Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại
Dám Cướp Vị Trí...
Tinh Thủy Linh
2024-08-04 01:07:16
xem!
Nhưng người nói những lời này lại là Thịnh Dục.
Cho dù Ngô Linh San có không cam tâm như thế nào đi nữa, thì cũng
không cách nào thay đổi được quyết định của hắn.
Hơn nữa, cô ta còn phát hiện, dù vì bối cảnh của cô ta, không ai dám lớn
tiếng bàn luận, nhưng mà, ánh mắt của những người dự thi nhìn cô ta
không giống như trước đây nữa.
Thậm chí còn có mấy người chủ động đến bên cạnh Lạc Thần Hi, gần
gũi với cô.
Ngô Linh San tức giận, ngực bị nghẹn khí, suýt chút nữa ngạt chết luôn.
Nhìn thấy Lạc Thần Hi bị nhiều người bao vây xung quanh, nhịn không
được, xoay người đi ra bên ngoài của phòng triển lãm.
Muốn nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng, vừa đi đến cửa, thì bỗng nhiên cô ta thấy có cái bóng người quen
thuộc trong góc.
Tả Hiểu Tình ngó dáo dác nhìn xung quanh đám người kia, đáy mắt đều
tràn đầy sự thù hận cùng không cam lòng.
Bước chân của Ngô Linh San dừng lại, hơi nheo mắt.
Trong lòng hiện lên một kế hoạch mới.
"Tả Hiểu Tình!" Cô ta mở miệng kêu lên.
"A? Ngô... Ngô tiểu thư, cô đang gọi tôi sao?"
Tả Hiểu Tình được sủng ái mà lo sợ.
Ngô Linh San đi đến bên cạnh cô ta, liếc nhìn cô ta, "Lần này điểm của
cô thấp như thế, nhất định sẽ bị đào thải rồi. tôi muốn hỏi cô, xem cô có
muốn tham gia thi đấu trận chung kết giải Hoa Phong hay không?"
Tả Hiểu Tình rõ ràng sửng sốt một chút, con mắt lập tức sáng lên.
"Cái...cái gì cơ? Tôi còn có thể tham gia trận chung kết sao? Ngô tiểu
thư, cô phải cô có cách gì hay không..."
Ngô Linh San nói: "Ngày hôm nay điểm của cô đứng đầu từ dưới đếm
lên, để cô một mình vào trận chung kết thì tất nhiên khong thể được rồi,
không còn gì để nói. Chỉ là, nếu như cô chịu giúp tôi một chuyện, thì tôi
có thể giúp cho cô ó thân phận trợ thủ của tôi, tiến vào trận chung kết."
Giai đoạn trận chung kết, tác phẩm của mỗi một người dự thi đều phải
biểu diễn trên chương trình biểu diễn thời trang.
Chuyện này không thể chỉ dựa vào một mình nhà thiết kế mà có thể hoàn
thành, cần thợ trang điểm, người mẫu cùng một số lượng lớn các nhân
viên hỗ trợ.
Vì thế, trận chung kết cho phép người dự thi mời trợ lý.
Dù trợ lý không phải người dự thi chính thức, nhưng một khi nhà thiết kế
giành được giải thưởng, thì giá trị của người trợ lý cũng sẽ như nước lên
thì thuyền lên.
Tả Hiểu Tình vốn cảm thấy bản thân mình không còn cơ hội, không ngờ,
còn có cơ hội như vậy.
Cô ta lập tức kích động, "Ngô tiểu thư, tôi đồng ý, tôi đương nhiên đồng
ý! Nếu như cô có thế để cho ta làm trợ lý của cô, thì cô muốn tôi làm cái
gì cũng được hết á!"
Nhìn dáng vẻ nịnh nọt chân chó của Tả Hiểu, tâm tình phiền muộn của
Ngô Linh San mới khẽ giảm đi một chút.
"Được rồi, không phải cô rất ghét cái người số bảy kia hay sao hả? Cô
chỉ cần làm như tôi nói, thì cô có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!"
Ngô Linh San vừa bàn giao cùng Tả Hiểu Tình, vừa lạnh lùng liếc nhìn
Lạc Thần Hi.
Dám cướp vị trí số một của cô ta sao, hãy chờ xem!
...
Một giờ trôi qua, bảy vị giám khảo nhìn bao quát sân khấu thêm một lần
nữa.
Tất cả mọi người cũng rất rõ ràng.
Người đứng đầu lần này, tuyệt đối là số 7 Thần Tinh!
Hơn nữa cô có lẽ là người duy nhất được điểm tuyệt đối trong lịch sử của
giải thi đấu Hoa Phong.
Thịnh Dục cầm lấy bảng thống kê mà nhân viên đưa cho, khẽ ho khan
một tiếng.
"Khụ khụ, tôi tuyên bố với mọi người phía dưới danh sách các nhà thiết
kế bước vào vòng chung kết như sau: Người thứ nhất, số 7 Thần Tinh,
tổng điểm 70 điểm; người thứ hai, số 1 Ngô Linh San, tổng điểm 64
điểm; người thứ ba..."
Những người dự thi đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng, người bị đào thải
vẫn cực kỳ thất lạc.
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ ao ước nhìn Lạc Thần
Hi.
Dù trận chung kết còn chưa bắt đầu, nhưng, cô ta có thể có được Thịnh
Dục tán dương như vậy, thì sau này nhất định sẽ là tài năng trẻ triển vọng
ở trong giới thời trang này.
"Mười người trên, sẽ bước vào vòng chung kết của giải thi đấu Hoa
Phong, sau khi mọi người trở về…"
Nói đến một nửa, thì bỗng nhiên có người lớn tiếng kêu lên: "Thịnh tổng,
xin ngài chờ một chút! Tôi có một chuyện quan trọng muốn nói!"
Thịnh Dục liếc mắt một cái, phát hiện ra người đang nói chuyện là Tả
Hiểu Tình, không khỏi cau mày, "Xin cô hãy giữ yên lặng đi."
"Thịnh tổng, chuyện của tôi thật sự rất quan trọng, nhất định phải nói
bây giờ!" Tả Hiểu Tình duỗi tay, chỉ vào Lạc Thần Hi, "Tôi muốn báo
cáo số 7 Thần Tinh! Phẩm hạnh của cô ta thấp kém, không có tư cách
tham gia vòng chung kết đâu!"
Mặt của Thịnh Dục sa sầm, "Có ý gì hả?"
Tả Hiểu Tình nâng cằm, "Vừa nãy tôi tận mắt nhìn thấy, cô ta thừa dịp
tất cả mọi người đều nghe lời bình của ban giám khảo, trộm một sợi dây
chuyền kim cương của sân khấu số 1 đấy!"
------oOo------
Nhưng người nói những lời này lại là Thịnh Dục.
Cho dù Ngô Linh San có không cam tâm như thế nào đi nữa, thì cũng
không cách nào thay đổi được quyết định của hắn.
Hơn nữa, cô ta còn phát hiện, dù vì bối cảnh của cô ta, không ai dám lớn
tiếng bàn luận, nhưng mà, ánh mắt của những người dự thi nhìn cô ta
không giống như trước đây nữa.
Thậm chí còn có mấy người chủ động đến bên cạnh Lạc Thần Hi, gần
gũi với cô.
Ngô Linh San tức giận, ngực bị nghẹn khí, suýt chút nữa ngạt chết luôn.
Nhìn thấy Lạc Thần Hi bị nhiều người bao vây xung quanh, nhịn không
được, xoay người đi ra bên ngoài của phòng triển lãm.
Muốn nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng, vừa đi đến cửa, thì bỗng nhiên cô ta thấy có cái bóng người quen
thuộc trong góc.
Tả Hiểu Tình ngó dáo dác nhìn xung quanh đám người kia, đáy mắt đều
tràn đầy sự thù hận cùng không cam lòng.
Bước chân của Ngô Linh San dừng lại, hơi nheo mắt.
Trong lòng hiện lên một kế hoạch mới.
"Tả Hiểu Tình!" Cô ta mở miệng kêu lên.
"A? Ngô... Ngô tiểu thư, cô đang gọi tôi sao?"
Tả Hiểu Tình được sủng ái mà lo sợ.
Ngô Linh San đi đến bên cạnh cô ta, liếc nhìn cô ta, "Lần này điểm của
cô thấp như thế, nhất định sẽ bị đào thải rồi. tôi muốn hỏi cô, xem cô có
muốn tham gia thi đấu trận chung kết giải Hoa Phong hay không?"
Tả Hiểu Tình rõ ràng sửng sốt một chút, con mắt lập tức sáng lên.
"Cái...cái gì cơ? Tôi còn có thể tham gia trận chung kết sao? Ngô tiểu
thư, cô phải cô có cách gì hay không..."
Ngô Linh San nói: "Ngày hôm nay điểm của cô đứng đầu từ dưới đếm
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
lên, để cô một mình vào trận chung kết thì tất nhiên khong thể được rồi,
không còn gì để nói. Chỉ là, nếu như cô chịu giúp tôi một chuyện, thì tôi
có thể giúp cho cô ó thân phận trợ thủ của tôi, tiến vào trận chung kết."
Giai đoạn trận chung kết, tác phẩm của mỗi một người dự thi đều phải
biểu diễn trên chương trình biểu diễn thời trang.
Chuyện này không thể chỉ dựa vào một mình nhà thiết kế mà có thể hoàn
thành, cần thợ trang điểm, người mẫu cùng một số lượng lớn các nhân
viên hỗ trợ.
Vì thế, trận chung kết cho phép người dự thi mời trợ lý.
Dù trợ lý không phải người dự thi chính thức, nhưng một khi nhà thiết kế
giành được giải thưởng, thì giá trị của người trợ lý cũng sẽ như nước lên
thì thuyền lên.
Tả Hiểu Tình vốn cảm thấy bản thân mình không còn cơ hội, không ngờ,
còn có cơ hội như vậy.
Cô ta lập tức kích động, "Ngô tiểu thư, tôi đồng ý, tôi đương nhiên đồng
ý! Nếu như cô có thế để cho ta làm trợ lý của cô, thì cô muốn tôi làm cái
gì cũng được hết á!"
Nhìn dáng vẻ nịnh nọt chân chó của Tả Hiểu, tâm tình phiền muộn của
Ngô Linh San mới khẽ giảm đi một chút.
"Được rồi, không phải cô rất ghét cái người số bảy kia hay sao hả? Cô
chỉ cần làm như tôi nói, thì cô có thể thở phào nhẹ nhõm rồi!"
Ngô Linh San vừa bàn giao cùng Tả Hiểu Tình, vừa lạnh lùng liếc nhìn
Lạc Thần Hi.
Dám cướp vị trí số một của cô ta sao, hãy chờ xem!
...
Một giờ trôi qua, bảy vị giám khảo nhìn bao quát sân khấu thêm một lần
nữa.
Tất cả mọi người cũng rất rõ ràng.
Người đứng đầu lần này, tuyệt đối là số 7 Thần Tinh!
Hơn nữa cô có lẽ là người duy nhất được điểm tuyệt đối trong lịch sử của
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
giải thi đấu Hoa Phong.
Thịnh Dục cầm lấy bảng thống kê mà nhân viên đưa cho, khẽ ho khan
một tiếng.
"Khụ khụ, tôi tuyên bố với mọi người phía dưới danh sách các nhà thiết
kế bước vào vòng chung kết như sau: Người thứ nhất, số 7 Thần Tinh,
tổng điểm 70 điểm; người thứ hai, số 1 Ngô Linh San, tổng điểm 64
điểm; người thứ ba..."
Những người dự thi đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng, người bị đào thải
vẫn cực kỳ thất lạc.
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ ao ước nhìn Lạc Thần
Hi.
Dù trận chung kết còn chưa bắt đầu, nhưng, cô ta có thể có được Thịnh
Dục tán dương như vậy, thì sau này nhất định sẽ là tài năng trẻ triển vọng
ở trong giới thời trang này.
"Mười người trên, sẽ bước vào vòng chung kết của giải thi đấu Hoa
Phong, sau khi mọi người trở về…"
Nói đến một nửa, thì bỗng nhiên có người lớn tiếng kêu lên: "Thịnh tổng,
xin ngài chờ một chút! Tôi có một chuyện quan trọng muốn nói!"
Thịnh Dục liếc mắt một cái, phát hiện ra người đang nói chuyện là Tả
Hiểu Tình, không khỏi cau mày, "Xin cô hãy giữ yên lặng đi."
"Thịnh tổng, chuyện của tôi thật sự rất quan trọng, nhất định phải nói
bây giờ!" Tả Hiểu Tình duỗi tay, chỉ vào Lạc Thần Hi, "Tôi muốn báo
cáo số 7 Thần Tinh! Phẩm hạnh của cô ta thấp kém, không có tư cách
tham gia vòng chung kết đâu!"
Mặt của Thịnh Dục sa sầm, "Có ý gì hả?"
Tả Hiểu Tình nâng cằm, "Vừa nãy tôi tận mắt nhìn thấy, cô ta thừa dịp
tất cả mọi người đều nghe lời bình của ban giám khảo, trộm một sợi dây
chuyền kim cương của sân khấu số 1 đấy!"
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro