Năm Ván Đấu - Nguyệt Vy Tiểu Thố

Chương 21

Nguyệt Vy Tiểu Thố

2025-03-06 13:46:50

Anh ta giật mình. "Em nói gì?" Tôi giật tay mình khỏi anh ta. "Là từ đêm hôm đó ở KTV, từ ngày anh kéo tôi vào nhóm dự án, hay là từ ba năm trước?" Bàn tay anh ta dừng lại giữa không trung, trên gương mặt thoáng qua một tia thất vọng.Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊. "Đồng Diên, chúng ta quen biết nhau hơn ba năm rồi, anh là hạng người gì, chẳng lẽ em không biết sao?” "Anh thích em." Anh ta bước lên một bước.  "Anh vẫn luôn thích em mà." "Thế nào gọi là thích?" Tôi lắc đầu.  "Hack vào máy tính, xóa sạch dữ liệu mà tôi đã thức mấy đêm để ghi lại, rồi sau đó lại giả vờ đứng ra bảo vệ tôi trước mặt mọi người, khiến người khác càng nhắm vào tôi hơn?" Tôi nhìn gương mặt anh ta dần tái nhợt. "Anh nói anh không rành máy tính, nhưng hôm đó anh mượn danh nghĩa giúp tôi xử lý dữ liệu, thực chất là đang kiểm tra xem mình có để lại dấu vết gì không." "Anh liên tục lợi dụng tôi để khiêu khích cảm xúc của Lục Huân, bức ảnh hôm đó cũng là anh cố tình đăng lên diễn đàn, đúng không?" "Anh lợi dụng em khiêu khích Lục Huân cái gì chứ? Anh căn bản..." "Hai tên trước cửa KTV hôm đó cũng là anh sắp xếp phải không?" Tôi cắt ngang anh ta.  "Cũng giống như hôm nay, Lục Huân đánh nhau với bọn chúng, bị phát trực tiếp, cũng là do anh làm, đúng không?" Anh ta lặng lẽ nhìn tôi. "Đồng Diên, trong hội trường đó có biết bao nhiêu người đang xem trò cười của Lục Huân, tại sao em chỉ nghi ngờ một mình anh?" Tôi lắc đầu. "Là anh nói với tôi, làm việc có lợi cho bản thân thì không phải là sai."  "Lục Huân không thể đến buổi hòa nhạc kỷ niệm của trường, bị phát trực tiếp đánh nhau kéo khỏi thần đàn, người hưởng lợi là anh, vậy còn buổi bảo vệ dự án ngày mai thì sao?" Ánh mắt anh ta càng trở nên lạnh lẽo. Tôi xoay người định rời đi. "Bảo vệ dự án, đương nhiên cũng là anh." Tôi lập tức khựng lại, quay đầu. Trên mặt anh ta hoàn toàn thay đổi thành một biểu cảm khác. "Đồng Diên, em không thấy thế giới này quá bất công sao?" Anh ta bước từng bước về phía tôi. "Có người sinh ra đã là con cưng của trời, không cần cố gắng vẫn có thể có được tài nguyên tốt hơn người khác." "Năm đó, mẹ anh vì muốn anh học piano, đã phải đi cầu cạnh khắp nơi, hạ mình van xin, chạy vạy đủ loại quan hệ mới có được cơ hội gặp thầy Lục một lần, mà anh chỉ có một cơ hội đó, nếu đàn không tốt, thì sẽ không bao giờ có cơ hội học đàn với những người thầy có tiếng tăm." "Còn Lục Huân thì sao, anh ta không cần làm gì cả cũng có thể trực tiếp có được tất cả." "Anh liều mạng cố gắng, nhưng hắn chưa từng coi anh là đối thủ, thậm chí khinh thường chú ý đến anh.” "Thậm chí em cũng hèn hạ như vậy, anh ở bên cạnh em ba năm, quan tâm chăm sóc như một con chó, em cũng không chấp nhận anh, vậy mà lại cam tâm tình nguyện sống chung với anh ta." "Em hỏi anh tại sao ư?" Anh ta cười một cách đáng sợ.  "Vì em, vì tất cả các người, vì thế giới này không công bằng!" "Chát!" Tôi giơ tay, tát mạnh vào mặt anh ta. "Anh đúng là không thể so với Lục Huân." Tôi lạnh lùng nói. Không ngờ anh ta lại bật cười. "Đồng Diên, có thể so sánh hay không, không phải do em quyết định. Em nghĩ qua tối nay, Lục Huân còn thừa lại cái gì sao?" "Anh ta đã bị hủy hoại rồi. Đêm nay sẽ trở thành vết nhơ vĩnh viễn của anh ta." "Còn anh, buổi biểu diễn tối nay là của anh, buổi bảo vệ dự án ngày mai cũng là của anh, danh vọng là của anh, tiếng vỗ tay cũng là của tôi. Mà nếu như em hối hận, anh có thể miễn cưỡng chấp nhận em." "Tô Ánh, anh thật kinh tởm." "Miễn là thắng là được." Anh ta bình thản nói.  “Có kinh tởm hay không, kẻ thắng mới là vua, sách sử cũng là do kẻ thắng viết nên, không phải sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Năm Ván Đấu - Nguyệt Vy Tiểu Thố

Số ký tự: 0