sự nông nổi của...
2024-10-18 01:28:33
Lan ลิ่น Baren gap Tinh Kinh Dang
Nghe danh đối phương rất thủ đoạn mới trèo lên ghế chủ mới Tân gia làm Baren muốn đích thân thăm dò xem sao.
So với nhà Vaiksar thì Tô Giới hay Tân gia đúng là không thể bằng. Nhưng làm ăn trong khu vực thì đây lại là những cái tên khét tiếng.
Pavot đã nghe ngóng được tin tức, miệng cong lên cười, tay đưa lên vuốt nhẹ khuyên uốn quanh vành tai trái.
- Một mũi tên trúng 2 đích thì cũng không tổi!
Vẫn là đề phòng Tô Khê Hạc nể nang tình chị chị em em nên Pavot sẽ hành động một mình.
Một đội chuyên nghiệp của Pavot được điều động tới khu ngoại ô nọ. Nếu Tô Khê Hạc hay Pamela không nỡ thì anh sẽ giúp họ nhận cái danh người ác. Tay không ngại dính máu, chỉ cần kéo được lợi ích về mình.
Pamela dù là chị gái ruột thịt nhưng vẫn gài người bên em trai mình. Cũng chính vì là song thai chung một bụng mẹ nên cô cũng không lạ gì cái thói hấp tấp và chơi ngông của Pavot.
Được báo tin, Pamela nhíu mày rất sâu. Cô không hẳn lo cho Tinh Kính Đằng vì đây là địa bàn của Tân gia. Nhưng nghe tin Baren lặn lội xuất hiện ở nơi này mới làm cô sốt sắng.
- Thằng Pavot không ngu đến thế chứ! Baren có làm sao thì nó cũng bị nhà Vaiksar xay nhuyễn rồi rải cho chó ăn thôi.
Đội lính đánh thuê của bà trùm người Pháp gấp rút nhận lệnh hành động. Pamela dẫn đầu, một đoàn xe vội vã di chuyển ra ngoại ô.
PBoy chưa từng rời chủ, lần này nó cũng đi cùng.
Cuộc chơi này tưởng kín kẽ ai dè lại tới được tai Tô Khê Hạc.
Chầu Thâm đi vào báo cáo:
Nghe nói Tân gia có khách. Kì lạ là Pamela cũng ở đây. Pavot thì mắt tăm hơi. Có khi nào họ phản bội chúng ta về phe Tinh Kính Đằng?Pavot không phải kẻ ba phải đến thế!Thế là một đoàn xe rời khỏi Tô gia hướng về ngoại ô.
Tiểu Quyền cứ cắn chặt gấu quần chủ không rời, thế là Châu Thâm miễn cưỡng cho nó lên xe.
***
Là một nhà kho, khá rộng và kín.
Lại Dục Triết đứng sau Tinh Kính Đằng, trên bàn là một vài mẫu thử toàn bột trắng.
Đây chính là sản phẩm mà Vân Sam cày ngày cày đêm để cho ra đời.
Những ông trùm co.caine có một quy tắc là nhà buôn nhưng không nghiện.
Một thuộc hạ của Baren đi tới và test thử, sau đó nói nhỏ vào tai Baren.
Tinh Kính Đằng đứng xỏ tay vào túi quần nhìn đối phương khá điểm tĩnh. Dù Baren có lý lịch khủng và một băng đảng khủng bố chống lưng nhưng anh vẫn không cần phải khom lưng hay khách sáo làm gì.
Tay nghề của Vân Sam thì không đáng phải lo, huống hồ đã chuẩn bị kĩ càng trước khi đi gặp đối tác.
Tốt! Nhưng hàng đâu cả rồi?Người ta thường nói không nên bỏ hết trứng vào một rồ. Hàng sẽ đầy đủ cho cậu. Nhưng không toàn bộ ở đây.Baren cười một cái. Giơ hai ngón tay lên, sau đó thuộc hạ đem một tải lớn nặng trịch đặt lên bàn.
Lại Dục Triết mở ra, toàn tiền 100$ theo cọc.
- Vậy thì tôi cũng không nên trả tiền một lúc nhỉ. Nhận bao nhiêu trả bấy nhiêu!
Tinh Kính Đằng gật đầu.
Baren lại cười:
Thật mất công, một lần thanh toán hết. Người như anh nếu đắc tội với nhà Vaiksar thì cũng quá bản lĩnh.Cái đó cậu không cần lo. Làm ăn lâu dài, hợp tác bền vững, cùng nhau có lợi.Khi cả hai bắt tay nhau, Tinh Kính Đằng phát hiện một chấm đỏ trên trán Baren.
Chỉ chưa đến 1 giây, Tinh Kính Đằng kéo Baren ngã thật mạnh, cả hai nằm rạp xuống đất.
Đám thuộc hạ ngay lập tức chĩa súng vào nhau.
- Có bắn tỉa.
Tinh Kính Đằng nhìn Baren, vừa dứt lời liền có một đám người cầm súng phá cửa xông vào.
Bọn nào vậy?Không biết.Pavot không lộ diện, mà từ xa chỉ huy. Quả thực muốn cho nổ bay cái kho cũ trước mắt, nhưng nhỡ có hàng trong đó. Nếu Baren tới thì lượng hàng chắc chắn là không ít và không tồi. Pavot vừa muốn xử người nhưng vẫn muốn nuốt trọn số hàng kia.
Nghe danh đối phương rất thủ đoạn mới trèo lên ghế chủ mới Tân gia làm Baren muốn đích thân thăm dò xem sao.
So với nhà Vaiksar thì Tô Giới hay Tân gia đúng là không thể bằng. Nhưng làm ăn trong khu vực thì đây lại là những cái tên khét tiếng.
Pavot đã nghe ngóng được tin tức, miệng cong lên cười, tay đưa lên vuốt nhẹ khuyên uốn quanh vành tai trái.
- Một mũi tên trúng 2 đích thì cũng không tổi!
Vẫn là đề phòng Tô Khê Hạc nể nang tình chị chị em em nên Pavot sẽ hành động một mình.
Một đội chuyên nghiệp của Pavot được điều động tới khu ngoại ô nọ. Nếu Tô Khê Hạc hay Pamela không nỡ thì anh sẽ giúp họ nhận cái danh người ác. Tay không ngại dính máu, chỉ cần kéo được lợi ích về mình.
Pamela dù là chị gái ruột thịt nhưng vẫn gài người bên em trai mình. Cũng chính vì là song thai chung một bụng mẹ nên cô cũng không lạ gì cái thói hấp tấp và chơi ngông của Pavot.
Được báo tin, Pamela nhíu mày rất sâu. Cô không hẳn lo cho Tinh Kính Đằng vì đây là địa bàn của Tân gia. Nhưng nghe tin Baren lặn lội xuất hiện ở nơi này mới làm cô sốt sắng.
- Thằng Pavot không ngu đến thế chứ! Baren có làm sao thì nó cũng bị nhà Vaiksar xay nhuyễn rồi rải cho chó ăn thôi.
Đội lính đánh thuê của bà trùm người Pháp gấp rút nhận lệnh hành động. Pamela dẫn đầu, một đoàn xe vội vã di chuyển ra ngoại ô.
PBoy chưa từng rời chủ, lần này nó cũng đi cùng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cuộc chơi này tưởng kín kẽ ai dè lại tới được tai Tô Khê Hạc.
Chầu Thâm đi vào báo cáo:
Nghe nói Tân gia có khách. Kì lạ là Pamela cũng ở đây. Pavot thì mắt tăm hơi. Có khi nào họ phản bội chúng ta về phe Tinh Kính Đằng?Pavot không phải kẻ ba phải đến thế!Thế là một đoàn xe rời khỏi Tô gia hướng về ngoại ô.
Tiểu Quyền cứ cắn chặt gấu quần chủ không rời, thế là Châu Thâm miễn cưỡng cho nó lên xe.
***
Là một nhà kho, khá rộng và kín.
Lại Dục Triết đứng sau Tinh Kính Đằng, trên bàn là một vài mẫu thử toàn bột trắng.
Đây chính là sản phẩm mà Vân Sam cày ngày cày đêm để cho ra đời.
Những ông trùm co.caine có một quy tắc là nhà buôn nhưng không nghiện.
Một thuộc hạ của Baren đi tới và test thử, sau đó nói nhỏ vào tai Baren.
Tinh Kính Đằng đứng xỏ tay vào túi quần nhìn đối phương khá điểm tĩnh. Dù Baren có lý lịch khủng và một băng đảng khủng bố chống lưng nhưng anh vẫn không cần phải khom lưng hay khách sáo làm gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tay nghề của Vân Sam thì không đáng phải lo, huống hồ đã chuẩn bị kĩ càng trước khi đi gặp đối tác.
Tốt! Nhưng hàng đâu cả rồi?Người ta thường nói không nên bỏ hết trứng vào một rồ. Hàng sẽ đầy đủ cho cậu. Nhưng không toàn bộ ở đây.Baren cười một cái. Giơ hai ngón tay lên, sau đó thuộc hạ đem một tải lớn nặng trịch đặt lên bàn.
Lại Dục Triết mở ra, toàn tiền 100$ theo cọc.
- Vậy thì tôi cũng không nên trả tiền một lúc nhỉ. Nhận bao nhiêu trả bấy nhiêu!
Tinh Kính Đằng gật đầu.
Baren lại cười:
Thật mất công, một lần thanh toán hết. Người như anh nếu đắc tội với nhà Vaiksar thì cũng quá bản lĩnh.Cái đó cậu không cần lo. Làm ăn lâu dài, hợp tác bền vững, cùng nhau có lợi.Khi cả hai bắt tay nhau, Tinh Kính Đằng phát hiện một chấm đỏ trên trán Baren.
Chỉ chưa đến 1 giây, Tinh Kính Đằng kéo Baren ngã thật mạnh, cả hai nằm rạp xuống đất.
Đám thuộc hạ ngay lập tức chĩa súng vào nhau.
- Có bắn tỉa.
Tinh Kính Đằng nhìn Baren, vừa dứt lời liền có một đám người cầm súng phá cửa xông vào.
Bọn nào vậy?Không biết.Pavot không lộ diện, mà từ xa chỉ huy. Quả thực muốn cho nổ bay cái kho cũ trước mắt, nhưng nhỡ có hàng trong đó. Nếu Baren tới thì lượng hàng chắc chắn là không ít và không tồi. Pavot vừa muốn xử người nhưng vẫn muốn nuốt trọn số hàng kia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro