Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Chương 260

Nguyệt Bán Yếu Phân Gia

2025-03-06 04:00:20

Tống Đại Sơn nhận lấy túi đồ trong tay Mai Tử: “Tẩu tử muội đang nghỉ ngơi trong phòng, từ giờ trở đi nàng không trang điểm nữa.”Mai Tử đồng ý: “Phải nghỉ ngơi đi, bụng đã lớn vậy rồi không thể làm nữa.”Đến vườn sau, Mai Tử đến thẳng phòng của Lê Mạn và Tống Đại Sơn.Lê Mạn thấy Mai Tử đến đây cũng rất bất ngờ, hỏi sao nàng ấy lại đến đây.Mai Tử ngồi xuống, nói: “Hôm nay tới là nói với hai người một chuyện, Hoàng lão tam trong thôn chúng ta muốn bán đất, muội nghe trước kia hai người muốn mua đất, cho nên tới hỏi hai người xem có mua không.” Lê Mạn đương nhiên có hứng thú mua, nếu đáng tin, nàng chắc chắn sẽ mua, trước kia trong nhà không có nhiều đất, Mai Tử và Thiết Tử lại không có đất, ở thời đại này, không có đất thì không có cảm giác an toàn, tuy bọn họ không tự làm ruộng, nhưng có nhiều đất cũng không có gì không tốt, có thể thuê người khác trồng trọt cũng được.Đối với những nhà bình thường mà nói, đất đai rất là quan trọng, căn bản không dễ bán, Lê Mạn vẫn chú ý đến, nhưng đến bây giờ vẫn không có người nào muốn bán đất, lúc này đột nhiên nghe thấy vậy cũng thấy hơi bất ngờ.Lê Mạn hỏi: “Sao nhà Hoàng lão tam lại đột nhiên muốn bán đất?”Mai Tử đáp: “Tại nhà ông ấy có mỗi một người con trai nhưng lại mê cờ bạc, hình như lần này thua quá nhiều, người ta cũng đến thôn đòi nợ rất nhiều lần, nhà ông ấy đã đến mức không bán đất không được, cho nên phải bán đi.” Lê Mạn cũng không biết Hoàng lão tam lắm, cũng chưa nói chuyện qua, không khỏi nhìn về phía Tống Đại Sơn.Tống Đại Sơn biết Hoàng lão tam này: “Con trai của Hoàng lão tam mê cờ bạc, thường xuyên bị chủ nợ tìm đến nhà, nương tử hắn không quản được, người trong nhà cũng không nói được, chỉ là trước kia nhà hắn chưa từng bán đất, xem ra lần này thua rất nhiều rồi.”Mai Tử biết việc này: “Hình như thiếu người ta ba bốn mươi lượng, không bán đất, không trả nổi, bây giờ người ta đến nhà làm loạn cho long trời lở đất rồi.”Lê Mạn suy nghĩ một lúc, cảm thấy tình huống này có thể mua được, chỉ cần làm tốt giấy tờ, thì không có vấn đề gì.“Vậy nhà ông ấy bán thế nào?”Mai Tử đáp: “Nhà ông ấy muốn bán năm mẫu đất, một mẫu tám lượng, không trả giá.’Lê Mạn nhìn về phía Tống Đại Sơn.Tống Đại Sơn biết rất rõ giá đất vườn: "Đất trong thôn đều là trên dưới tám lượng, nhà ông ấy đòi tám lượng cũng không quá đáng, chỉ là, biết nhà ông ấy đang cần tiền, chắc chắn người trong thôn sẽ ép giá."Mai Tử gật đầu: "Hai ngày nay đúng là có người đến nhà Hoàng lão tam mặc cả, rất nhiều người muốn mua, nhưng mà nhà ông ấy đều không bán, nói tám lượng bạc không trả giá."Lê Mạn suy xét một lúc, nói: "Đại Sơn, chúng ta mua đi, chúng ta cần nhiều đất, như vậy đến lúc đóng thuế ruộng cũng có thể bỏ ra, mức giá này chúng ta không cần ép xuống, mua hết về đi."Tống Đại Sơn đồng ý: "Được, buổi chiều ta đưa Mai Tử trở về, xong sau đó sẽ đi làm chuyện này."Chuyện này đã xong, Lê Mạn nói với Mai Tử chuyện cho Tiểu Thọ đến học đường.Mai tử không nghĩ tới Tiểu Bảo và Hổ Tử đã đi học, sau khi kinh ngạc xong, lập tức đập bàn quyết định: “Phải đi! Đọc sách là chuyện tốt, hiện tại chúng ta có tiền cho đứa nhỏ đọc sách, đương nhiên phải học, trước muội còn cảm thấy nó còn nhỏ, không nghĩ tới Tiểu Bảo đã đi học rồi, vậy không thể thiếu Tiểu Thọ được."Lê Mạn nói tiếp: "Nếu Tiểu Thọ muốn tới đến học đường, sẽ ở lại chỗ này của ta, khả năng muội không thể thấy nó mỗi ngày đâu."Mai Tử sờ sờ đầu Tiểu Thọ: "Vậy cũng không thể để nó ở trong thôn chơi với mấy đứa nhỏ khác mỗi ngày được, muội chịu được, sau này đến thăm nó là được, trái lại là làm phiền tẩu và ca, phải để ý Tiểu Thọ giúp muội rồi."Lê Mạn khoát tay: "Khách khí cái gì, Tiểu Thọ ở chỗ của ta muội cứ yên tâm, hai ngày này muội thu dọn xong đồ cho Tiểu Thọ rồi lên đây, ta và Đại Sơn đưa các muội đến thư viện."Mai Tử đáp lại được.Lê Mạn nghĩ tới sau này có ba đứa nhỏ đi học với nhau, liền cảm thấy như này rất tốt.Chỉ là, ba đứa nhở ở cùng một phòng, phòng này còn phải làm lại giường, mà làm cái sát mới được, xem ra phải tìm Trương lão thúc rồi.Vì thế, Lê Mạn nhân lúc rảnh rỗi, lại lấy giấy bút ra, bắt đầu vẽ hình giường hai tầng ra, đợi tới khi Tống Đại Sơn về thôn, bảo hắn mang cho Trương lão thúc.Sau khi ăn cơm xong, Lê Mạn đi ra trước nhà xem cửa hàng, Tống Đại Sơn bận rộn kéo xe lừa đưa Mai Tử và Tiểu Thọ về thôn.Đợi tới khi Tống Đại Sơn trở về, mọi người đã ăn xong cơm chiều.Nhân lúc Ngô đại nương đi làm cơm nóng cho hắn, Tống Đại Sơn lấy khế ước ra cho Lê Mạn: "Ngày hôm nay đã mua hết năm mẫu đất nhà Hoàng lão tam rồi, chỉ là năm nay trên đất nhà ông ấy vẫn đang trồng lúa nước và mấy loại cây khác, người nhà ông ấy thương lượng với ta, hỏi có thể để nhà bọn họ thu hoạch xong mùa vụ năm nay không, ta đồng ý rồi."Lê Mạn không có ý kiến gì: "Để nhà bọn họ thu hoạch xong năm nay đi, năm sau chúng ta bắt đầu trồng, đến lúc đó tìm người trồng cho chúng ta."Xong chuyện này, đợi hai ngày sau, Mai Tử dẫn Tiểu Thọ và hành lý tới.Lê Mạn lại dẫn Tiểu Thọ đến học đường, bởi vì đã đủ tuổi, trông cũng thông minh, liền được thư viện nhận vào rất thuận lợi.Thấy thế, do Tống Đại Sơn muốn đưa một đứa nhỏ đến, kết quả biến thành đưa ba đứa nhỏ đi học, cũng rất có ý nghĩa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Số ký tự: 0