Nàng Dâu Cá Koi

Dám bắt nạt cô...

Cá mập không thích đi làm

2024-09-15 15:01:05

Triệu Dịch Quân nhìn ánh mắt ỷ lại của cô vợ nhỏ vào mình, trong lòng anh như có một cái móng vuốt nhỏ cào nhẹ một cái. Ruột gan của anh như mềm nhũn ra.

Hạ Tưởng và Phương Nhược không dám nhúc nhích, giờ phút này ông ta không dám mở miệng nói chuyện chứ đừng nói gì đến việc dám hỏi về chuyện sính lễ. Đúng lúc này thì điện thoại của Hạ Tưởng vang lên, ông ta sốt ruột ngắt máy.

Bây giờ cái gì cũng không quan trọng, ông ta phải nghĩ cách giảng hòa trước với con nhỏ này đã. Dạo này Hạ thị liên tục xảy ra rắc rối, nếu không có người đứng ra giúp đỡ thì ngày phá sản chắc cũng không còn xa.

Ông ta nhìn về phía Hạ Trúc Linh đau khổ van lơi.

"Con gái, cha biết là con hận cha. Năm đó cha có nỗi khổ tâm của riêng mình, giờ cha đã hối hận lắm rồi, con muốn trừng phạt cha như thế nào cũng được."

"Nhưng Hạ thị là tâm huyết của mẹ con khi còn sống, bây giờ con muốn nó bị hủy hoại hay sao? Cha xin con hay giang tay ra giúp đỡ..."

Hạ Tưởng biết vợ cũ chính là điểm yếu của đứa con gái này, chỉ cần nó mềm lòng là Hạ thị có tia hy vọng khởi sắc.

Phương Nhược chấm nước mắt phụ họa.

"Tất cả là lỗi tại dì, năm đó dì không kìm được lòng mình mà đã làm ra việc có lỗi với mẹ con. Mẹ con mất dì cũng muồn phần đau khổ, dì nghĩ là về sau sẽ chăm sóc tốt cho con để bù đắp. Không ngờ là con cứ như thế mà về quê..."

Bà ta nghẹn ngào: "Nếu con muốn thì dì sẽ lập tức ly hôn với cha con, sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cha con hai người nữa. Con à, một giọt máu đào hơn ao nước lã, cha con nào có thể trở mặt thành thù. Con hay tha lỗi cho cha con đi..."

Hạ Trúc Linh khâm phục trước trình độ diễn kịch đổi trắng thay đen của bọn họ. Ngoài mặt nói lời xin lỗi nhưng không có câu nào là không tự biện minh cho bản thân.

Bọn họ là bất đắc dĩ, tai nạn của mẹ cô là ngoài ý muốn, giờ còn đại nhân đại lượng chia cắt tình cảm vợ chồng đề cô về làm hòa với cha.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Chắc cô nên dập đầu tạ ơn ân đức này mới đúng.

Tiếng chuông điện thoại của Hạ Tưởng lại lần nữa vang lên, ông ta lại định tắt đi lần nữa thì Hạ Trúc Linh ngăn cản.

"Nghe máy đi, chắc có chuyện gì quan trọng."

"Được, được. Cha nghe ngay đây."

"Con đợi cha một lát." Mắt Hạ Tưởng sáng lên, có vẻ thái độ của đứa con gái này đã hòa hoãn bớt.

Hạ Trúc Linh không bày tỏ ý kiến gì, cô thay đổi tư thế dựa lưng vào lòng Triệu Dịch Quân để xem kịch vui. Triệu Dịch Quân vẫn rất phối hợp với động tác của cô, còn lấy ra một cây quạt giấy nhỏ để quạt mát cho cô.

Hai người chênh lệch chiều cao, Hạ Trúc Linh thật sự thoải mái mà tựa vào lòng anh. Cô nhìn người đàn bà đã ngoài năm mươi, tóc tai trang điểm được làm tỉ mỉ, chắc hẳn đã được chuẩn bị kỹ càng nhưng cũng không giấu được vẻ mệt mỏi nơi đáy mắt.

Cướp chồng của người khác thành công tại sao bà ta vẫn không hạnh phúc. Hoặc giả như người đàn bà này không quan tâm đến hạnh phúc, loại người như bà ta chỉ cần tiền của đàn ông là đủ.

Nhưng rất nhanh thôi, tiền của đàn ông cũng sẽ theo gió mà bay đi.

Tất cả những thứ mà bà ta liều mạng cướp đoạt từ tay người khác cũng sẽ không còn lại gì cả.

Hạ Tưởng nghe điện thoại, sắc mặt từ hớn hở đến khó coi. Không biết đầu dây bên kia nói gì mà khi cúp máy mặt ông ta đã trắng bệch.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Triệu Dịch Quân vô cảm nhìn ông ta.

"Ông Hạ thấy món quà tôi đặc biệt sai người chuẩn bị cho ông thế nào?"

Máu trong người Hạ Tưởng như ngừng lại, mắt ông ta trợn ngược, ông ta biết ngay là có kẻ cố tình nhằm vào Hạ thị. Nhưng không ngờ lại là Triệu Dịch Quân.

Bảo sao mà ông ta có cố gắng tìm đủ mọi mối quan hệ, muốn dùng bao nhiêu tiền bạc để tìm lối thoát cho Hạ thị cũng không thể được.

Ông ta rụng rời chân tay, cứ thế mà ngã ngửa ra sau hôn mê bất tỉnh. Thôi xong rồi, cuộc đời của ông ta xong rồi.

Phương Nhược vội vàng lao đến chỗ Hạ Tưởng, bà ta không hiểu tại sao ông ta chỉ nghe một cú điện thoại thôi mà lại sợ hãi đến chừng này.

Bà ta quay lại hét lên với Triệu Dịch Quân.

"Cậu đã làm gì chồng tôi?"

Triệu Dịch Quân thờ ơ trả lời bà ta.

"Chỉ cho người bên sở thuế đến kiểm tra đột xuất. Cục an toàn vệ sinh thực phẩm cũng bắt đầu điều tra, cảnh sát cũng sẽ đến làm việc về vụ ngộ độc dẫn đến chết người tại nhà hàng lần trước."

Trốn thuế, vi phạm an toàn vệ sinh thực phẩm, hối lộ...cũng đủ để cho ông ta ngồi tù vài năm.

Dám bắt nạt cô bé nhà anh, vậy thì cứ chờ mà ăn cơm tù dài hạn đi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nàng Dâu Cá Koi

Số ký tự: 0