Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Ba Ba Thật Lợi...

Tinh Thủy Linh

2024-08-04 01:07:16

Tối hôm qua, Mục Diệc Thần đơn thuần chỉ muốn đến cảnh cáo Lạc

Thần Hi rồi rời đi, cũng không có dự định làm ra cái loại chuyện không

thích hợp cho trẻ con thấy như vậy.

Vì vậy, căn bản hắn không hề khóa cửa.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới ngày bản thân lâm vào hoàn cảnh này,

bị con gái mở cửa đi vào phòng rồi lại bắt gặp hắn cùng một người phụ

nữ ở trên giường.

Đột nhiên không khí trở nên yên tĩnh.

Tình cảnh vô cùng xấu hổ.

"Ba ba? Hai người đang làm gì vậy?"

Bánh bao nhỏ lại hoàn toàn không ý thức được ba ba nó đang vì khó xử

mà cứng đơ người, con bé cứ mở to đôi mắt long lanh nước, nhìn hai

người chằm chằm không chớp mắt, trong mắt tràn đầy nét hồn nhiên.

Mục Diệc Thần cuối cùng cũng coi như từ trong khiếp sợ mà khôi phục

lại một chút, nhanh chóng mở miệng nói: "Đường Đường, con đi ra

ngoài trước đi. Ba ba hiện tại... À... Có chút không thích hợp lắm. Tạm

thời bây giờ con cứ xuống dưới lầu chơi với cô con một lúc đi, ba ba lập

tức đi xuống cùng con ngay."

Đường Đường nhăn nhăn chiếc miệng nhỏ, oan ức nói, "Không được!

Con chỉ muốn chơi cùng ba ba thôi! Ba ba là người xấu, ngày hôm qua

đã hứa với Đường Đường rồi kia mà!"

Khuôn mặt bánh bao của Đường Đường xụ xuống, nhưng vẫn trông vô

cùng đáng yêu.

Từ trước đến nay Mục Diệc Thần chưa từng từ chối tiểu công chúa của

mình chuyện gì, thế nhưng, tình huống bây giờ thực sự là quá đặc biệt

mà.

Hắn chỉ có thể tiếp tục dỗ dành cô bé, "Đường Đường ngoan nào, con

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


chỉ cần chờ một lát là được rồi, ba ba…"

"Ba ba, ba..."

"Sao vậy Đường Đường?" Mục Diệc Thần thấp giọng hỏi.

Bánh bao nhỏ duỗi một ngón tay mập mạp ra chỉ vào vị trí quan trọng

của Mục Diệc Thần, tiếng nói trong trẻo vang lên, "Ba ba, sao ba ba lại

đi vệ sinh vào trong quần nhỏ luôn vậy chứ! Thật là bẩn nha!"

"Cái gì chứ?!"

Mục Diệc Thần nhìn theo hướng ngón tay cô bé, trong nháy mắt sắc mặt

liền hóa đen.

Bên trong chiếc quần nhỏ màu đen đang dựng lên một chiếc lều nhỏ, lại

bị con hắn nhìn thấy!

Hơn nữa còn là một bé...gái!

Mục Diệc Thần luống cuống, một tay che mắt của Đường Đường, đồng

thời, tay kia kéo chăn qua, che nửa người dưới lại.

Nhưng bánh bao nhỏ lại hoàn toàn không hề phối hợp, hai cái tay nhỏ bé

đẩy đẩy ngón tay của Mục Diệc Thần, muốn đem bàn tay của hắn đẩy ra,

miệng nhỏ còn nói, "Ba ba đi vệ sinh vào trong quần, Đường Đường đã

thấy cả rồi! Ba ba còn muốn giấu trong chăn, xấu hổ xấu hổ quá! Con

muốn đi nói cho bà nội biết!"

Mục Diệc Thần cảm thấy như suýt chút nữa mình đã phun ra một ngụm

máu!

Mắt thấy bánh bao nhỏ xoay người, có vẻ như thật sự đang muốn chạy đi

kể với bà nội, hắn luống cuống tay chân muốn đem bắt cô bé trở lại.

"Đường Đường, con chờ một chút! Con quay lại đây!"

Nếu để cho đứa nhỏ này đi ra ngoài ba hoa một lúc thì hắn thật sự sẽ trở

thành trò cười của cả nhà mất!

"Xì xì!"

Lạc Thần Hi cuối cùng cũng nhịn không được nữa mà cười to thành

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


tiếng, "Ha ha ha ha ha, đây thật sự là chuyện buồn cười nhất mà tôi từng

gặp trong năm nay đấy! Ba ba đi đại tiện cả vào quần, chắc là do bị táo

bón mấy ngày rồi đúng không?"

Mục Diệc Thần lúc này mới nhớ tới đến cô gái còn đang nằm bên cạnh

mình!

Vẫn là người phụ nữ hắn chán ghét nhất!

Dáng vẻ xấu hổ thảm hại của bản thân khi nãy đều đã bị người phụ nữ

này thấy hết rồi.

Mục Diệc Thần khẽ quát một tiếng, "Không được cười!"

Lạc Thần Hi vội lấy tay che miệng lại, thế nhưng, bờ vai của cô vẫn là

đang không ngừng co giật.

"Lạc Thần Tâm, tôi đã nói rồi, không được cười!" Mục Diệc Thần

nghiến răng nghiến lợi nói.

Lạc Thần Hi cười đến mức thở không ra hơi, khó khăn đáp lại một câu,

"Tôi... Tôi... Tôi thực sự là nhịn không được mà..."

Con gái của Mục Diệc Thần thật là quá xinh đẹp, quá đáng yêu, so với

người cha này thì quả thực là một trời một vực mà!

Thật khó có thể tưởng tượng được Mục Diệc Thần lạnh lùng như vậy

làm sao có thể sinh ra một cô con gái dễ thương đến thế.

Mục Diệc Thần giận dữ, muốn phải dạy dỗ người phụ nữ không biết trái

phải này.

Ngay lúc đó, một tiếng nói mềm mại bỗng vang lên bên cạnh hai

người,"Ba ba, chị xinh đẹp này là ai vậy ạ?"

Bánh bao nhỏ không biết lúc nào đã chạy về phía đầu giường, khẽ

nghiêng đầu nhìn Lạc Thần Hi, người phát ra tiếng cười lớn vừa nãy mà

hỏi.

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Số ký tự: 0