Năm Ông Trùm Quỳ Xuống Trước Mặt Gọi Tôi Là Mẹ

Chương 28

2024-11-21 22:12:35

Sáng sớm ngày hôm sau, thời điểm hai mẹ con đang ngồi ăn sáng, Quý Kỳ Sâm nhận được báo cáo từ thư ký.

Anh nhìn về phía Cố Nguyên.

Lúc này Cố Nguyên đang ngẩn ngơ uống sữa bò, hoàn toàn khác với dáng vẻ hoạt bát ngày thường, bình thường chỉ cần tới bữa ăn, dáng vẻ của cô sẽ tràn đầy hào hứng. Liên miệng khen đồ ăn ngon thế này thơm thế kia, cho nên anh cũng không nhịn được ăn thêm vài miếng những món ăn mà bình thường mình thấy không hứng thú

Nhưng hôm nay cô vẫn luôn ủ rũ, im lặng cúi đầu uống sữa bò, hai mắt ngơ ngác dáng vẻ mờ mịt.

Nhìn kỹ còn có thể thấy quầng thâm nhàn nhạt dưới mắt.

Quý Kỳ hiểu ra, tự nhiên hỏi: “Tối qua mấy giờ mẹ mới đi ngủ?”

Cố Nguyên phản ứng chậm chạp, nghĩ ngợi một lát rồi mới ngẩng đầu lên: “Ừm, 2 giờ, có lẽ là 3 giờ,…..chắc là 4 giờ?”

Quý Kỳ Sâm nhíu mày, không đồng tình nhìn Cố Nguyên: “Cả đêm qua mẹ đều chơi điện thoại đúng không?”

Cố Nguyên vừa nghe được hai chữ “điện thoại”, đôi mắt liền sáng lên như được lấy lại tinh thần: “Đúng thế, Kỳ Sâm con không biết đâu, tối qua mẹ đại chiến ba trăm hiệp với fan của Lục Chi Khiêm, các cô ấy đều tầm lứa tuổi học sinh làm sao có thể là đối thủ của mẹ được, tất nhiên là mẹ đã thắng.”

Khuôn mặt Quý Kỳ Sâm tối sầm: “Vì thế nên mẹ đã cãi nhau với người ta trên Weibo đến tận 4 giờ sáng.”

Bị con trai nói thẳng ra như vậy, Cố Nguyên cảm thấy có chút xấu hổ, vẻ mặt chột dạ cúi đầu thấp xuống đến mức có thể cắm mặt vào ly sữa: “Cũng không phải vậy, sau khi cãi nhau với họ xong, mẹ liền đi chơi game...”

Nói xong còn lén nhìn con trai rồi nhỏ giọng nói thêm: “Trò chơi cũng khá vui.”

Quý Kỳ Sâm cảm thấy hai bên thái dương của mình giật giật.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh hít một hơi thật sâu, một lát sau mới nói: “Mẹ, từ giờ trở đi trước 11 giờ nhất định phải đi ngủ, nếu không sẽ phải tịch thu điện thoại của mẹ.”

Tịch thu điện thoại?

Cố Nguyên giật mình ngay lập tức ngồi thẳng lưng: “Được, về sau trước 11 giờ mẹ chắc chắn sẽ đi ngủ, tuyệt đối không thức khuya .”

Quý Kỳ Sâm hài lòng gật đầu: “Mẹ ăn xong bữa sáng trước rồi sau đó chúng ta đi đòi lại nhà của mẹ.”

Cố Nguyên: “Có thể lấy lại được căn nhà? Nhưng bọn họ sẽ không dễ dàng trả lại nhà cho mẹ đâu. Mẹ còn có cả giấy chứng tử, cũng qua nhiều năm như vậy rồi, có thể có bằng chứng sao?”

Quý Kỳ Sâm nhìn qua Cố Nguyên, nhíu mày, hờ hững nói một câu: “Đây chỉ là chuyện nhỏ.”

Cố Nguyên: “…….”

Nói chuyện ngắn gọn, giọng nói hờ hững, đàm tiếu gian tường lỗ hôi phi yên diệt*!

*Đây là một câu trong bài từ theo điệu Niệm nô kiều 念奴娇 có viết 羽扇纶巾, 谈笑间, 樯橹灰飞烟灭 dịch nghĩa là Tay cầm quạt lông, đầu đội mũ xanh, trong tiếng nói cười mà thuyền giặc tro bay khói tan.

Con trai đúng là tổng tài bá đạo.

***************

Quý Kỳ Sâm cùng Cố Nguyên lên xe, chạy thẳng đến chung cư nhà Cố Nguyên.

Thời điểm tới cổng chung cư, chiếc siêu xe 4000 vạn, là chiếc xe rẻ nhất của Quý Kỳ Sâm làm lóa mắt người qua đường, nhìn mọi người xung quanh quay đầu nhìn, thậm chí còn có người còn cầm điện thoại chụp ảnh lại, Cố Nguyên cảm thán: “Ngỗng con à, chúng ta nên khiêm tốn một chút.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


25 năm trước mặc dù Cố Nguyên có dung mạo xinh đẹp, nhưng một nơi như Học viên Điện ảnh mà nói thì đâu đâu cũng toàn là trai xinh gái đẹp. Với nhan sắc không quá mức nổi bật như cô thì cũng không quá mức gây chú ý tới người khác, cũng chỉ là một người mờ nhạt.

Không nghĩ tới có một ngày cô sẽ được mọi người chú ý vì sự xuất hiện hào nhoáng này.

Quỳ Kỳ Sâm nhìn cô: “Chiếc xe này không phải đã rất khiêm tốn rồi sao?”

Cố Nguyên: “…………”

Hừm, cô sẽ câm miệng lại, cô không nói nữa!

Quý Kỳ Sâm: “Còn nữa, ngỗng con là cái gì?”

Cố Nguyên: “.... Đây không phải là cách xưng hô đang phổ biến hiện nay à?”

Cô đã ngủ say trong suốt 25 năm, để bắt kịp thời đại này, cô phải nhanh chóng học tập cách dùng từ đang phổ biến hiện nay, để bản thân không lạc hậu so với mọi người.

Khóe miệng Quý Kỳ Sâm hơi co rút: “Mẹ, mẹ không cần học những thứ này đâu.”

Nếu cái gì cũng xem, cũng hõ theo, anh bắt đầu hoài nghi quyết định đưa điện thoại cho cô có phải là một quyết định sai lầm hay không?”

Cố Nguyên kinh ngạc nhìn Qúy Kỳ Sâm, tối hôm qua cô chiến đấu anh dũng một đêm, học được không ít từ đang phổ biến trên mạng, thế nhưng con trai lại không hiểu, chẳng lẽ con trai không biết những thứ này?

Quý Kỳ Sâm đương nhiên nhận ra ánh mắt hoài nghi của Cố Nguyên đang nhìn anh, nhưng anh cũng không để ý tới.

Anh có một người bạn tốt, mẹ của cậu ấy đã 50 tuổi, bắt đầu thời kỳ mãn kinh, mỗi ngày đều gọi điện cho cậu ấy lải nhải thúc giục chuyện kết hôn, cậu ấy đã rất đau đầu vì chuyện này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Năm Ông Trùm Quỳ Xuống Trước Mặt Gọi Tôi Là Mẹ

Số ký tự: 0