Kế hoạch mới
2024-09-16 14:45:28
Hạ Phương Ý ở Hạ gia bây giờ đang rất lo sợ, chuyện Thiệu Huy trở về nước bằng chuyên cơ của Trình gia đã đến tai bà ta. Bà ta lo sợ Trình gia sẽ đào lại vụ án "diệt tộc" do chính bà ta ra tay. Hạ Phương Ý hét
-" Chết là hết, con đàn bà Chu Uyển Dung đó còn muốn ám ta đến khi nào" (23
Hạ Phương Ý đá vào tường, anh cả của bà ta Hạ Hoằng Văn ngồi trên sofa nhâm nhi tách trà.
-" Em lo sợ làm gì? Nếu như điều tra ra thì cũng chỉ nhắm đến Thiệu gia mà thôi. Không có Chu gia, Thiệu gia như rắn mất đầu. Giờ thì hay rồi, cổ phiếu của Thiệu thị đang giảm không phanh, cho Thiệu gia vài đồng bạc là im ngay"
Hạ Phương Ý quay lại, anh trai ngốc của bà vốn chả hiểu gì về tính nghiêm trọng của vấn để
-" Anh có điên không? Nhà chúng ta bây giờ làm ăn còn thất bát hơn cả Thiệu thị kìa"
Hạ Phương Ý còn sợ hãi hơn cả Hạ Hoằng Văn, nếu như sự tình bị bại lộ thì Thiệu Chương sẽ khai ra bà và chuyện bà và ông ta từng có mối quan hệ ngoài luồng. Như thế cho dù Hạ gia đã bị tống hết vào tù thì Chu Uyển Lan cũng sẽ không tha cho con trai Dịch Phong của bà ta.
Hôm nay Lý thị có một cuộc họp lớn với các đối tác, trong đó tập đoàn Thiệu thị cũng muốn nhân cơ hội này hợp tác với Evergreens. Thiệu Chương đang bức bối vì bị kẹt xe, còn 30 phút nữa cuộc họp sẽ diễn ra nhưng cứ cái đà này ông ta sẽ đến muộn. Đột nhiên một chiếc xe đâm vào đui xe của ông ta, Thiệu Chương bực bội bước ra khỏi
xe.
-" mắt bị gì hả?"
Ông khựng lại khi thấy một gương mặt quen thuộc mà lâu lắm không gặp bước ra khỏi xe, Thiệu Huy và Thiệu Chương bốn mắt nhìn nhau.
-" Tại sao con lại ở đây?"
Dù cuộc họp bị trễ nhưng với danh nghĩa là em vợ, Thiệu Huy đã giúp Thiệu Chương có một cuộc nói chuyện ngắn với Lý Cảnh Thiên. Đương nhiên mọi chuyện đều nằm trong sắp xếp của 4 người. Trình Tú Dao đến để ăn trưa cùng Lý Cảnh Thiên, mặt chạm mặt với Thiệu Chương.
-" Dượng, lâu lắm không gặp"
Chỉ một từ " dượng" đã đủ là Thiệu Chương vô cùng sượng, khi còn ở Úc cô chưa bao giờ gọi ông ta là "dượng" cả.
-" À, lâu lắm..không gặp"
Trong đám cưới của hai người không mời người của Thiệu gia nhưng ông ta cũng biết về cuộc hôn nhân này. Cô bước đến khoác tay Lý Cảnh Thiên
" Mình đi ăn trưa thôi nhỉ? Em đói quá"“DithoiThiệu Huy nhận được ám hiệu của Trình Tú Dao thì quay lại nhìn người cha mười mấy năm không gặp.
" Ba có đói không? Con mời"" Bây giờ con ở đâu?"Thiệu Chương đút hai tay vào túi quần âu
" Con ở Trình gia"" Hay con quay về Thiệu gia ở đi, ở Trình gia thì không hay lắm"
Kế hoạch đã vào quĩ đạo, Dương Cẩn Mai không sinh được con dù hai người kết hôn đã 9 năm. Gặp lại đứa con trai mình vứt bỏ ở Pháp, tình cha trong lòng Thiệu Chương chắc chắn sẽ dâng trào mà thôi.
Lý Cảnh Thiên nhìn thấy Thiệu Chương và Thiệu Huy lên xe thì quay sang nhìn vợ mĩm cười.
" Đi ăn trưa thôi, em muốn ăn gì?"" Em nấu cơm ở nhà cho anh rồi"Lý Cảnh Thiên vui mừng đến mức phát khóc, đi làm mệt cả buổi sáng, trưa về ăn cơm vợ nấu thì còn gì bằng.
" Nhưng mà em không chắc nó ngon đâu đó nha"" Anh ăn hết"Ở Thiệu gia, khi nghe thấy tiếng xe dừng lại. Dương Cẩn Mai vội vã chạy ra, bà ta sững người khi thấy chồng mình đang đứng kế bên một người lạ, họ giống nhau như đúc. Một linh cảm không hay loé lên trong đầu Dương Cẩn Mai
-" G-giám đốc"
Bà ta tiến đến một cách dè dặt
-" Đây là Thiệu Huy, con trai của tôi"
Hai từ " con trai" đã khiến Dương Cẩn Mai chết lặng, bà biết người đứng ở đây không ai khác là con của Chu Uyển Dung.
-" Con ở nước ngoài chắc không biết, ba đã tái hôn. Dì họ Dương tên Cẩn Mai, con có thể gọi bằng m..."
Không để Thiệu Chương nói hết câu, Thiệu Huy đã cuối đầu chào mẹ kế
-" Mẹ"
Dương Cẩn Mai cố gắng gượng ra nụ cười
" C-chào"" Con là Thiệu Huy nhưng mẹ có thể gọi con là Vincent"Thiệu Huy vờ bắt tay thâm tình với Dương Cấn Mai, không chỉ cậu thấy sượng mà mẹ kế cũng thế. Là con gái duy nhất của một chính trị gia, bà ta không cho phép người nào uy hiếp đến vị trí của bản thân, trừ khi bà cho phép thì đứa con riêng này không được bước vào nhà của bà. Nhưng Dương Cẩn Mai không dám làm phật lòng Thiệu Chương, nếu không chờ đợi bà là một trận hành hạ.
Trên bàn ăn Thiệu Huy đã quan sát rất kĩ, Dương Cẩn Mai giữa cái thời tiết nắng nóng của mùa hè lại mặc áo len cổ lọ như để che giấu cái gì đó. Với tính cách vũ phu của Thiệu Chương thì chuyện Thiệu Huy đang suy nghĩ chắc chắn đúng.
Ở bên này, Trình Vũ Phong đã đến một viện dưỡng lão ở ngoại ô thành phố. Ở đây có một nhân chứng rất quan trọng. Sau khi Chu gia bị diệt tộc thì người làm cũ trong nhà đều lần lượt mất tích không lý do, chắc chắn hung thủ đã nhúng tay vào. Rất tiếc, hắn quên xử lý một người. Thịnh Mỹ Loan, người từng đi theo Chu Uyển Dung từ
Chu gia đến Trình gia. Vì trung thành và đi theo giúp đỡ Chu Uyển Dung từ lâu nên được cho rời đi không lâu sau khi cùng tiểu thư về nhà chồng. Hiện tại bà ấy đã già và đang ở trong một viện dưỡng lão.
Trình Vũ Phong đứng trước phòng số 908, anh mở cửa vào. Một bà cụ tóc đã bạc màu đang ngồi thẫn thờ trên sofa và nhìn ra cửa sổ...
-" Chết là hết, con đàn bà Chu Uyển Dung đó còn muốn ám ta đến khi nào" (23
Hạ Phương Ý đá vào tường, anh cả của bà ta Hạ Hoằng Văn ngồi trên sofa nhâm nhi tách trà.
-" Em lo sợ làm gì? Nếu như điều tra ra thì cũng chỉ nhắm đến Thiệu gia mà thôi. Không có Chu gia, Thiệu gia như rắn mất đầu. Giờ thì hay rồi, cổ phiếu của Thiệu thị đang giảm không phanh, cho Thiệu gia vài đồng bạc là im ngay"
Hạ Phương Ý quay lại, anh trai ngốc của bà vốn chả hiểu gì về tính nghiêm trọng của vấn để
-" Anh có điên không? Nhà chúng ta bây giờ làm ăn còn thất bát hơn cả Thiệu thị kìa"
Hạ Phương Ý còn sợ hãi hơn cả Hạ Hoằng Văn, nếu như sự tình bị bại lộ thì Thiệu Chương sẽ khai ra bà và chuyện bà và ông ta từng có mối quan hệ ngoài luồng. Như thế cho dù Hạ gia đã bị tống hết vào tù thì Chu Uyển Lan cũng sẽ không tha cho con trai Dịch Phong của bà ta.
Hôm nay Lý thị có một cuộc họp lớn với các đối tác, trong đó tập đoàn Thiệu thị cũng muốn nhân cơ hội này hợp tác với Evergreens. Thiệu Chương đang bức bối vì bị kẹt xe, còn 30 phút nữa cuộc họp sẽ diễn ra nhưng cứ cái đà này ông ta sẽ đến muộn. Đột nhiên một chiếc xe đâm vào đui xe của ông ta, Thiệu Chương bực bội bước ra khỏi
xe.
-" mắt bị gì hả?"
Ông khựng lại khi thấy một gương mặt quen thuộc mà lâu lắm không gặp bước ra khỏi xe, Thiệu Huy và Thiệu Chương bốn mắt nhìn nhau.
-" Tại sao con lại ở đây?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù cuộc họp bị trễ nhưng với danh nghĩa là em vợ, Thiệu Huy đã giúp Thiệu Chương có một cuộc nói chuyện ngắn với Lý Cảnh Thiên. Đương nhiên mọi chuyện đều nằm trong sắp xếp của 4 người. Trình Tú Dao đến để ăn trưa cùng Lý Cảnh Thiên, mặt chạm mặt với Thiệu Chương.
-" Dượng, lâu lắm không gặp"
Chỉ một từ " dượng" đã đủ là Thiệu Chương vô cùng sượng, khi còn ở Úc cô chưa bao giờ gọi ông ta là "dượng" cả.
-" À, lâu lắm..không gặp"
Trong đám cưới của hai người không mời người của Thiệu gia nhưng ông ta cũng biết về cuộc hôn nhân này. Cô bước đến khoác tay Lý Cảnh Thiên
" Mình đi ăn trưa thôi nhỉ? Em đói quá"“DithoiThiệu Huy nhận được ám hiệu của Trình Tú Dao thì quay lại nhìn người cha mười mấy năm không gặp.
" Ba có đói không? Con mời"" Bây giờ con ở đâu?"Thiệu Chương đút hai tay vào túi quần âu
" Con ở Trình gia"" Hay con quay về Thiệu gia ở đi, ở Trình gia thì không hay lắm"
Kế hoạch đã vào quĩ đạo, Dương Cẩn Mai không sinh được con dù hai người kết hôn đã 9 năm. Gặp lại đứa con trai mình vứt bỏ ở Pháp, tình cha trong lòng Thiệu Chương chắc chắn sẽ dâng trào mà thôi.
Lý Cảnh Thiên nhìn thấy Thiệu Chương và Thiệu Huy lên xe thì quay sang nhìn vợ mĩm cười.
" Đi ăn trưa thôi, em muốn ăn gì?"" Em nấu cơm ở nhà cho anh rồi"Lý Cảnh Thiên vui mừng đến mức phát khóc, đi làm mệt cả buổi sáng, trưa về ăn cơm vợ nấu thì còn gì bằng.
" Nhưng mà em không chắc nó ngon đâu đó nha"" Anh ăn hết"Ở Thiệu gia, khi nghe thấy tiếng xe dừng lại. Dương Cẩn Mai vội vã chạy ra, bà ta sững người khi thấy chồng mình đang đứng kế bên một người lạ, họ giống nhau như đúc. Một linh cảm không hay loé lên trong đầu Dương Cẩn Mai
-" G-giám đốc"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bà ta tiến đến một cách dè dặt
-" Đây là Thiệu Huy, con trai của tôi"
Hai từ " con trai" đã khiến Dương Cẩn Mai chết lặng, bà biết người đứng ở đây không ai khác là con của Chu Uyển Dung.
-" Con ở nước ngoài chắc không biết, ba đã tái hôn. Dì họ Dương tên Cẩn Mai, con có thể gọi bằng m..."
Không để Thiệu Chương nói hết câu, Thiệu Huy đã cuối đầu chào mẹ kế
-" Mẹ"
Dương Cẩn Mai cố gắng gượng ra nụ cười
" C-chào"" Con là Thiệu Huy nhưng mẹ có thể gọi con là Vincent"Thiệu Huy vờ bắt tay thâm tình với Dương Cấn Mai, không chỉ cậu thấy sượng mà mẹ kế cũng thế. Là con gái duy nhất của một chính trị gia, bà ta không cho phép người nào uy hiếp đến vị trí của bản thân, trừ khi bà cho phép thì đứa con riêng này không được bước vào nhà của bà. Nhưng Dương Cẩn Mai không dám làm phật lòng Thiệu Chương, nếu không chờ đợi bà là một trận hành hạ.
Trên bàn ăn Thiệu Huy đã quan sát rất kĩ, Dương Cẩn Mai giữa cái thời tiết nắng nóng của mùa hè lại mặc áo len cổ lọ như để che giấu cái gì đó. Với tính cách vũ phu của Thiệu Chương thì chuyện Thiệu Huy đang suy nghĩ chắc chắn đúng.
Ở bên này, Trình Vũ Phong đã đến một viện dưỡng lão ở ngoại ô thành phố. Ở đây có một nhân chứng rất quan trọng. Sau khi Chu gia bị diệt tộc thì người làm cũ trong nhà đều lần lượt mất tích không lý do, chắc chắn hung thủ đã nhúng tay vào. Rất tiếc, hắn quên xử lý một người. Thịnh Mỹ Loan, người từng đi theo Chu Uyển Dung từ
Chu gia đến Trình gia. Vì trung thành và đi theo giúp đỡ Chu Uyển Dung từ lâu nên được cho rời đi không lâu sau khi cùng tiểu thư về nhà chồng. Hiện tại bà ấy đã già và đang ở trong một viện dưỡng lão.
Trình Vũ Phong đứng trước phòng số 908, anh mở cửa vào. Một bà cụ tóc đã bạc màu đang ngồi thẫn thờ trên sofa và nhìn ra cửa sổ...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro