Tăng giá gáp đô...
Ốc Sên
2024-08-06 14:04:22
Phương pháp luyện đan nhị phẩm, e rằng lần này, nhà họ Điêu và nhà họ Uông không ngồi yên được nữa, kiểu gì cũng tham gia.
Bán đan dược thì có gì là giỏi chứ, lấy hắn phương pháp luyện chế ra bán mới là cách kiếm tiền trực tiếp nhất.
Hơn nữa, với một Tiên Vương ở kiếp trước như Mục Vỹ mà nói thì phương pháp luyện đan thật sự chẳng là gì. Hắn chỉ cần suy nghĩ một lát là ra cả đống ngay.
“Thiệu Danh Ngự, để ta xem ông sẽ làm thế nào!”
Buổi đấu giá ngày một náo nhiệt, người đông như kiến, cuối cùng đã có vài bóng người xuất hiện ở bên ngoài phòng đấu giá của Thánh Đan Các.
Đó chính là nhóm người Thiệu Danh Ngự.
Thiệu Danh Ngự, Uông Đông Vũ, Điêu Chấn Vân, các thầy luyện đan và thầy luyện khí mà Thiệu Danh Ngự dẫn tới.
“Hừ, để ta coi Mục Vỹ này có thể giở trò quỷ gì!”
Thiệu Danh Ngự chắp tay sau lưng, đứng phía trước mọi người. Ông ta không tin một thằng nhãi ranh
của thành Bắc Vân lại có nhiều phương pháp luyện đan nhị phẩm và tam phẩm để mang ra đấu giá đến vậy.
“Ha ha, trưởng tộc Uông, trưởng tộc Điêu, không ngờ hai vị cũng tới đây, đúng là khiến ta ngạc nhiên đấy”, Mục Vỹ trực tiếp phớt lờ Thiệu Danh Ngự, hắn bước lên trước, chào hỏi Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân.
Dù gì Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân cũng là hai lão cáo già, thấy Mục Vỹ chào hỏi mình, biết hắn đang muốn chọc tức họ, nên không ai thèm để tâm.
“Mục thiếu gia đúng là thiếu trưởng tộc của nhà họ Mục, tuổi còn trẻ mà đã làm được thế này rồi”, Điêu Chấn Vân cười lớn nói.
“Nào có, so với thiếu trưởng tộc Điêu Á Đông của. nhà họ Điêu thì ta còn kém xả”.
“Ngươi...”
Điêu Á Đông bị Mục Vỹ đánh bại trước mặt bàn dân thiên hạ, đến giờ thì cả thành Bắc Vân đều đã biết cả.
Bây giờ, Mục Vỹ nói ra câu này đúng là muốn khiêu khích người khác.
“Trưởng tộc Điêu, việc gì phải tức giận!”, Uông Đông Vũ cười lớn nói: “Thiếu gia Mục Vỹ nổi danh là đồ ăn hại những mười năm, bây giờ thoát được cái danh này nên đương nhiên phải vui rồi”.
“Đúng là chỉ có trưởng tộc Uông biết ăn nói”, Mục Vỹ cười đáp: “Kẻ ăn hại như ta đã dẫn một nhóm ăn hại tiu tu đánh bại một nhóm thiên tài. À, hình như Uông Vân Kỳ bị Diệu Tiên Ngữ đánh bại đúng không ấy nhí! Không biết sau khi bị đánh bại, trò ấy đã luyện chế ra được đan dược nhị phẩm chưa?”
“Ngươi...”
“Mục Vỹ, tên vô dụng này, nếu không có nhà họ Mục thì một đứa con riêng như ngươi không có cửa đặt chân ở thành Bắc Vân này đâu!”, Điêu Chấn Vân cuối cùng đã không nhịn được nữa.
Mục Vỹ đánh bại Điêu Á Đông, khiến thời gian gần đây hẳn ta rất ủ rũ, cả ngày mượn rượu giải sầu, hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, tất cả đều do Mục Vỹ ban tặng.
“Ông mắng ta là tên vô dụng ư?”
“Ta mắng ngươi đấy thì làm sao?”, Điêu Chấn Vân hừ nói: “Thánh Đan Các này thuộc về Thánh Đan Tông, ta muốn đến thì đến, ngươi quản được chắc?”
“Không sao, hừ! Điêu Chấn Vân, đồ cáo giả! Có tiền thì tới mà mua phương pháp luyện đan đi”
Nói xong câu đó, Mục Vỹ đi thẳng vào trong sảnh đấu giá.
Từ đầu tới cuối, hẳn coi Thiệu Danh Ngự như không khí, không hề để ý tới ông ta.
“Thăng nhãi con, để ta xem ngươi hống hách được tới mức nào!”
Thiệu Danh Ngự thầm nổi giận.
Trong Thánh Đan Tông, bất kể là đệ tử nội môn, hay vài đệ tử tỉnh anh đều phải khách sáo khi gặp ông ta.
Vậy mà Mục Vỹ này chỉ là một tên tép riu ở thành Bắc Vân, mà lại coi thường ông ta.
“Đi thôi!”
Điêu Chấn Vân dẫn cả đám đi vào trong sảnh đấu giá.
“Mọi người trật tự!”
Đúng lúc này, bỗng có một bóng người đi lên trên bục đấu giá.
Mục Vỹ vỗ tay, ra hiệu cho mọi người yên lặng.
“Thưa các vị, hôm nay Mục Vỹ ta sẽ mang tám phương pháp luyện đan nhị phẩm và hai phương pháp luyện đan tam phẩm ra bán đấu ra. Những phương pháp này đã được Thánh Đan Oác kiểm duyệt, ta nghĩ mọi người sẽ không nghỉ ngờ chứ?”
“Đương nhiên, có ai không tin Thánh Đan Các chứ!”
“Đúng, sai một đền mười. Nếu chúng ta mua phải hàng giả, Thánh Đan Các sẽ đền gấp mười lần”
“Thiếu gia Mục Vỹ yên tâm, mọi người đều biết sự uy tín của Thánh Đan Các, mau bắt đầu đi thôi!”
“Được!”
Nghe mọi người nói vậy, Mục Vỹ mỉm cười.
Đám Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân ở bên dưới thì không hiểu ra làm sao.
Thánh Đan Các có uy tín hàng mấy chục năm ở thành Bắc Vân, xưa nay chưa từng có chuyện gì
Tên nhãi này lại giở trò gì đây?
“Nếu vậy thì Mục Vỹ ta có lời muốn nói”
Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Mục Vỹ lên tiếng: “Phương pháp luyện chế đan dược mà Mục Vỹ mang ra đấu giá hôm nay, hễ ai mà người nhà họ Uông hay nhà họ Điêu muốn mua, giá sẽ tăng gấp đôi!”
Bán đan dược thì có gì là giỏi chứ, lấy hắn phương pháp luyện chế ra bán mới là cách kiếm tiền trực tiếp nhất.
Hơn nữa, với một Tiên Vương ở kiếp trước như Mục Vỹ mà nói thì phương pháp luyện đan thật sự chẳng là gì. Hắn chỉ cần suy nghĩ một lát là ra cả đống ngay.
“Thiệu Danh Ngự, để ta xem ông sẽ làm thế nào!”
Buổi đấu giá ngày một náo nhiệt, người đông như kiến, cuối cùng đã có vài bóng người xuất hiện ở bên ngoài phòng đấu giá của Thánh Đan Các.
Đó chính là nhóm người Thiệu Danh Ngự.
Thiệu Danh Ngự, Uông Đông Vũ, Điêu Chấn Vân, các thầy luyện đan và thầy luyện khí mà Thiệu Danh Ngự dẫn tới.
“Hừ, để ta coi Mục Vỹ này có thể giở trò quỷ gì!”
Thiệu Danh Ngự chắp tay sau lưng, đứng phía trước mọi người. Ông ta không tin một thằng nhãi ranh
của thành Bắc Vân lại có nhiều phương pháp luyện đan nhị phẩm và tam phẩm để mang ra đấu giá đến vậy.
“Ha ha, trưởng tộc Uông, trưởng tộc Điêu, không ngờ hai vị cũng tới đây, đúng là khiến ta ngạc nhiên đấy”, Mục Vỹ trực tiếp phớt lờ Thiệu Danh Ngự, hắn bước lên trước, chào hỏi Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân.
Dù gì Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân cũng là hai lão cáo già, thấy Mục Vỹ chào hỏi mình, biết hắn đang muốn chọc tức họ, nên không ai thèm để tâm.
“Mục thiếu gia đúng là thiếu trưởng tộc của nhà họ Mục, tuổi còn trẻ mà đã làm được thế này rồi”, Điêu Chấn Vân cười lớn nói.
“Nào có, so với thiếu trưởng tộc Điêu Á Đông của. nhà họ Điêu thì ta còn kém xả”.
“Ngươi...”
Điêu Á Đông bị Mục Vỹ đánh bại trước mặt bàn dân thiên hạ, đến giờ thì cả thành Bắc Vân đều đã biết cả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bây giờ, Mục Vỹ nói ra câu này đúng là muốn khiêu khích người khác.
“Trưởng tộc Điêu, việc gì phải tức giận!”, Uông Đông Vũ cười lớn nói: “Thiếu gia Mục Vỹ nổi danh là đồ ăn hại những mười năm, bây giờ thoát được cái danh này nên đương nhiên phải vui rồi”.
“Đúng là chỉ có trưởng tộc Uông biết ăn nói”, Mục Vỹ cười đáp: “Kẻ ăn hại như ta đã dẫn một nhóm ăn hại tiu tu đánh bại một nhóm thiên tài. À, hình như Uông Vân Kỳ bị Diệu Tiên Ngữ đánh bại đúng không ấy nhí! Không biết sau khi bị đánh bại, trò ấy đã luyện chế ra được đan dược nhị phẩm chưa?”
“Ngươi...”
“Mục Vỹ, tên vô dụng này, nếu không có nhà họ Mục thì một đứa con riêng như ngươi không có cửa đặt chân ở thành Bắc Vân này đâu!”, Điêu Chấn Vân cuối cùng đã không nhịn được nữa.
Mục Vỹ đánh bại Điêu Á Đông, khiến thời gian gần đây hẳn ta rất ủ rũ, cả ngày mượn rượu giải sầu, hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, tất cả đều do Mục Vỹ ban tặng.
“Ông mắng ta là tên vô dụng ư?”
“Ta mắng ngươi đấy thì làm sao?”, Điêu Chấn Vân hừ nói: “Thánh Đan Các này thuộc về Thánh Đan Tông, ta muốn đến thì đến, ngươi quản được chắc?”
“Không sao, hừ! Điêu Chấn Vân, đồ cáo giả! Có tiền thì tới mà mua phương pháp luyện đan đi”
Nói xong câu đó, Mục Vỹ đi thẳng vào trong sảnh đấu giá.
Từ đầu tới cuối, hẳn coi Thiệu Danh Ngự như không khí, không hề để ý tới ông ta.
“Thăng nhãi con, để ta xem ngươi hống hách được tới mức nào!”
Thiệu Danh Ngự thầm nổi giận.
Trong Thánh Đan Tông, bất kể là đệ tử nội môn, hay vài đệ tử tỉnh anh đều phải khách sáo khi gặp ông ta.
Vậy mà Mục Vỹ này chỉ là một tên tép riu ở thành Bắc Vân, mà lại coi thường ông ta.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đi thôi!”
Điêu Chấn Vân dẫn cả đám đi vào trong sảnh đấu giá.
“Mọi người trật tự!”
Đúng lúc này, bỗng có một bóng người đi lên trên bục đấu giá.
Mục Vỹ vỗ tay, ra hiệu cho mọi người yên lặng.
“Thưa các vị, hôm nay Mục Vỹ ta sẽ mang tám phương pháp luyện đan nhị phẩm và hai phương pháp luyện đan tam phẩm ra bán đấu ra. Những phương pháp này đã được Thánh Đan Oác kiểm duyệt, ta nghĩ mọi người sẽ không nghỉ ngờ chứ?”
“Đương nhiên, có ai không tin Thánh Đan Các chứ!”
“Đúng, sai một đền mười. Nếu chúng ta mua phải hàng giả, Thánh Đan Các sẽ đền gấp mười lần”
“Thiếu gia Mục Vỹ yên tâm, mọi người đều biết sự uy tín của Thánh Đan Các, mau bắt đầu đi thôi!”
“Được!”
Nghe mọi người nói vậy, Mục Vỹ mỉm cười.
Đám Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân ở bên dưới thì không hiểu ra làm sao.
Thánh Đan Các có uy tín hàng mấy chục năm ở thành Bắc Vân, xưa nay chưa từng có chuyện gì
Tên nhãi này lại giở trò gì đây?
“Nếu vậy thì Mục Vỹ ta có lời muốn nói”
Dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, Mục Vỹ lên tiếng: “Phương pháp luyện chế đan dược mà Mục Vỹ mang ra đấu giá hôm nay, hễ ai mà người nhà họ Uông hay nhà họ Điêu muốn mua, giá sẽ tăng gấp đôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro