Chương 12
2024-10-12 17:18:37
Năm ngón tay của cậu bao phủ bầu ngực, Phục Hoa nhạy cảm run lên, cô vô thức muốn đẩy cậu ra, Hạnh Huân hơi dùng lực, để bầu ngực tràn ra giữa khe hở giữa các ngón tay, ngón tay vô tình lướt qua núm vú cưng cứng.
Cổ họng Phục Hoa bật ra một tiếng kêu, nó rất nhẹ, kèm theo tiếng thở dốc quyến rũ.
Hạng Huân không nhịn được, cậu cúi đầu xuống, liếm núm vú của cô qua bộ đồ ngủ, cậu đã cứng, dương vật bị quần siết chặt vô cùng khó chịu.
Phục Hoa bị liếm cũng khó chịu, cảm giác thoải mái này khiến cô muốn khóc, cô nhạy cảm đến nỗi giữa hai chân không ngừng chảy nước, cô đặt hai tay lên vai Hạng Huân, nhỏ giọng gọi cậu: “Hạng Huân, đừng…đừng liếm…”
Hạng Huân đứng dậy cởi áo, trông cậu gầy hơn so với Hạng Chấn, nhưng kết cấu lại rắn chắc đến không ngờ, khi đè xuống, Phục Hoa có thể ngửi thấy mùi sữa tắm trên người cậu.
“Chị dâu.” Cậu muốn hôn cô nhưng Phục Hoa nghiêng đầu né tránh, còn đưa tay che miệng, một tay khác che ngực.
Không biết là phản kháng hay xấu hổ.
Hạng Huân nhìn cô một lúc, đè hai tay cô lên đỉnh đầu, dưới ánh mắt căng thẳng của cô, cậu cắn núm vú của cô qua lớp áo ngủ.
“A…” Phục Hoa không nhịn được mà kêu một tiếng rồi lại vội vàng cắn môi, không cho bản thân phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Hạng Huân liếm ướt áo ngủ của cô, sau đó mới đưa tay cởi áo ngủ của cô, cậu ném sang một bên, hai tay ôm lấy bầu ngực của cô, bắt đầu xoa bóp.
Phục Hoa nghiêng người muốn trốn nhưng không trốn được.
Hạng Huân đưa cả mặt lên, cắn núm vú của cô, mút vú cô, tiếng mút rất rõ ràng, khoái cảm khiến sống lưng của Phục Hoa run lên.
Cô che miệng, giọng nói nức nở giống như tiếng thở dốc truyền ra từ lòng bàn tay: “A…Đừng…”
Cậu dùng một tay chạm vào giữa hai chân cô, chạm được vệt nước, hai mắt cậu sáng lên, dường như đang cười, khàn giọng nói: “Chị dâu.”
“Nhiều nước quá.”
Khuôn mặt của Phục Hoa lập tức đỏ bừng, cô căn bản không ngờ Hạng Huân lại nói như vậy, cô nghiêng mặt sang một bên, lấy chăn che mắt, không muốn nhìn cậu nữa.
Hạng Huân cởi quần, nắm lấy dương vật cọ xát vào giữa hai chân cô vài lần.
Âm hộ của cô rất đẹp, lông mu thưa thớt, mềm mại, lỗ huyệt đỏ tươi, hai cánh môi ướt át, còn chảy nước ra ngoài.
Hạng Huân chọc quy đầu đẩy vào hoa môi, sau khi chọc mấy lần vẫn không thể đi vào, cuối cùng Phục Hoa cũng di chuyển, cô chui ra khỏi chăn, tai đỏ bừng, xấu hổ nới với cậu: “Xuống, xuống dưới một chút.”
Ánh mắt của cô không tự chủ được mà rơi xuống dương vật của Hạng Huân, nó không có màu đen tím giống như Hạng Chấn, dương vật của Hạng Huân thiên màu hồng, quy đầu hếch lên, có vẻ dài hơn so với Hạng Chấn.
Cô chưa kịp thu hồi tầm mắt thì Hạng Huân đã cắm vào, cơ thể hạ thấp xuống, đâm đến tận cùng mà không cho cô thời gian thích ứng.
Phục Hoa hét lên, hai tay véo cánh tay của Hạng Huân.
Đường hầm chật hẹp, ẩm ướt, những vòng thịt non mềm mại siết chặt dương vật, suýt nữa kẹp cậu xuất tinh ngay tại chỗ.
Cơ thể của Hạng Huân căng cứng, con ngươi đen nhánh nhìn cô, trên trán nổi vài đường gân xanh, giọng nói rất trầm, kèm theo thở dốc:
“Chị dâu.”
“Đừng kẹp chặt quá.”
Cổ họng Phục Hoa bật ra một tiếng kêu, nó rất nhẹ, kèm theo tiếng thở dốc quyến rũ.
Hạng Huân không nhịn được, cậu cúi đầu xuống, liếm núm vú của cô qua bộ đồ ngủ, cậu đã cứng, dương vật bị quần siết chặt vô cùng khó chịu.
Phục Hoa bị liếm cũng khó chịu, cảm giác thoải mái này khiến cô muốn khóc, cô nhạy cảm đến nỗi giữa hai chân không ngừng chảy nước, cô đặt hai tay lên vai Hạng Huân, nhỏ giọng gọi cậu: “Hạng Huân, đừng…đừng liếm…”
Hạng Huân đứng dậy cởi áo, trông cậu gầy hơn so với Hạng Chấn, nhưng kết cấu lại rắn chắc đến không ngờ, khi đè xuống, Phục Hoa có thể ngửi thấy mùi sữa tắm trên người cậu.
“Chị dâu.” Cậu muốn hôn cô nhưng Phục Hoa nghiêng đầu né tránh, còn đưa tay che miệng, một tay khác che ngực.
Không biết là phản kháng hay xấu hổ.
Hạng Huân nhìn cô một lúc, đè hai tay cô lên đỉnh đầu, dưới ánh mắt căng thẳng của cô, cậu cắn núm vú của cô qua lớp áo ngủ.
“A…” Phục Hoa không nhịn được mà kêu một tiếng rồi lại vội vàng cắn môi, không cho bản thân phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Hạng Huân liếm ướt áo ngủ của cô, sau đó mới đưa tay cởi áo ngủ của cô, cậu ném sang một bên, hai tay ôm lấy bầu ngực của cô, bắt đầu xoa bóp.
Phục Hoa nghiêng người muốn trốn nhưng không trốn được.
Hạng Huân đưa cả mặt lên, cắn núm vú của cô, mút vú cô, tiếng mút rất rõ ràng, khoái cảm khiến sống lưng của Phục Hoa run lên.
Cô che miệng, giọng nói nức nở giống như tiếng thở dốc truyền ra từ lòng bàn tay: “A…Đừng…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cậu dùng một tay chạm vào giữa hai chân cô, chạm được vệt nước, hai mắt cậu sáng lên, dường như đang cười, khàn giọng nói: “Chị dâu.”
“Nhiều nước quá.”
Khuôn mặt của Phục Hoa lập tức đỏ bừng, cô căn bản không ngờ Hạng Huân lại nói như vậy, cô nghiêng mặt sang một bên, lấy chăn che mắt, không muốn nhìn cậu nữa.
Hạng Huân cởi quần, nắm lấy dương vật cọ xát vào giữa hai chân cô vài lần.
Âm hộ của cô rất đẹp, lông mu thưa thớt, mềm mại, lỗ huyệt đỏ tươi, hai cánh môi ướt át, còn chảy nước ra ngoài.
Hạng Huân chọc quy đầu đẩy vào hoa môi, sau khi chọc mấy lần vẫn không thể đi vào, cuối cùng Phục Hoa cũng di chuyển, cô chui ra khỏi chăn, tai đỏ bừng, xấu hổ nới với cậu: “Xuống, xuống dưới một chút.”
Ánh mắt của cô không tự chủ được mà rơi xuống dương vật của Hạng Huân, nó không có màu đen tím giống như Hạng Chấn, dương vật của Hạng Huân thiên màu hồng, quy đầu hếch lên, có vẻ dài hơn so với Hạng Chấn.
Cô chưa kịp thu hồi tầm mắt thì Hạng Huân đã cắm vào, cơ thể hạ thấp xuống, đâm đến tận cùng mà không cho cô thời gian thích ứng.
Phục Hoa hét lên, hai tay véo cánh tay của Hạng Huân.
Đường hầm chật hẹp, ẩm ướt, những vòng thịt non mềm mại siết chặt dương vật, suýt nữa kẹp cậu xuất tinh ngay tại chỗ.
Cơ thể của Hạng Huân căng cứng, con ngươi đen nhánh nhìn cô, trên trán nổi vài đường gân xanh, giọng nói rất trầm, kèm theo thở dốc:
“Chị dâu.”
“Đừng kẹp chặt quá.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro