Nam Phụ Trà Xanh Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Chương 16

Đệ Ngũ Hi

2025-03-07 02:06:20

Ban đầu, Cố Chân chỉ mờ mịt ngẩng đầu nhìn sang, nhưng khi thấy biểu cảm của Bạch Thừa Duẫn có chút kỳ quái, cậu mới chậm nửa nhịp mà nhận ra—chờ đã, vừa rồi Kỷ Đình Duệ gọi cậu là gì cơ?Chắc là cậu nghe nhầm thôi nhỉ?Nghĩ vậy, Cố Chân hỏi: “Sao thế?”“Không có gì.”Kỷ Đình Duệ thu lại ánh mắt.Cố Chân khó hiểu, gọi cậu cho vui à?Thôi được, nể mặt người ta đẹp trai như vậy, cậu rộng lượng không chấp.Chưa được bao lâu, Kỷ Đình Duệ lại lên tiếng: “Cố Chân, giúp tôi lấy hộp dụng cụ bên kia lại đây.”Nghe hắn gọi trở về cách xưng hô bình thường, Cố Chân thầm thở phào, vội đứng dậy đi lấy giúp.“Thanks.”Kỷ Đình Duệ nhận lấy hộp dụng cụ xách tay từ cậu, rút ra một chiếc tua vít điện nhỏ, cẩn thận lắp đặt bộ xử lý CPU vào thùng máy. Sự tập trung tuyệt đối của hắn khiến gương mặt vốn dĩ đã điển trai càng thêm cuốn hút.Đột nhiên, Cố Chân bỗng hiểu ra điều mà người ta hay gọi là “sức hút của đàn ông ngành kỹ thuật”.Mất hơn một tiếng đồng hồ, Kỷ Đình Duệ và Bạch Thừa Duẫn đã hoàn thành việc lắp ráp một dàn máy tính có cấu hình khủng.Sau đó, Bạch Thừa Duẫn dùng bộ máy mới này để liên kết với máy của Kỷ Đình Duệ, tiến hành đồng bộ hệ thống, kiểm tra dữ liệu. Cố Chân đứng bên cạnh nhìn mà không hiểu lắm, chỉ cảm thấy rất đỉnh, đồng thời cũng nhận thức sâu sắc rằng những gì cậu đang học về ngành khoa học máy tính hiện tại đúng là trình độ “vỡ lòng”, còn cách xa đẳng cấp đại lão của hai người này lắm.Suốt cả buổi chiều, Kỷ Đình Duệ và Bạch Thừa Duẫn đều tập trung kiểm thử dữ liệu giao diện của hệ thống, sau khi lấy được chỉ số ổn định mong muốn, họ lại tiếp tục sàng lọc các dữ liệu có lỗi bug.Cố Chân tận mắt chứng kiến từ một đống dữ liệu dần hình thành nên giao diện tương tác trực quan của hệ thống. Nhìn vào thiết kế UI bên trong, cậu mới giật mình nhận ra: “Anh Duệ, đây là hệ thống lập trình cho ô tô à?”“Ừm.”Kỷ Đình Duệ vừa gõ bàn phím chạy hệ thống, vừa không quên đáp lại câu hỏi của Cố Chân.“Chân Chân, đây là dự án trị giá hàng tỷ đấy.” Bạch Thừa Duẫn bên cạnh không nhịn được mà lên tiếng: “Sau này cậu có thể mua một chiếc mà thử, hệ thống phần mềm phía trước và phía sau đều do chính đội ngũ của lão Kỷ thiết kế đấy.”Nghe vậy, Cố Chân không khỏi cảm thán trong lòng, đúng là nam chính công có khác, buff tinh anh ưu tú chất đống như núi.Trong khi đó, Kỷ Đình Duệ lại tỏ ra vô cùng bình thản, như thể đây chẳng phải chuyện gì đáng khoe khoang.Đến chập tối, Cố Chân cảm thấy mình ở đây quấy rầy cũng đủ lâu rồi, nên chủ động nói muốn về trước.Bạch Thừa Duẫn lập tức níu lại: “Giờ này rồi mà còn về cái gì, ăn tối xong rồi cùng về, đúng lúc anh cũng đói rồi.”“Chuyện này…”Cố Chân có chút khó xử.“Không nể mặt đàn anh hả?” Bạch Thừa Duẫn lập tức mang danh nghĩa đàn anh ra ép, sau đó quay sang hỏi Kỷ Đình Duệ: “Lão Kỷ, đi ăn ngoài hay ăn ở nhà cậu?”Kỷ Đình Duệ vẫn đang nhìn chằm chằm vào dòng code trên màn hình, hờ hững đáp: “Hỏi Cố Chân đi.”Cố Chân vô tội nhìn lại, cậu đâu có nói muốn ở lại ăn cơm đâu chứ?Nhưng Bạch Thừa Duẫn đã đầy mong chờ nhìn sang: “Chân Chân, cậu nói xem, đi ăn ngoài hay ăn ở nhà lão Kỷ?”“…” Giờ mà chạy cũng không kịp nữa rồi, Cố Chân đành chấp nhận số phận: “Ra ngoài ăn đi.”Thế là ba người cùng nhau ra ngoài tìm một nhà hàng.“Để anh mời bữa này.” Bạch Thừa Duẫn hào phóng lên tiếng.Cố Chân cũng không chịu thua: “Để em mời đi.”Trong lúc hai người còn đang tranh luận, Kỷ Đình Duệ đã cầm lấy thực đơn đưa cho Cố Chân: “Làm phí thời gian của cậu cả buổi chiều, để tôi mời, coi như xin lỗi.”Vừa đẹp trai, vừa lịch sự chu đáo thế này, đúng là nam chính công có khác, sức hút chết người.Nếu không phải biết hắn đã có định mệnh của đời mình, Cố Chân chắc cũng không kiềm chế nổi trước sức hút chết người này rồi.“Đâu có gọi là phí thời gian, em cũng học được không ít mà.” Cố Chân trấn tĩnh lại, không quên đáp lễ một câu.“Đừng khách sáo với cậu ta làm gì, gọi món đi.” Bạch Thừa Duẫn bụng đói meo sốt ruột giục.Thấy hắn sốt sắng như vậy, Cố Chân đẩy thực đơn sang: “Vậy anh gọi đi, em ăn gì cũng được.”“Ok luôn~”Bạch Thừa Duẫn vui vẻ nhận lấy thực đơn, hớn hở chọn món.Kỷ Đình Duệ thì gọi trước một ấm trà nóng, sau khi nhân viên mang lên, hắn rót một chén cho Cố Chân trước, rồi mới rót cho Bạch Thừa Duẫn và bản thân.Cố Chân nói cảm ơn rồi nhấp một ngụm, trong miệng thoang thoảng hương đào.“Trà ô long đào trắng?”Thích đến mức nào chứ?“Ừm.” Kỷ Đình Duệ cũng cầm chén trà lên nhấp một ngụm, giọng điềm tĩnh bổ sung: “Uống trà trước bữa ăn thật ra không tốt lắm, nhưng ô long đào trắng thì cân bằng hơn.”Đến cả uống trà cũng có học vấn thế này, đúng là công tử nhà giàu.Cố Chân gật đầu phụ họa: “Thì ra là vậy.”“Với lại, tôi nghe nói cậu thích uống loại này.”Kỷ Đình Duệ bất ngờ bổ sung thêm một câu.Cố Chân ngớ ra, rồi mới sực nhớ, hình như trước đây Trần Khởi từng tiện miệng nói trước mặt Kỷ Đình Duệ một lần—vậy mà hắn cũng nhớ sao?Thực ra, cậu cũng không hẳn là thích uống lắm, nhưng cũng không ghét. Chỉ là lúc đó cậu lười giải thích với Trần Khởi, thế nên mới dẫn đến hiểu lầm như vậy.Lần này cũng thế, cậu không giải thích gì thêm, chỉ gật đầu: “Ừm, thích.”Kỷ Đình Duệ hơi nhếch môi, như cười như không: “Tôi cũng thích.”Rõ ràng chỉ là đang nói thích trà ô long đào trắng, giọng điệu cũng rất bình thản, không có chút cố ý trêu ghẹo nào. Nhưng khi nghe vào lại khiến người ta suy nghĩ xa xôi, cứ có cảm giác như lời này còn ẩn chứa một ý nghĩa khác, khiến lòng người khẽ xao động.Cố Chân vội cúi đầu uống trà, tránh để bản thân lại bị hắn làm cho dao động.Lúc này, Bạch Thừa Duẫn sau khi gọi món xong cũng cầm chén trà lên nhấp một ngụm: “Tôi gọi món xong rồi, hai người có muốn gọi thêm gì không?”Cố Chân lắc đầu, nhanh chóng lấy điện thoại ra giả vờ có việc, tránh bị tiếp tục bắt chuyện.Kỷ Đình Duệ thì liếc qua thực đơn mà Bạch Thừa Duẫn vừa chọn, nhàn nhạt hỏi: “Có gọi thịt kho tàu không?”Bạch Thừa Duẫn nhìn hắn: “Chưa, cậu muốn ăn à?”Kỷ Đình Duệ chỉ thản nhiên đáp: “Gọi đi.”“Tuân lệnh, Tổng Kỷ.”Bạch Thừa Duẫn lại bắt đầu đùa cợt.Kỷ Đình Duệ lười để ý đến hắn.Chẳng bao lâu sau, nhân viên phục vụ lần lượt mang món ăn lên. Bạch Thừa Duẫn đang ăn ngon lành thì thấy nhân viên bưng đĩa thịt kho tàu đến, Kỷ Đình Duệ lại chủ động vươn tay nhận lấy, rồi trực tiếp đặt trước mặt Cố Chân.Cố Chân thì đang mải suy nghĩ, rõ ràng đã hạ quyết tâm tránh xa nam chính công, vậy mà buổi trưa ăn cùng hắn cũng thôi đi, sao buổi tối lại ăn cùng nữa rồi?Tại sao mỗi lần đối diện với nam chính công, cậu lại không thể kiên định hơn chút nào chứ?Chẳng lẽ chỉ vì hắn đẹp trai quá sao?“Chân Chân, tôi nghe nói nhà cậu cũng có điều kiện khá lắm, đúng không?”Bạch Thừa Duẫn thấy bầu không khí có chút lạnh nhạt, mà cũng không thể mong đợi một người trầm tính như Kỷ Đình Duệ chủ động tìm đề tài, nên tự mình khuấy động không khí.Câu này cuối cùng cũng kéo sự chú ý của Cố Chân trở lại: “Ừm, cũng tạm.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Phụ Trà Xanh Chỉ Muốn Làm Cá Mặn

Số ký tự: 0