Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Vỗ Tay Cho Tình...

Tinh Thủy Linh

2024-08-04 01:07:16

bộp bộp

Dù hôm qua cô cùng Mục Diệc Thần có lăn lộn cỡ nào trên giường, thì

hắn cũng không có tư cách nói xấu cô như vậy!

Người đàn ông này quả thực quá tự cao tự đại! Không thể nói lý mà!

Uổng cho cái khuôn mặt đẹp trai như thế!

Lạc Thần Hi đẩy ngực của Mục Diệc Thần ra, muốn đứng dậy lần nữa.

Nhưng khoảng cách hai người thực sự quá gần rồi, cô dùng sức giãy dụa

cũng không thể thoát khỏi vòng vây của Mục Diệc Thần.

Eo thon của cô không ngừng vặn vẹo, lướt qua cơ bụng rắn chắc của hắn,

Mục Diệc Thần bị cô ma sát đến nóng hết cả người, ánh sáng nơi đáy

mắt cũng càng thêm u ám nguy hiểm.

Mà Lạc Thần Hi vẫn không hề cảm giác được điều đó, đẩy hằn mấy lần

vẫn không thành công, cô quyết đoán ưỡn ngực, muốn phá tan vòng vây

của hắn.

Sự mềm mại cô trực tiếp đụng vào ngực Mục Diệc Thần, khiến hầu kết

của hắn không ngừng lên xuống. Bỗng nhiên hắn đưa tay cầm lấy chiếc

cằm nhỏ rồi nâng mặt cô lên đối diện với mặt hắn.

"Lại muốn quyến rũ tôi sao?"

"Cái...cái gì chứ?!" Lạc Thần Hi mở to đôi mắt tràn đầy mờ mịt.

Cô muốn quyến rũ hắn lúc nào chứ? Rõ ràng là đang muốn thoát ra khỏi

hắn kia mà?

Nhưng mà, Mục Diệc Thần lại không nghe lời giải thích của cô. Mắt

thấy cô bởi vì kinh ngạc mà hơi hé mở bờ môi, hắn cũng không cần tiếp

tục khống chế lửa dục từ nội tâm đang bốc lên nữa, trực tiếp làm cái

chuyện mà kể từ sáng hôm nay khi tỉnh lại đã vẫn luôn muốn làm...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Như cô mong muốn!"

Bờ môi mỏng mang theo cảm giác lành lạnh mạnh mẽ che phủ bờ môi

của Lạc Thần Hi, khiến mọi kinh ngạc của cô chưa kịp thốt lên đều bị

nuốt hết.

Dù thế nào thì Lạc Thần Hi cũng không nghĩ tới, rõ ràng vừa nãy hai

người vẫn đang nói chuyện đàng hoàng, đột nhiên giờ cô lại bị cưỡng

hôn!

Cô dùng sức đập vai của Mục Diệc Thần, muốn thoát khỏi hắn.

Nhưng đối với Mục Diệc Thần, hành động chống cự của cô chỉ như đang

gãi ngứa mà thôi.

Cả ngày hôm nay, người phụ nữ này từng khắc một đều ở trong đầu hắn

mà bám dai như đỉa, chuyện này không phải quyến rũ thì là gì chứ?

Ngay khi Mục Diệc Thần suýt chút nữa không nhịn được mà đem người

phụ nữ nhỏ bé trong lòng mình đè ngã xuống đất rồi muốn làm gì thì

làm….

Bỗng nhiên, một loạt tiếng bước chân từ lầu hai truyền đến.

Sau đó, âm thanh mềm nhũn của Đường Đường vang lên sau lưng hai

người.

"Ba ba! Ba đang làm cái gì vậy?"

Cả người Mục Diệc Thần cứng đờ, lập tức thả Lạc Thần Hi ra.

Hắn lại bị con gái của mình bắt gian ở giường... Không, là bắt gian ở

sofa...

Lạc Thần Hi lúng túng tới cực điểm, cúi đầu nhìn thấy dấu hôn đang in

rõ trên ngực mình, lập tức dùng hai tay che mặt lại, cảm giác hai gò má

đều nóng phừng phừng lên cả rồi!

Trời đất ơi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô cô cô... Rốt cuộc cô sao vậy chứ?

Rõ ràng bản thân là bị người đàn ông xấu xa này cưỡng hôn, nhưng sau

đó cơ thể cô lại sinh ra cảm giác mãnh liệt. Nếu không phải Đường

Đường đột nhiên xuất hiện, dù cô có bị Mục Diệc Thần cởi sạch quần áo

thì chắc cô cũng không phát hiện ra!

Tại sao lại như vậy chứ? Lẽ nào ngày hôm nay Lạc An Quốc lại cho bỏ

thuốc cô sao?.

Càng thảm hại hơn chính là, tình cảnh này còn bị Đường Đường bắt gặp!

Việc này có tính là bọn họ đang hủy hoại mầm xanh tổ quốc không đây?

Nhưng mà, Đường Đường hoàn toàn không ý thức được việc hai người

đang khó xử, hai mắt của cô bé vụt sáng lên, chu chu cái miệng nhỏ

nhắn, nhìn Mục Diệc Thần, rồi lại nhìn Lạc Thần Hi.

Cuối cùng, dùng sức gật gật đầu, đưa ra kết luận, "Đường Đường biết

rồi! Ba ba cùng chị đang là vỗ tay cho tình yêu"

Con con... Đường Đường, con nói cái gì? Cái...cái gì mà vỗ tay cho tình

yêu? Là ai... Ai nói cho con vậy chứ?" Lạc Thần Hi nghe được cái từ này

từ trong miệng bánh bao nhỏ nói ra, suýt chút nữa bị nước miếng của

chính mình làm sặc chết.

Đường Đường cười híp mắt nói: "Là cô cô nói á. Cô nói nam sinh mà ép

trên thân nữ sinh, chính là vỗ tay cho tình yêu, còn có thể phát ra âm

thanh bộp bộp, sau đó sẽ có em bé. Ba ba cùng chị cũng đang tạo ra em

bé đúng không?"

Bánh bao nhỏ cắn cắn ngón tay, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn hai người

bọn họ.

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Số ký tự: 0