Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 232
Nguyệt Bán Yếu Phân Gia
2025-03-06 04:00:20
Đến phòng bếp, Lê Mạn và Tần tẩu tử, dựa theo cách làm cùng nhau xử lý nguyên liệu mua về, sau đó cho vỏ bưởi và thịt bưởi đã chế biến xong vào nồi nấu, vừa nấu vừa khuấy.Nhân lúc Tần tẩu tử nấu bưởi mật ong, Lê Mạn đổ sữa dê vào một cái nồi khác, thêm hạnh nhân vào nấu để khử mùi tanh, sau đó cho khoai từ và hạnh nhân nghiền thành bột nhão vào sữa dê, thêm đường phèn khuấy cho đến khi nổi bọt, trà sữa hạnh nhân này là được rồi.Lê Mạn bỏ trà sữa hạnh nhân đã làm xong vào trong chậu sứ lớn, lúc này, Tần tẩu tử nấu bưởi mật ong cũng xong, cũng bỏ vào trong chậu sứ.Lê Mạn cho mật ong vào trà bưởi mật ong khuấy đều, hai loại trà uống này coi như xong. Lê Mạn lấy từ trong tủ ra hai cái thìa, chia cho Tần tẩu tử một cái, "Tẩu nếm thử xem thế nào? Đưa ra ý kiến, chỗ nào không tốt thì cải thiện một lần nữa.”Tần tẩu tử cẩn thận múc một muỗng trà sữa hạnh nhân đưa vào miệng, sau khi nuốt xuống, lộ ra biểu cảm kinh ngạc, không ngừng gật đầu với Lê Mạn, “Muội tử, ngon, thật sự rất ngon.”Lê Mạn cũng múc một muỗng nếm thử, cảm thấy không khác lắm so với lúc đi học làm, hương vị cũng không tệ lắm, có điều không đến mức khoa trương như Tần tẩu tử nói, đoán chừng là Tần tẩu tử chưa từng uống qua những thứ này, cho nên mới cảm thấy ngạc nhiên.Lại duỗi thìa múc một thìa mứt bưởi mật ong nấu đến khi sền sệt vào bát, thêm chút nước nóng, sau khi khuấy đều, uống một ngụm. Nhìn chung vẫn tương đối thành công, vị đắng của bưởi đã được loại bỏ hoàn toàn, nhưng dường như không đủ ngọt.Lê Mạn lại thêm chút mật ong vào mứt bưởi mật ong khuấy đều, sau đó lại ngâm một lần nữa, lần này hương vị tiến bộ không ít."Tần tẩu tử, tẩu cũng thử trà bưởi mật ong này giống muội đi."Tần tẩu tử nghe vậy, cũng cầm một cái chén, học theo dáng vẻ Lê Mạn chuyển một chén trà bưởi mật ong, uống vào ngụm đầu tiên, lại một lần nữa khen không dứt miệng.Lê Mạn dở khóc dở cười, thật nghi ngờ có phải cho Tần tẩu tử uống cái gì nàng ấy đều cảm thấy ngon hay không.Lê Mạn cầm hai cái chén lại chuyển hai chén trà bưởi mật ong, sau đó bảo Tần tẩu tử bưng trà sữa hạnh nhân, cùng nhau đi nhà chính, đặt lên bàn."Tiểu Bảo, Hổ Tử, các con mau tới đây, mau đến nếm thử đồ uống ngon." Lê Mạn kêu hai tiểu tử trong sân.Trẻ con vẫn là không chịu nổi sự hấp dẫn của mỹ thực, Lê Mạn vừa hô, hai tiểu tử liền điên cuồng chạy vào trong phòng, nhìn cái chén không biết là cái gì, không nói hai lời liền bưng lên nếm thử.Một ngụm đi xuống, ánh mắt Tiểu Bảo liền sáng lên, nhịn không được l.i.ế.m li.ếm môi, nhìn Lê Mạn nói: "Nương, cái này uống thật ngon, ngọt ngọt."Hổ Tử cũng gật gật đầu, không kịp nói thêm gì, cúi đầu dùng sức uống.Lê Mạn cười xoa xoa đầu Tiểu Bảo, "Uống ngon thì uống nhiều một chút, uống xong cái này còn có trà sữa này.”Tiểu Bảo gật đầu như gà con mổ thóc, cúi đầu uống ừng ực.Hổ Tử cũng ừng ực theo.Tần tẩu tử nhìn dáng vẻ con trai mình uống một cách ngon lành, hốc mắt có chút chua xót, đứa nhỏ Hổ Tử này đi theo nàng ấy khổ quá, tới bây giờ chưa từng được ăn đồ ăn ngon, gần như là ăn rau dại lớn lên, đến nơi này, nó mới được ăn nhiều thứ mà trẻ con đều thích ăn, hơn nữa lại ăn ngon lành như vậy.Trong lòng nàng ấy thật sự rất cảm kích huynh đệ Đại Sơn và Lê Mạn muội tử.Lúc này, Tống Đại Sơn cũng từ trong thôn trở về, nhìn thấy bọn nhỏ nằm sấp trên bàn uống cái gì đó rất ngon lành, cười hỏi: "Làm cho bọn nhỏ món ngon gì à?"Lê Mạn đi tới trước mặt hắn, "Không phải nói muốn bán đồ uống sao, ta và Tần tẩu tử mới làm ra, uống cũng không tệ, chàng trước tiên đừng vội, cũng tới đây uống một chút.”Tống Đại Sơn nghe Lê Mạn nói, trước tiên mặc kệ hoa quế trong xe, đi theo sau Lê Mạn vào nhà chính.Lê Mạn múc cho Tống Đại Sơn một chén trà sữa hạnh nhân trước, Tống Đại Sơn nhận lấy, uống ừng ực, uống một hơi xong chén trà sữa.Lê Mạn cười nhẹ nhàng đánh hắn một cái, "Chàng cái con người này, bò uống sao?"Tống Đại Sơn lau lau miệng, cười khà khà, "Ta khát, lần sau uống từ từ. Có điều nương tử, thật sự uống rất ngon a, ngon hơn nước mật ong nhiều, còn thơm thơm.”Lê Mạn cũng không mong chờ hắn sẽ nói không ngon, lại cho hắn một chén trà bưởi mật ong, lại bị Tống Đại Sơn uống hết."Thế nào? Mọi người cảm thấy bán hai loại trà uống này trong cửa hàng chúng ta sẽ tốt chứ?" Lê Mạn mở miệng hỏi.Tống Đại Sơn lần đầu tiên bày tỏ ý kiến: "Ta cảm thấy rất ngon, trời đã lạnh dần, hai loại trà này đều nóng, uống vào ấm áp, hơn nữa hương vị thật sự rất ngon, ngon hơn nước đường đỏ và nước mật ong."Tần tẩu tử cũng đồng ý, "Tuy rằng ta chưa từng uống qua bao nhiêu đồ ngon, nhưng ta cảm thấy uống rất ngon, muội xem hai đứa nhỏ cũng vô cùng thích, không nói người lớn, bọn trẻ con nhất định là thích.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro