Năm Mất Mùa: Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng

Chương 21

Bạo Phú Hạng Mục Phụ Trách Nhân

2024-11-09 23:07:18

Lông mày nhỏ nhắn nhíu lại, Tiền Mộc Mộc đứng lên.

Đi ra ngoài cửa sổ, cánh tay dựa vào bên trên.

Cái bóng phản chiếu ở trên sách, che một nửa ánh sáng, Hứa Gia Phục nhấc mắt lên, lại không cẩn thận đụng vào trong đôi mắt màu trà kia.

Bàn tay nhỏ cầm sách kia chợt siết chặt, khóe miệng hơi mím lại.

Cố nén suy nghĩ muốn chất vấn trong đầu.

Lạnh giọng nói: "Ngươi chặn hết rồi."

"A, xin lỗi."

Tiền Mộc Mộc ngoài miệng qua loa đáp một câu, thân thể thò vào, muốn sờ nhiệt độ trên trán Hứa Gia Tề, lại bị rụt về phía sau tránh đi.

Hứa Gia Tề cũng không nghĩ tới mình lại tránh đi, vẻ mặt hắn trong nháy mắt cứng đờ lại, có chút tức giận muốn cười nói hai câu biện minh cho mình, rồi lại không biết nên nói cái gì cho phải.

Nhìn bàn tay lơ lửng giữa trời, Tiền Mộc Mộc có chút hậm hực.

Thu tay lại, mím môi mang theo một chút ý tứ thân thiết.

"Con đừng sợ, ta chỉ muốn nhìn xem con có sốt hay không."

Nghe Tiền Mộc Mộc nói như vậy, Hứa Gia Phục cẩn thận quan sát, quả nhiên thấy sắc mặt nó phiếm hồng mất tự nhiên, nước mũi cũng chảy ròng ròng.

Thằng bé đưa tay sờ thử.

Nóng đến kinh người.

Hứa Gia Phục lập tức khẩn trương lên.

"Tiểu Tề, đệ sốt rồi!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứa Gia Tề cúi đầu, con mắt nhìn chằm chằm Tiền Mộc Mộc, hoảng sợ cùng sợ hãi đan xen ở trong lòng.

Nó lại gây phiền toái cho nương, nương nhất định sẽ tức giận, đến lúc đó nó lại bị phỏng...

Cổ họng bị thương rõ ràng trước mắt, Hứa Gia Tề khủng hoảng khoát tay lui về phía sau.

"Không có..."

"Ta không có, ta không có bị sốt."

"Ta sẽ không sốt, ta rất —— " khỏe.

Cảnh sắc trước mắt thoáng cái lung lay một chút.

Hứa Gia Tề trợn trắng mắt, ngã đầu ngất đi.

Tiền Mộc Mộc đứng tim, trực tiếp từ cửa sổ bò vào!

Xoay người ngồi xổm xuống, muốn ôm Hứa Gia Tề lên giường.

Lại bị một bàn tay hung hăng đẩy ra!

"Ngươi muốn làm gì?!"

"Tránh ra!"

"Ta sẽ không để cho ngươi làm hại Tiểu Tề!"

Hứa Gia Phục dang hai tay che chở thật chặt, giống như gà mái bảo vệ gà con, thân thể căng thẳng, khẩn trương tới cực điểm, trong mắt tràn đầy hận ý.

Mấy người bên ngoài nghe thấy động tĩnh đi tới!

Chỉ thấy Hứa Gia Tề nằm liệt trên mặt đất hôn mê bất tỉnh, mà Hứa Gia Phục lại mang vẻ mặt khẩn trương, gần như không hỏi một câu, theo bản năng liền tưởng Tiền Mộc Mộc làm.

Đối diện với ánh mắt của Hứa Gia Thạch, Tiền Mộc Mộc chợt cảm thấy bờ môi khô khốc, liếm liếm môi, bước lên hai bước.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Tiểu Thạch Đầu, con tin nương không?"

Hứa Gia Thạch muốn tiến lên, lại bị túm lại.

Hứa Gia Lăng lạnh lùng, đưa tay đẩy ra!

"Rốt cuộc ngươi còn muốn thế nào? Tiểu Tề đã rất cẩn thận không tới gần ngươi rồi..."

"Ngươi bán hết lương thực trong nhà đi! Ngươi đã đẩy chúng ta vào đường chết rồi, ngươi còn không biết đủ sao?"

"Nếu như hôm nay Tiểu Tề xảy ra chuyện gì không hay, chúng ta sẽ đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với ngươi!"

Tiền Mộc Mộc bị đẩy ngã về phía sau hai bước.

Không thể làm nhân vật có miệng nhưng lại không nói được.

Nàng thử mở miệng giải thích:

"Ta không làm gì cả, ta chỉ muốn..."

"Không phải ngươi, còn có thể là ai?!"

"Cút ra!!!"

Hứa Gia Lăng lại ngay cả nghe cũng không muốn nghe, một phát đẩy nàng ra.

Vội vàng ôm Hứa Gia Tề nằm trên mặt đất lên giường, quay đầu nói với Hứa Gia Liên: "Đại ca, đi gọi Tam gia gia đến đây! Phải nhanh!"

Lo lắng nhìn mẫu thân nhà mình, Hứa Gia Liên quay đầu chạy ra ngoài.

Hứa Gia Phục ở bên cạnh, có chút lo lắng nói: "Tiểu Tề bị sốt, rất nghiêm trọng."

Cởi bỏ áo khoác trên người Hứa Gia Tề, Hứa Gia Lăng dùng trán mình ướm thử nhiệt độ, quả nhiên rất nóng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Năm Mất Mùa: Xuyên Thành Mụ La Sát, Ta Có Siêu Thị Vạn Năng

Số ký tự: 0