Năm Thứ Năm Sau Khi Rời Cung

Chương 11

Cáp Tử Phi Thăng

2024-11-08 13:49:36

"Có phải sẽ trở về không?" Nàng lúc đó chỉ tiếp tục hỏi.

"Đúng vậy, hiện tại chỉ là ở kinh thành có việc cần xử lý, rất nhanh sẽ phải trở về." Đây đại khái là câu dài nhất mà Chu Hoài Lâm nói.

Trong lòng Lương Anh, trong phút chốc như là sáng ngời lên. Trên tay nàng cầm bút lông, đôi mắt trầm lặng mang theo ánh sáng mơ hồ khó có được, suy nghĩ một lúc lâu mới nghĩ ra: "Tuấn Châu ở đâu?"

Thật ra ở đâu cũng không quan trọng, Chu Hoài Lâm miêu tả một lúc, Lương Anh chỉ nắm được một điểm.

Nơi đó cách kinh thành rất xa.

Nàng đã chạy trốn, bắt lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng này, trở thành vị hôn thê của Chu Hoài Lâm, như chạy trốn mà rời khỏi kinh thành.

Nhoáng một cái đã nhiều năm như vậy, Lương Anh vuốt ve gương mặt nam nhân phía trên, năm năm trước, chẳng qua là nàng chân chính rời khỏi Nguỵ Diễm, nhưng hôm nay khi nhìn thấy Nguỵ Diễm, Lương Anh liền hiểu ra, hiện tại, nàng đã hoàn toàn thoát khỏi mọi thứ liên quan đến Nguỵ Diễm.

Hôm sau, Lương Anh dậy thật sớm.

Hôm nay là ngày hẹn gặp Văn Kỷ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngụy Văn Kỷ là hài tử của nàng và Nguỵ Diễm, cũng là hài tử duy nhất của Nguỵ Diễm, sau khi Lương Anh xuất cung, cũng là con trai độc nhất của Nguỵ Diễm, được ghi danh dưới Trung Cung, và năm nay vừa được sắc phong làm Thái tử.

Thời điểm còn ở cùng một chỗ với Nguỵ Diễm, nàng cho rằng là bởi vì trong lòng hắn ta chỉ có mình, cho nên hậu cung mới chỉ có mình nàng có một hài tử như vậy.

Bây giờ nghĩ lại, ý nghĩ này thật sự là do nàng tự cho là đúng và buồn cười đến mức nào. Hoàng đế không thể không có hậu duệ, nhưng tình hình lúc bấy giờ, bất cứ nhà nào có một đứa con hoàng đế cũng sẽ phá vỡ sự cân bằng.

Chỉ có nàng là tấm bia đỡ đạn không có bất kỳ bối cảnh gia đình nào, đó mới là lựa chọn an toàn nhất, cũng là hợp lý nhất.

Vì thế, người mê hoặc quân vương là nàng, kẻ ghen tuông cũng là nàng.

Nhưng thật ra không ai trách vị đế vương "chung tình" kia.

Rất nhiều chuyện, khi còn trong cuộc không thể nhìn thấy rõ, nhưng khi đã thoát ra thì mọi thứ đều sáng tỏ.

Lương Anh bưng chén trả lên, không để cho mình suy nghĩ tiếp.

Bọn họ hiện tại đang ở tòa nhà của Chu gia ở kinh thành, tòa nhà ngày thường sẽ có hạ nhân ở lại quét dọn, vẫn luôn sạch sẽ gọn gàng. Cho nên lúc này cũng chỉ thấy hạ nhân quét dọn tuyết trước đình.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Năm Thứ Năm Sau Khi Rời Cung

Số ký tự: 0