Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 252
Nguyệt Bán Yếu Phân Gia
2025-03-06 04:00:20
Nhưng Lê Mạn lắc đầu từ chối, bởi vì này giá trị của mười tấm thẻ lớn nhưng nó rất hiếm, nếu có nhiều như vậy, để cho rất nhiều người đều có được, vậy sẽ không còn giá trị nữa, hơn nữa, nhiều người cũng rất loạn, nàng cũng không có nhiều thời gian đi làm đẹp cho nhiều hội viên cao cấp như vậy, mười cái là hợp lý.Cho nên những người này chỉ có thể tiếc nuối tính toán sang năm giành cho bằng được.Có thẻ giảm giá và thẻ hội viên, không chỉ làm lượng buôn bán trong quán tốt lên rất nhiều, mà việc quản lý tiền cũng nằm trong khuôn khổ, tất cả mọi người cũng bớt việc hơn. Thời tiết ấm dần lên, bọn nhỏ ở nhà cũng không chịu ở nhà mãi, liền có rất nhiều phụ nhân dẫn bọn nhỏ tới chơi, phòng nghỉ cũng náo nhiệt thêm.Đặc biệt sau khi Lê Mạn làm thêm rất nhiều trò chơi cho bọn nhỏ chơi đùa, trong phòng nghỉ càng có nhiều trẻ con chạy nhảy, lúc này, xuất hiện nhiều bọn nhỏ tinh nghịch, có những khách hàng chỉ ngồi chơi cờ hoặc uống trà sẽ cảm thấy rất ồn ào, không thể chờ đợi tới lúc yên tĩnh được, vì thế đã có người ý kiến với Lê Mạn. Lê Mạn cố ý vào trong phòng nghỉ xem xét một lượt, kết quả suýt nữa thì bị một đứa nhỏ chạy tới chạy va vào, may mắn có người nhanh tay nhanh mắt đỡ được nàng, nếu không sẽ bị nguy hiểm rồi.Mặc dù không có việc gì, nhưng Lê Mạn nghĩ lại mà vẫn thấy sợ.Nàng gặp phải cảnh này, nói không chừng cũng có phụ nhân khác đã bị va vào rồi, bọn nhỏ hoạt bát hiếu động, đôi khi khó tránh khỏi mà va vào người khác.Lúc này, Lê Mạn cảm thấy nàng nên nghĩ cách có thêm một căn phòng cho bọn nhỏ chơi đùa, cũng tách bọn nhỏ và người lớn ra, để cho phòng nghỉ yên tĩnh một chút.Nhưng là gian cửa hàng này cũng giống như đa số những cửa hàng khác, hầu như không có lầu hai, chỉ có một tầng chóp mái, rất khó làm thêm một tầng nữa, nếu muốn làm thêm một tầng, cũng là một công trình rất lớn, lúc triển khai lại không thể buôn bán, khả năng không làm được rất lớn.Trong nhà còn một chỗ trống duy nhất chính là sân sau, nhưng sân sau là khu ở riêng, Lê Mạn không muốn lấy nó ra để buôn bán, cho nên, chỉ có thể tìm nơi khác.Nghĩ tới nghĩ lui, Lê Mạn chỉ có thể nghĩ đến cửa hàng bên cạnh.Cửa hàng bên cạnh bán hương nến giấy tiền chỉ cách cửa hàng của nàng một vách tường, bố cục giống với cửa hàng của nàng, nói cách khác, cửa hàng bên cạnh cũng có diện tích tương đồng, nhưng chỉ bán chút hương nến giấy tiền, còn lại phần lớn diện tích đều để không, Lê Mạn đi qua bên cạnh nhìn qua, đúng là rất trống trải, nơi cửa hàng sử dụng còn chưa tới một nửa, cho nên Lê Mạn muốn thử xem, cũng không thể được thử mua cửa hàng bên cạnh hoặc là thuê một góc được, tính thông phần ở giữa ra, để làm một phòng chơi cho bọn nhỏ.Lê Mạn nói suy nghĩ trong lòng cho Tống Đại Sơn biết, sau đó, Tống Đại Sơn đưa Lê Mạn đi mua chút lễ vật, sang cửa hàng bên cạnh.Cửa hàng bên cạnh đúng là rất trống trải, chỉ bày một cái quầy, sau quầy là một ngăn tủ, trên ngăn tủ đặt hàng hóa, sau đó phía sau là kho chứa đồ, còn lại không có gì cả.Lê Mạn cảm khái trong lòng: Thật đúng là lãng phí không gian, nếu toàn bộ cho nàng dùng thì tốt rồi.Tống Đại Sơn ra mặt, nói cho ông chủ bên này về ý định của bọn họ, ông chủ nghe xong cau mày trầm ngâm không nói gì.Lê Mạn thấy ông chủ do dự cứ không từ chối luôn, cảm thấy có hi vọng, lập tức nói: "Ông chủ, ngươi xem, cửa hàng nhà ngươi lớn như vậy, chỗ dùng đến lại nhỏ như vậy, những chỗ khác đều để không, rất là lãng phí, không bằng chia cho chúng ta một phần diện tích, chúng ta có thể mua lại, thuê lại cũng được, như vậy vừa không ảnh hưởng đến buôn bán của ngươi, ngươi cũng có thêm chút thu nhập, thêm ít lời."Ông chủ nghe vậy không nói gì, vẫn cau mày không nói, nhưng trong lòng thật sự đã bị Lê Mạn đả động rồi.Đừng thấy nhà hắn ta buôn bán ở trong này nhiều như vậy, lại chỉ có thể sống tạm thôi, tiền kiếm được cũng không nhiều, bởi vì mấy thứ hương nến giấy tiền này chỉ có thể bán tốt vào mấy ngày hội, bình thường rất ít bán được, cũng may mắn cửa hàng này chính là nhà của bọn họ, nếu không, khả năng đến tiền thuê cửa hàng bọn họ cũng không trả nổi, cứ như vậy, cũng không có cách nào kiếm được nhiều tiền.Hơn nữa Lê Mạn nói cực kỳ có lý, đúng là phần cửa hàng này hắn dùng đến rất ít, rất nhiều nơi đều để không, đến cả trong kho hàng phía sau cũng không có nhiều hàng hóa, nếu bỏ ra một phần, đúng là thu được một khoản, hàng năm có thể có không ít thu nhập, cũng không ảnh hưởng với việc buôn bán nhà hắn ta.Nhưng mà, đây là chuyện lớn, hắn ta không thể đưa ra quyết định dễ dàng.Lê Mạn đảo mắt một vòng, nói: "Ông chủ, thế này nhé, ngươi cứ từ từ suy xét một chút, có thể về nhà thương lượng cùng người nhà một chút, nếu muốn chúng ta liền nói chuyện một lần ngươi thấy như thế nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro