Cần giúp đỡ không?
Ss Tần
2024-07-23 13:57:58
Lâm Diệu Âm giữ vững suy nghĩ của mình.
€ô tin tưởng, chỉ cần thành thạo kỹ thuật này, tương lai
chắc chắn tập đoàn Hoa Thanh có thể đạt đến trình độ cao hơn.
Thậm chí, có khả năng sẽ phát triển đến mức như tập đoàn Cao Tường và bước vào đấu trường quốc tết
Cây to đón gió lớn, quả thực điều này đúng ở bất kỳ lĩnh Vực nào.
“Cần giúp đỡ không?” Lý Phù Sinh hỏi.
Lâm Diệu Âm nửa tin nửa ngờ nhìn anh, sau đó thở dài: “Thôi, chuyện này anh không nhúng tay vào được đâu.”
“Sao cô biết tôi không nhúng tay vào được?” Lý Phù Sinh gượng cười.
“Đối phương đã yêu cầu tập đoàn Hằng Nguyên hủy bỏ đơn đặt hàng, điều này tạm thời không ảnh hưởng đến nền tảng của công ty. Tôi không tìm thấy đối tác trong nước, vậy tôi có thể tìm kiếm đối tác nước ngoài, tôi không tin tập đoàn tài chính Cao Tường có thể duỗi dài tay như vậy được.”
Lâm Diệu Âm dường như đã nghĩ ra cách đối phó.
Lý Phù Sinh nghe xong, nói: ¡ biết một người bạn làm bên môi giới, chỉ cần cho anh ta một khoản tiền nhất định, anh ta có thể tìm được bất kỳ khách hàng nào cho cô.”
“Người anh nói là ai?” Lâm Diệu Âm tò mò hỏi.
“Thế này đi, đến lúc đó tôi bảo anh ta đến tìm cô, cụ thể thế nào cô tự lo đi” Lý Phù Sinh chỉ nói lấp lửng.
Lâm Diệu Âm khế gật đầu.
Lý Phù Sinh quay về bộ phận bảo vệ, sau đó mở máy tính ra, vào một trang web đặc biệt.
Sau khi tra được số điện thoại nào đó, anh gọi thẳng vào đấy.
“Hello, Chekhov đây.” Một giọng điệu tiêu chuẩn quốc tế vang lên ở đầu dây bên kia.
“Tôi là Sa Tăng.” “Ôi trời ơi, chủ nhân thân mến, cuối cùng anh cũng nhớ
tới người hầu trung thành nhất của anh, tạ ơn chúa.” Chekhov ở đầu dây bên kia kích động không thôi.
“Tôi có chuyện cần nhờ anh giúp” Lý Phù Sinh bình tĩnh nói.
“Chủ nhân thân mến, xin anh đừng nói thế, cống hiến sức lực cho anh là vinh hạnh của tôi...”
Mười phút sau.
Lâm Diệu Âm đang suy nghĩ kế hoạch tiếp theo thì có cuộc gọi đến số điện thoại tư nhân của cô.
Hơn nữa còn là số quốc tế.
Thấy vậy, cô nghĩ ngay đến người môi giới mà Lý Phù Sinh nhắc đến, bèn không nói hai lời nhấc máy nghe.
“Xin chào, tôi là Chekhov."
Nghe được cái tên này, vẻ mặt Lâm Diệu Âm đầy hoảng Sợ.
Cái tên Chekhov này như sấm bên tai với bất kỳ công ty nào trên thế giới.
Không phải do năng lực của anh ta xuất sắc cỡ nào, mà mối quan hệ của anh ta trong giới kinh doanh vô cùng rộng lớn.
Chỉ cần bạn có thể nói ngành sản xuất nào, anh ta để có thể tìm được đối tác cho bạn.
Hơn nữa bao vừa lòng!
“Tôi đã hiểu rõ nhu cầu của cô Lâm, xin cô cứ yên tâm, trong vòng 24 giờ sẽ có người liên hệ với cô.” “Cảm ơn rất nhiều, xin hỏi anh Chekhov, anh cần bao.
nhiêu tiền hoa hồng?”
“Không cần một xu, có thể cống hiến sức lực cho cô Lâm là vinh hạnh của tôi.”
Sau khi Lâm Diệu Âm cúp máy, chợt có cảm giác như: đang nằm mơ.
Đến khi cô hồi phục tinh thần, cô đi thẳng tới bộ phận bảo vệ, nhìn thấy Lý Phù Sinh đang chơi đấu địa chủ.
Đám người Trịnh Đại Nguyên nhìn thấy tổng giám đốc đích thân tới đây, lập tức lấy lại tinh thần, đồng thanh gọi:
“Chào tổng giám đốc!”
“Phó phòng Trịnh, mọi người ra ngoài một lát đi” Lâm Diệu Âm ra lệnh.
“A, vâng, vâng, vâng!”
Trịnh Đại Nguyên phản ứng nhanh nhất, vội vàng kéo. những người khác đi.
Trong văn phòng chỉ còn lại hai người.
Lý Phù Sinh biết rõ trong lòng lại giả vờ ngu ngơ, nói: “Trông cô vội như thế, có chuyện gì vậy?”
“Sao anh quen với Chekhov?” Lâm Diệu Âm nói thẳng. Cô rất muốn biết tên này rốt cuộc có bao nhiêu bí mật.
Lý Phù Sinh vừa thu bài vừa đáp: “Trước kia tôi với anh ta là đồng nghiệp.”
“Anh còn từng làm đồng nghiệp với Chekhov!” Vẻ mặt Lâm Diệu Âm chấn động, hoàn toàn không tìm được từ nào để hình dung.
Lý Phù Sinh gật đầu: “Đúng vậy, trước kia chúng tôi cùng nhau rửa bát.”
“Cái, cái gì... Ông trùm nổi danh trong giới kinh doanh lại đi rửa bát? Ai dám tin chứ!
Lâm Diệu Âm cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị Lý Phù Sinh ném xuống đất rồi.
€ô tin tưởng, chỉ cần thành thạo kỹ thuật này, tương lai
chắc chắn tập đoàn Hoa Thanh có thể đạt đến trình độ cao hơn.
Thậm chí, có khả năng sẽ phát triển đến mức như tập đoàn Cao Tường và bước vào đấu trường quốc tết
Cây to đón gió lớn, quả thực điều này đúng ở bất kỳ lĩnh Vực nào.
“Cần giúp đỡ không?” Lý Phù Sinh hỏi.
Lâm Diệu Âm nửa tin nửa ngờ nhìn anh, sau đó thở dài: “Thôi, chuyện này anh không nhúng tay vào được đâu.”
“Sao cô biết tôi không nhúng tay vào được?” Lý Phù Sinh gượng cười.
“Đối phương đã yêu cầu tập đoàn Hằng Nguyên hủy bỏ đơn đặt hàng, điều này tạm thời không ảnh hưởng đến nền tảng của công ty. Tôi không tìm thấy đối tác trong nước, vậy tôi có thể tìm kiếm đối tác nước ngoài, tôi không tin tập đoàn tài chính Cao Tường có thể duỗi dài tay như vậy được.”
Lâm Diệu Âm dường như đã nghĩ ra cách đối phó.
Lý Phù Sinh nghe xong, nói: ¡ biết một người bạn làm bên môi giới, chỉ cần cho anh ta một khoản tiền nhất định, anh ta có thể tìm được bất kỳ khách hàng nào cho cô.”
“Người anh nói là ai?” Lâm Diệu Âm tò mò hỏi.
“Thế này đi, đến lúc đó tôi bảo anh ta đến tìm cô, cụ thể thế nào cô tự lo đi” Lý Phù Sinh chỉ nói lấp lửng.
Lâm Diệu Âm khế gật đầu.
Lý Phù Sinh quay về bộ phận bảo vệ, sau đó mở máy tính ra, vào một trang web đặc biệt.
Sau khi tra được số điện thoại nào đó, anh gọi thẳng vào đấy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hello, Chekhov đây.” Một giọng điệu tiêu chuẩn quốc tế vang lên ở đầu dây bên kia.
“Tôi là Sa Tăng.” “Ôi trời ơi, chủ nhân thân mến, cuối cùng anh cũng nhớ
tới người hầu trung thành nhất của anh, tạ ơn chúa.” Chekhov ở đầu dây bên kia kích động không thôi.
“Tôi có chuyện cần nhờ anh giúp” Lý Phù Sinh bình tĩnh nói.
“Chủ nhân thân mến, xin anh đừng nói thế, cống hiến sức lực cho anh là vinh hạnh của tôi...”
Mười phút sau.
Lâm Diệu Âm đang suy nghĩ kế hoạch tiếp theo thì có cuộc gọi đến số điện thoại tư nhân của cô.
Hơn nữa còn là số quốc tế.
Thấy vậy, cô nghĩ ngay đến người môi giới mà Lý Phù Sinh nhắc đến, bèn không nói hai lời nhấc máy nghe.
“Xin chào, tôi là Chekhov."
Nghe được cái tên này, vẻ mặt Lâm Diệu Âm đầy hoảng Sợ.
Cái tên Chekhov này như sấm bên tai với bất kỳ công ty nào trên thế giới.
Không phải do năng lực của anh ta xuất sắc cỡ nào, mà mối quan hệ của anh ta trong giới kinh doanh vô cùng rộng lớn.
Chỉ cần bạn có thể nói ngành sản xuất nào, anh ta để có thể tìm được đối tác cho bạn.
Hơn nữa bao vừa lòng!
“Tôi đã hiểu rõ nhu cầu của cô Lâm, xin cô cứ yên tâm, trong vòng 24 giờ sẽ có người liên hệ với cô.” “Cảm ơn rất nhiều, xin hỏi anh Chekhov, anh cần bao.
nhiêu tiền hoa hồng?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không cần một xu, có thể cống hiến sức lực cho cô Lâm là vinh hạnh của tôi.”
Sau khi Lâm Diệu Âm cúp máy, chợt có cảm giác như: đang nằm mơ.
Đến khi cô hồi phục tinh thần, cô đi thẳng tới bộ phận bảo vệ, nhìn thấy Lý Phù Sinh đang chơi đấu địa chủ.
Đám người Trịnh Đại Nguyên nhìn thấy tổng giám đốc đích thân tới đây, lập tức lấy lại tinh thần, đồng thanh gọi:
“Chào tổng giám đốc!”
“Phó phòng Trịnh, mọi người ra ngoài một lát đi” Lâm Diệu Âm ra lệnh.
“A, vâng, vâng, vâng!”
Trịnh Đại Nguyên phản ứng nhanh nhất, vội vàng kéo. những người khác đi.
Trong văn phòng chỉ còn lại hai người.
Lý Phù Sinh biết rõ trong lòng lại giả vờ ngu ngơ, nói: “Trông cô vội như thế, có chuyện gì vậy?”
“Sao anh quen với Chekhov?” Lâm Diệu Âm nói thẳng. Cô rất muốn biết tên này rốt cuộc có bao nhiêu bí mật.
Lý Phù Sinh vừa thu bài vừa đáp: “Trước kia tôi với anh ta là đồng nghiệp.”
“Anh còn từng làm đồng nghiệp với Chekhov!” Vẻ mặt Lâm Diệu Âm chấn động, hoàn toàn không tìm được từ nào để hình dung.
Lý Phù Sinh gật đầu: “Đúng vậy, trước kia chúng tôi cùng nhau rửa bát.”
“Cái, cái gì... Ông trùm nổi danh trong giới kinh doanh lại đi rửa bát? Ai dám tin chứ!
Lâm Diệu Âm cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị Lý Phù Sinh ném xuống đất rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro