Nam Thần! Kế Hoạch Của Anh Toang Rồi!
Lớp Trưởng Và L...
Chu Nhất Khẩu Điểu
2024-11-21 23:22:50
Thường Hạo bất đắc dĩ nói: "Sớm biết cậu định làm lớp trưởng, tôi sẽ không đứng ra tranh cử nữa, để cho cậu tranh cử luôn. Giờ thì hay rồi, tự nhiên hai đứa lại đi tranh phiếu với nhau, không thì để tôi lên đấy nói vài lời, trực tiếp rút lui cho cậu làm lớp trưởng."
Nói xong, Thường Hạo định đứng dậy, nhưng bị Chu Dục Văn và Lý Cường ngăn lại.
"Thôi, anh Hạo, không cần đâu, thật đấy. Cậu có tranh cử hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì đến lão Chu đâu." Lý Cường vừa nhìn đã hiểu tình huống.
Xét cho cùng, mới nãy Chu Dục Văn nổi bật như vậy, bài tự giới thiệu kiêm tranh cử của hắn đã hoàn toàn lấn át cả Khương Siêu và Thường Hạo rồi, còn sợ bị người khác cạnh tranh sao?
Lúc này, trên bục vẫn còn sinh viên đang tự giới thiệu, nhưng đã có người len lén hỏi: "Chu Dục Văn, cái chuyện nạp 150 tệ tặng 300 tệ kia là thật hay giả vậy?"
"Đương nhiên là thật rồi, hàng thật giá thật, tuyệt không lừa già không dối trẻ."
"Vậy phòng bọn tôi đăng ký một cái!"
"Phòng bọn tôi cũng đăng ký một cái."
Những phòng ký túc xá còn chưa làm thẻ ở gần đó, vừa nghe vậy đã nhanh chóng châu đầu bàn bạc với nhau, tất cả đều cho rằng làm thẻ ở chỗ Chu Dục Văn rất có lời, mới đi qua đăng ký. Chu Dục Văn rất chuyên nghiệp, đã nhanh chóng lấy giấy bút ra, nói: "Được, để tôi ghi lại."
"Khụ khụ! Chu Dục Văn." Vưu Trường Kim thấy vậy, đành phải lên tiếng ngăn cản: "Tôn trọng bạn học khác một chút."
Hiện giờ trên bục vẫn còn sinh viên đang tự giới thiệu, Chu Dục Văn làm vậy là không tốt.
Chu Dục Văn cười ngượng ngùng, nói với những bạn học muốn làm thẻ: "Sau buổi họp rồi nói sau nhé."
Hiện giờ Chu Dục Văn đã trở thành mục tiêu cho tất cả mọi người cùng hướng tới, và đương nhiên, cũng là ứng cử viên sáng giá cho vị trí lớp trưởng, Khương Siêu không còn một chút cơ hội nào nữa.
Ngồi từ xa nhìn Chu Dục Văn đang được mọi người vây quanh, Khương Siêu ghen tỵ vô cùng, bản thân cậu ta vốn là người ở đây, ai ngờ lại để cho một tên ở bên ngoài đi đến cướp mất danh tiếng rồi.
"Cậu đi đâu đấy?" Đúng lúc này, một người bạn cùng phòng với Khương Siêu lại định đi qua tìm Chu Dục Văn, Khương Siêu khó chịu hỏi.
Cậu bạn kia cười khổ nói: "Anh Siêu, phòng chúng ta cũng muốn làm thẻ."
"Đúng vậy, anh Siêu, nạp 150 tệ tặng 300 tệ đấy, có chạy khắp cái Kim Lăng này cũng không tìm được chỗ nào có ưu đãi như vậy đâu."
Khương Siêu dù tức giận nhưng những gì người bạn cùng phòng kia nói đều là sự thật.
Sau khi phần tự giới thiệu kết thúc, Vưu Trường Kim bắt đầu nói về vấn đề bầu chọn lớp trưởng. Nữ lớp trưởng là Cố Dao Dao, điều này thì không có gì để bàn cãi nữa. Về phần nam lớp trưởng, dù vẫn chưa có ai được chọn, nhưng trong lòng mọi người đã có ứng cử viên rồi.
"Bạn nào đồng ý để bạn Khương Siêu lên làm lớp trưởng trong thời gian huấn luyện quân sự thì giơ tay."
Dưới bục chỉ có lác đác vài cánh tay giơ lên, tất cả đều là bạn cùng phòng của Khương Siêu, khiến sắc mặt cậu ta vô cùng khó coi.
"Được rồi, vậy bạn nào đồng ý để bạn Thường..."
Lời còn chưa dứt, Thường Hạo đã vội vàng đứng lên nói: "Thầy ơi, em bỏ quyền!"
"Bỏ quyền? Sao vậy?"
"Dạ, em với Chu Dục Văn ở cùng phòng ký túc, sợ là chuyện này sẽ gây bất lợi đến vấn đề đoàn kết nội bộ nên em tự mình rút lui, muốn đề cử Chu Dục Văn lên làm lớp trưởng!" Thường Hạo nói thẳng.
Thật ra trong lòng Vưu Trường Kim cũng muốn để Chu Dục Văn làm lớp trưởng, vừa thấy Thường Hạo nói vậy, cũng thuận nước đẩy thuyền: "Được rồi, vậy bạn nào đồng ý để Chu Dục Văn lên làm lớp trưởng thì giơ tay."
Thầy vừa dứt lời, gần như tất cả mọi người trong lớp đều giơ tay.
Nhìn thấy phản ứng nhiệt tình như vậy, ngay cả những người giơ tay cũng phải phì cười. Biết làm sao được, ai mà chẳng ích kỷ, người khác lên làm lớp trưởng, bọn họ có được lợi ích gì đâu, trong khi cậu bạn Chu Dục Văn này vừa lên đã tặng cho mỗi người 300 tệ tiền cước điện thoại rồi, không chọn cậu ta thì chọn ai?
"Được rồi, vậy lớp trưởng tạm thời của lớp chúng ta sẽ là Chu Dục Văn, còn lớp phó là Cố Dao Dao, chờ thời gian huấn luyện quân sự kết thúc, chúng ta sẽ chính thức bầu ban cán sự lớp sau. Trong khoảng thời gian này, các em hãy giám sát, nếu cảm thấy hai bạn ấy không phù hợp, bất cứ lúc nào cũng có thể báo lại cho tôi."
Quá trình bầu chọn lớp trưởng vừa xong, thầy Vưu lại tiếp tục thông báo về lịch trình sắp tới, còn dặn dò trong thời gian huấn luyện quân sự mọi người phải chú ý an toàn, không được tự ý chạy lung tung, không được dễ dàng tin tưởng người lạ, đặc biệt là những lời quảng cáo tuyển dụng làm việc bán thời gian với mức lương cao ngất ngưởng bên ngoài.
Nói xong những điều này, cũng gần đến 8 giờ tối.
Vưu Trường Kim ngẫm lại, dường như cũng không còn gì để dặn dò thêm nữa, liền tuyên bố tan họp.
"Ngày mai, lớp trưởng và lớp phó nhớ đến tòa nhà số ba nhận đồng phục huấn luyện quân sự." Trước khi rời đi, Vưu Trường Kim vẫn không quên dặn dò một tiếng.
Đợi Vưu Trường Kim đi khỏi, cả lớp lập tức vây quanh Chu Dục Văn để đăng ký làm thẻ, Chu Dục Văn nhanh chóng lấy giấy bút ra ghi lại danh sách những người muốn làm.
Vì tất cả đều là bạn học cùng lớp, Chu Dục Văn cũng không muốn kiếm tiền của mọi người, nên đã nói mỗi phòng chỉ cần làm một cái là đủ rồi, thế nhưng vẫn có vài phòng nói làm một cái khá bất tiện, muốn làm hai cái.
Về điểm này, Chu Dục Văn cũng không nói gì thêm.
Cứ như vậy, một lớp học đã có đến tám người đăng ký làm thẻ.
Nói xong, Thường Hạo định đứng dậy, nhưng bị Chu Dục Văn và Lý Cường ngăn lại.
"Thôi, anh Hạo, không cần đâu, thật đấy. Cậu có tranh cử hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì đến lão Chu đâu." Lý Cường vừa nhìn đã hiểu tình huống.
Xét cho cùng, mới nãy Chu Dục Văn nổi bật như vậy, bài tự giới thiệu kiêm tranh cử của hắn đã hoàn toàn lấn át cả Khương Siêu và Thường Hạo rồi, còn sợ bị người khác cạnh tranh sao?
Lúc này, trên bục vẫn còn sinh viên đang tự giới thiệu, nhưng đã có người len lén hỏi: "Chu Dục Văn, cái chuyện nạp 150 tệ tặng 300 tệ kia là thật hay giả vậy?"
"Đương nhiên là thật rồi, hàng thật giá thật, tuyệt không lừa già không dối trẻ."
"Vậy phòng bọn tôi đăng ký một cái!"
"Phòng bọn tôi cũng đăng ký một cái."
Những phòng ký túc xá còn chưa làm thẻ ở gần đó, vừa nghe vậy đã nhanh chóng châu đầu bàn bạc với nhau, tất cả đều cho rằng làm thẻ ở chỗ Chu Dục Văn rất có lời, mới đi qua đăng ký. Chu Dục Văn rất chuyên nghiệp, đã nhanh chóng lấy giấy bút ra, nói: "Được, để tôi ghi lại."
"Khụ khụ! Chu Dục Văn." Vưu Trường Kim thấy vậy, đành phải lên tiếng ngăn cản: "Tôn trọng bạn học khác một chút."
Hiện giờ trên bục vẫn còn sinh viên đang tự giới thiệu, Chu Dục Văn làm vậy là không tốt.
Chu Dục Văn cười ngượng ngùng, nói với những bạn học muốn làm thẻ: "Sau buổi họp rồi nói sau nhé."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hiện giờ Chu Dục Văn đã trở thành mục tiêu cho tất cả mọi người cùng hướng tới, và đương nhiên, cũng là ứng cử viên sáng giá cho vị trí lớp trưởng, Khương Siêu không còn một chút cơ hội nào nữa.
Ngồi từ xa nhìn Chu Dục Văn đang được mọi người vây quanh, Khương Siêu ghen tỵ vô cùng, bản thân cậu ta vốn là người ở đây, ai ngờ lại để cho một tên ở bên ngoài đi đến cướp mất danh tiếng rồi.
"Cậu đi đâu đấy?" Đúng lúc này, một người bạn cùng phòng với Khương Siêu lại định đi qua tìm Chu Dục Văn, Khương Siêu khó chịu hỏi.
Cậu bạn kia cười khổ nói: "Anh Siêu, phòng chúng ta cũng muốn làm thẻ."
"Đúng vậy, anh Siêu, nạp 150 tệ tặng 300 tệ đấy, có chạy khắp cái Kim Lăng này cũng không tìm được chỗ nào có ưu đãi như vậy đâu."
Khương Siêu dù tức giận nhưng những gì người bạn cùng phòng kia nói đều là sự thật.
Sau khi phần tự giới thiệu kết thúc, Vưu Trường Kim bắt đầu nói về vấn đề bầu chọn lớp trưởng. Nữ lớp trưởng là Cố Dao Dao, điều này thì không có gì để bàn cãi nữa. Về phần nam lớp trưởng, dù vẫn chưa có ai được chọn, nhưng trong lòng mọi người đã có ứng cử viên rồi.
"Bạn nào đồng ý để bạn Khương Siêu lên làm lớp trưởng trong thời gian huấn luyện quân sự thì giơ tay."
Dưới bục chỉ có lác đác vài cánh tay giơ lên, tất cả đều là bạn cùng phòng của Khương Siêu, khiến sắc mặt cậu ta vô cùng khó coi.
"Được rồi, vậy bạn nào đồng ý để bạn Thường..."
Lời còn chưa dứt, Thường Hạo đã vội vàng đứng lên nói: "Thầy ơi, em bỏ quyền!"
"Bỏ quyền? Sao vậy?"
"Dạ, em với Chu Dục Văn ở cùng phòng ký túc, sợ là chuyện này sẽ gây bất lợi đến vấn đề đoàn kết nội bộ nên em tự mình rút lui, muốn đề cử Chu Dục Văn lên làm lớp trưởng!" Thường Hạo nói thẳng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thật ra trong lòng Vưu Trường Kim cũng muốn để Chu Dục Văn làm lớp trưởng, vừa thấy Thường Hạo nói vậy, cũng thuận nước đẩy thuyền: "Được rồi, vậy bạn nào đồng ý để Chu Dục Văn lên làm lớp trưởng thì giơ tay."
Thầy vừa dứt lời, gần như tất cả mọi người trong lớp đều giơ tay.
Nhìn thấy phản ứng nhiệt tình như vậy, ngay cả những người giơ tay cũng phải phì cười. Biết làm sao được, ai mà chẳng ích kỷ, người khác lên làm lớp trưởng, bọn họ có được lợi ích gì đâu, trong khi cậu bạn Chu Dục Văn này vừa lên đã tặng cho mỗi người 300 tệ tiền cước điện thoại rồi, không chọn cậu ta thì chọn ai?
"Được rồi, vậy lớp trưởng tạm thời của lớp chúng ta sẽ là Chu Dục Văn, còn lớp phó là Cố Dao Dao, chờ thời gian huấn luyện quân sự kết thúc, chúng ta sẽ chính thức bầu ban cán sự lớp sau. Trong khoảng thời gian này, các em hãy giám sát, nếu cảm thấy hai bạn ấy không phù hợp, bất cứ lúc nào cũng có thể báo lại cho tôi."
Quá trình bầu chọn lớp trưởng vừa xong, thầy Vưu lại tiếp tục thông báo về lịch trình sắp tới, còn dặn dò trong thời gian huấn luyện quân sự mọi người phải chú ý an toàn, không được tự ý chạy lung tung, không được dễ dàng tin tưởng người lạ, đặc biệt là những lời quảng cáo tuyển dụng làm việc bán thời gian với mức lương cao ngất ngưởng bên ngoài.
Nói xong những điều này, cũng gần đến 8 giờ tối.
Vưu Trường Kim ngẫm lại, dường như cũng không còn gì để dặn dò thêm nữa, liền tuyên bố tan họp.
"Ngày mai, lớp trưởng và lớp phó nhớ đến tòa nhà số ba nhận đồng phục huấn luyện quân sự." Trước khi rời đi, Vưu Trường Kim vẫn không quên dặn dò một tiếng.
Đợi Vưu Trường Kim đi khỏi, cả lớp lập tức vây quanh Chu Dục Văn để đăng ký làm thẻ, Chu Dục Văn nhanh chóng lấy giấy bút ra ghi lại danh sách những người muốn làm.
Vì tất cả đều là bạn học cùng lớp, Chu Dục Văn cũng không muốn kiếm tiền của mọi người, nên đã nói mỗi phòng chỉ cần làm một cái là đủ rồi, thế nhưng vẫn có vài phòng nói làm một cái khá bất tiện, muốn làm hai cái.
Về điểm này, Chu Dục Văn cũng không nói gì thêm.
Cứ như vậy, một lớp học đã có đến tám người đăng ký làm thẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro