Mỹ Thực: Nhật Ký Mở Quán Của Đứa Tham Ăn

Bánh Quế Lòng Đ...

2024-11-10 17:31:28

Hoa mama tức giận đến mức ném cốc trà: “Hai tên ngu xuẩn này gan to quá.”

Những quy nô trong Xuân Phong lầu thường có những cuộc ẩu đả nhỏ, miễn là không gây ra án mạng, Hoa mama không quan tâm. Nhưng Giáp Nhất và Bính Tam không chịu nghe lời, lén đi trả thù, còn bị quan phủ bắt giữ, chắc là không thể giữ được.

Hoa mama lại dịu dàng nhìn Tống Lệ, biết trước tin này, khi quan phủ đến hỏi, mụ cũng không bị bất ngờ.

Sau khi Tống Lệ quay về, không lâu sau, cửa phòng Hoa mama bị gõ, đúng như dự đoán, quan phủ đã phái người đến hỏi thăm.

Hoa mama cầm lấy khế ước bán thân của Giáp Nhất và Bính Tam, hai người này gây rối, tất nhiên sẽ đến hỏi chủ của họ.

Hoa mama nói rõ tình hình, bọn điêu nô gây rối, mụ không biết gì, lời khai của mụ phù hợp với lời khai của hai người kia.

Sau đó, bổ khoái lại hỏi Tống Lệ, xác nhận rằng bọn điêu nô đã gây rối sau lưng chủ tử của họ, sau đó theo phán quyết của nha môn, họ bị đánh một trận và bị đưa đi lưu đày.

...

Buổi trưa, Tống Lệ như thường lệ chuẩn bị cơm canh cho Phúc gia và giao cho người hầu.

Để giữ chân Phúc gia hàng ngày không ngừng đặt món do nàng nấu, Tống Lệ đã dày công suy nghĩ về các món ăn và món tráng miệng.

Phúc gia đã gọi vài lần món bánh trứng mật ong nhưng hôm nay ông ta không yêu cầu nên Tống Lệ suy nghĩ làm món mới. Thấy nhà bếp mua được sữa bò tươi, nàng đun sữa lên. Khi sữa trắng sánh đặc sôi lên, hơi nước bốc lên, mang theo hương thơm của sữa lan tỏa khắp sân sau.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Những nha hoàn làm việc nặng và bà tử làm việc trong bếp bị hương thơm của sữa làm cho xao xuyến.

Sữa bò sôi được để yên để tạo lớp váng sữa.

Tống Lệ tách lòng trắng và lòng đỏ trứng, thêm đường vào lòng trắng trứng, khuấy đều. Sau đó nàng cẩn thận dùng đũa tách lớp váng sữa, trộn sữa đã đun và lòng trắng trứng với đường, sau đó dùng rây lọc qua một lần.

Hỗn hợp sữa và lòng trắng trứng được đổ lại vào bát váng sữa, úp một đĩa sứ lên, cho vào nồi hấp cách thủy.

Phần lòng đỏ trứng còn lại không bị lãng phí, thêm đường bột và trứng, đánh tan, sau đó cho vào khuôn bánh và nướng trong lò.

Sau khi thử hai lần, lần thứ ba Tống Lệ đã nắm rõ được lửa, bánh quế lòng đỏ trứng nướng ra giòn tan, thơm ngon.

Món sữa hai lớp đã được nấu chín, có ba bát, Tống Lệ múc ra một phần ba để thử, xác nhận hương vị giống như món nàng từng ăn trước đây thì mới nhờ phụ bếp gói vào hộp, đưa cho người hầu.

Hai phần ba còn lại được mang đi biếu Triệu bà tử, còn một phần bánh quế lòng đỏ trứng cùng với một bát sữa hai lớp thì được đưa đến phòng Hoa mama.

Vì bánh trứng mật ong do Tống Lệ tự làm rất được ưa chuộng, kể từ đó, nàng đã có quyền báo cáo trực tiếp lên “chủ tịch”.

Mỗi khi Tống Lệ làm món ăn ngon hoặc món tráng miệng, nàng không cần báo cáo với Triệu bà tử mà mang thẳng đến cho Hoa mama một phần.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tống Lệ nhờ vào món xíu mại măng tươi và bánh trứng mật ong đã đứng vững trong bếp, lại còn được lòng Hoa mama. Ban đầu Triệu bà tử không thích nàng nhưng Tống Lệ biết cách làm người, chưa bao giờ dựa vào việc được sủng mà lấn át người khác, vẫn tuân thủ quy tắc, thành thật và chính trực như trước.

Ngày thường khi làm món tráng miệng ngon, nàng vẫn biết kính biếu cho những người quản lý như bà ta.

Triệu bà tử thưởng thức tỉ mỉ bát sữa bò, nghe nói món này gọi là sữa hai lớp, mềm mịn như tàu hũ, lại vừa thơm vừa ngọt, hương sữa nồng nàn:

“Ngon hơn tàu hũ, Tiểu Tống thật khéo tay, bảo sao Phúc gia luôn nhắc đến tay nghề của cháu.”

Tống Lệ khiêm tốn đáp: “Cháu chỉ là dựa vào mấy món mới lạ để được lòng thôi, đâu có bằng bà Triệu đây, bà mới là trụ cột của bếp, mấy người đến Xuân Phong lầu ai mà không gọi món do bà nấu.”

Câu này không sai chút nào, khiến Triệu bà tử vô cùng vui vẻ.

Khi nghe Tống Lệ nói món sữa hai lớp này bán cho Phúc gia với giá 300 văn tiền, Triệu bà tử vừa kinh ngạc vừa ngỡ ngàng: “Trời ơi, một bát sữa bò 36 văn, một bát sữa hai lớp này có thể đổi được 4-5 con gà mái già!”

Thời xưa cày ruộng dựa vào trâu bò, triều Đại Chu cấm ăn thịt bò, ít có hộ gia đình nuôi bò sữa nên giá sữa bò cũng theo đó mà đắt đỏ.

Một bát sữa bò gần bằng giá một cân muối thô, ba bốn cân gạo trắng, người dân bình thường sao dám tiêu pha thứ quý giá như vậy.

Chỉ có những nơi tiêu tiền như Xuân Phong lầu mới dám bỏ tiền mua sữa bò.

Triệu bà tử nói không sai, nhưng ở huyện Phượng Tiên không tìm thấy đầu bếp thứ hai làm được món sữa hai lớp này, vì đây là món tráng miệng nổi tiếng xuất hiện từ thời nhà Thanh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Thực: Nhật Ký Mở Quán Của Đứa Tham Ăn

Số ký tự: 0