Mượn Giống Anh Chồng (H)

Cực Kì Hưng Phấ...

Tô Mã Lệ

2024-08-18 06:43:36

Bạch hổ vốn đã rất hiếm thấy, huyệt nhỏ của cô cũng được coi là loại thượng hạng.

Chu Đạc cởi mở cúc cổ áo, ấn mạnh lưng người phụ nữ vào bàn, đánh mạnh vào bụng dưới của cô.

Nhiếp Thư Diêu bị ép phát ra tiếng giống như đang nức nở, chẳng mấy chốc đã bị cô bịt chặt, chỉ còn lại tiếng thở dốc mơ hồ, cho dù đang tới cao trào, cô cũng không kêu lên thành tiếng, chỉ có thắt lưng và bụng dưới kịch liệt run rẩy, từng đợt dâm thủy trào ra ngoài.

Màn hình máy tính phản chiếu bộ dạng khốn khổ của cô lúc này, hai tay bị ép chắp sau đầu, trên khuôn mặt trắng nõn là hai hàng nước mắt ướt đẫm, cô cắn chặt môi tới mức chảy máu, mũi đỏ ửng, hai mắt đỏ bừng, những giọt nước mắt nóng hổi theo động tác ra vào của người đàn ông rơi xuống. Trong giây lát ánh mắt cô trở nên trống rỗng, khoảnh khắc những giọt nước mắt trong suốt trượt xuống, đẹp tới mức muốn đoạt mạng người khác.

Chu Đạc không mấy ấn tượng với Nhiếp Thư Diêu, trong mắt anh, phụ nữ chẳng qua là xinh đẹp và xấu xí, Nhiếp Thư Diêu thuộc loại mỹ nhân nhưng không phải là quá xinh đẹp, chỉ là khí chất lạnh lùng trong trẻo, đồng thời có chút dịu dàng của cô khiến người ta có cảm giác cô xinh đẹp.

Lần đầu tiên khi Chu Đồ đưa cô về nhà, cô đã rất tự nhiên mỉm cười với anh, đưa qua một phần quà nhỏ, nghe lời Chu Đồ gọi anh một tiếng anh cả.

Chu Đạc hiếm khi gặp cô, ngoại trừ khi anh về nhà ăn tối, Nhiếp Thư Diêu học ngành sinh dược trên đại học, sau khi kết hôn, cô làm việc trong một công ty dược phẩm nghiên cứu vắc xin ngừa virus. Ngoài việc đi làm rồi về nhà, hoạt động giải trí duy nhất của cô là cầm theo chiếc máy ảnh mà Chu Đồ tặng đi khắp nơi chụp ảnh.



Chụp ảnh người và phong cảnh.

Thỉnh thoảng đi làm về, anh sẽ thấy cô cầm máy ảnh chụp bầu trời đầy sao trên đầu.

Cô rất ít khi nói chuyện với anh, khi gặp nhau cô cũng không nói gì ngoài việc gọi anh là “anh cả”.

Cô là một người phụ nữ nhàm chán.

Tuy nhiên, vào lúc này, người phụ nữ nhàm chán này đang cắn chặt vào côn thịt của anh khiến anh cảm thấy cực kỳ hưng phấn.

Nhiếp Thư Diêu không biết tại sao, động tác của Chu Đạc càng ngày càng mãnh liệt.

Tốc độ ra vào ngày càng nhanh hơn, mông và hông va vào nhau phát ra tiếng bạch bạch nặng nề, bàn làm việc cũng bị động tác của hai người làm cho rung lên phát ra những tiếng cót két ghê răng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mượn Giống Anh Chồng (H)

Số ký tự: 0