về với cậu!"

Tống Giai Giai cười cười, ai sẽ chiến thắng thì đã rõ ràng mà!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mùa Xuân Của Tiểu Đào

Số ký tự: 0