Ngài Trang Không Tiền Đồ

Chương 14

Hàn Thục

2024-11-22 00:15:53

 "Nhục chết rồi."

Thu Triết Ngạn giật mình, đột nhiên cảm thấy tức cười.

Trang Hãn Học nhân lúc này liếc anh một cái, nhanh tay tắt livestream, sau đó quay lại, ngơ ngác nhìn Thu Triết Ngạn: "Tôi không hiểu em giận cái gì luôn."

Đây là điều khiến Thu Triết Ngạn giận nhất.

Trang Hãn Học chẳng bao giờ cảm nhận được gì cả.

Thu Triết Ngạn giận run người: "Đừng đổi chủ đề, em nhịn anh lâu lắm rồi, em còn đang chờ anh chủ động nói với em đây. Sư phụ nhỏ là ai? Anh có quan hệ gì với người đó? Hai người quen nhau bao lâu rồi? Lại còn xúi giục anh bỏ em hả?"

Trang Hãn Học gãi đầu ngập ngừng nói: "Tôi vốn định mấy ngày nữa sẽ nói với em... Sư phụ nhỏ chính là Chíp Chíp á, em không biết Chíp Chíp à?"

Thu Triết Ngạn sửng sốt, lại càng tức giận: "Đệch, lại còn là người em quen hả?!"

Trang Hãn Học gật đầu: "Ừa, là sao nhí đó. Em chưa xem 'Hành trình ẩm thực của Chíp Chíp' à?"

"?" Thu Triết Ngạn cảm thấy hình như có chút ấn tượng, "..."

Trang Hãn Học thấy có lẽ anh đã nhớ ra rồi, vô tội nói: "Thằng bé nổi tiếng lắm, chắc là em biết chứ. Em có thể lên mạng tra. Chính là Chíp Chíp đó, thằng bé là sư phụ nhỏ của tôi."

Hình như là một đứa trẻ?

Thu Triết Ngạn tức tốc lấy điện thoại ra kiểm tra: Sở Ngọc, sinh năm 20xx... Anh không xem tiếp nữa, thằng nhóc này năm nay mới 12 tuổi!! Vẫn là một đứa trẻ!

Tình cảnh dần trở nên vô cùng xấu hổ.

Thu Triết Ngạn không biết phải nói gì.

Sư phụ nhỏ này là học sinh tiểu học à?

Học sinh tiểu học??

Anh ghen với một học sinh tiểu học???

Đệch, xấu hổ thật sự.

Thu Triết Ngạn đỏ mặt, cơn giận ngay lập tức biến thành xấu hổ.

Anh biết tật xấu của mình, mấy năm nay đã cố hết sức kiềm chế, để mình trưởng thành hơn một chút và bớt cái tính tính chiếm hữu, nhưng vẫn không thể thay đổi được.

Trang Hãn Học đùa giỡn với phụ nữ, anh ghen.

Trang Hãn Học có bạn gái cũ tuyệt vời như thế, anh ghen.

Trang Hãn Học chơi game với người mà anh nghĩ là đàn ông trưởng thành, anh cũng ghen.

Bản thân anh cũng cảm thấy mình thật sự quá ghen tuông.

Anh do dự một lúc, mím môi nhận lỗi: "Em xin lỗi."

"Em sai rồi..."

"Em nghĩ đó là người lớn chứ."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Gần đây anh toàn giấu em nói chuyện với thằng bé. Lần trước còn thấy hai người bàn chuyện dọn ra ngoài."

Trang Hãn Học bình tĩnh giải thích: "Thực sự là hiểu lầm thôi. Ba Chíp Chíp là bạn tôi, sinh nhật nó năm nào tôi cũng đi. Nhưng ba nó chẳng ưa tôi lắm, về sau không qua lại thường xuyên nữa. Năm ngoái, tụi tôi vô tình kết bạn trên mạng. Em hiểu con người tôi mà, tôi có biết xẩu hổ đâu, ngay cả học sinh tiểu học, tôi cũng có thể kết bạn."

Hắn nắm tay Thu Triết Ngạn, xoa dịu người đàn ông đang xù lông, nũng nịu chơi xấu: "Chíp Chíp không thích em cho lắm, nó nói tốt nhất là tôi không nên ở bên em. Nhưng tôi nói tôi thích em, tôi sẽ không dọn đi. Nếu tôi đi rồi không tìm được Tiểu Thu thứ hai đối xử tốt với mình như vậy thì sao?"

"Đúng không nè?"

Cuối cùng Thu Triết Ngạn cũng bị hắn vuốt lông, thở phào nhẹ nhõm, nhưng hiểu lầm lớn như vậy, anh thấy muốn đội quần luôn, lúng túng nói: "Sao anh không nói cho em biết sớm, em còn đang chờ anh nói, chờ mãi mà chẳng thấy anh đả động gì... Nếu không thì em đã không hiểu lầm rồi. Em cũng không muốn ghen tuông như vậy đâu, nhưng em nhịn không được. Em xin lỗi, lúc nãy lớn tiếng với anh như thế, có phải làm anh sợ rồi không?"

Trang Hãn Học giả vờ tức giận, hiếm khi được chiếm ưu thế mà: "Tôi hơi sợ một xíu. Vốn định hai tuần nữa sẽ nói em nghe. Chẳng phải ngày nào tôi cũng nằm không ở nhà sao? Sư phụ nhỏ nói tôi chỉ biết ăn với ngủ, thằng bé muốn tôi ở nhà cũng kiếm được ít tiền."

"Sau đó tôi nghĩ không biết có thể làm streamer không. Hiện tại đã ký được hợp đồng với một nền tảng livestream, đều nhờ sư phụ nhỏ giúp tôi đấy, mấy ngày nay, cũng là sư phụ nhỏ thu hút lượt xem cho tôi. Nếu không đã chẳng nổi như vậy. Phải cảm ơn thằng bé."

"Nó hy sinh thời gian làm bài tập nghỉ đông để chơi với tôi. Mà em còn ghen với nó. Nó mà biết chắc cười chớt luôn."

"Hai tuần nữa là tôi ký hợp đồng được một tháng, định sẽ lấy tiền mua quà năm mới cho em, đến lúc đó rồi cho em một cái bất ngờ. Cho nên mới chưa nói với em."

Trang Hãn Học nói nghe chính đáng vô cùng, Thu Triết Ngạn đã bị thuyết phục.

Tên lười này vất vả làm việc là để mua quà năm mới cho mình. Thu Triết Ngạn cảm thấy trái tim mình như muốn tan chảy.

Anh trách oan Trang Hãn Học rồi.

Đúng là lỗ mãng. 

Thu Triết Ngạn liên tục nhận lỗi: "Em sai, em thực sự sai rồi. Em ghen bậy ghen bạ. Em sẽ mua quà nhận lỗi với thằng bé. Đừng giận em nha, anh muốn em làm gì đây?"

Trang Hãn Học phụng phịu nói: "Em thấy nên thế nào?"

Thu Triết Ngạn: "Anh muốn gì? Em, em cũng sẽ mua cho anh."

Trang Hãn Học không kìm được, lập tức cười toe toét, xoa mặt Thu Triết Ngạn: "Được rồi. Được rồi, em trông cứ như con chó săn lông vàng vừa làm bậy ý. Tôi không giận em đâu. Tôi đã bao giờ giận em chưa? Không cần mua gì cho tôi cả, chỉ cần hôn tôi một cái, hôn một cái rồi tôi sẽ tha thứ cho em ngay."

Thu Triết Ngạn hôn hắn cái chụt.

Trang Hãn Học thở dài: "Bây giờ thì hay rồi, em biết trước cũng không có gì bất ngờ nữa. Tôi đã cố giấu lâu vậy mà."

Thu Triết Ngạn kéo tay hắn: "Không sao cả, anh không dọn đi mà còn muốn mua quà cho em, như vậy em đã thỏa mãn lắm rồi."

Trang Hãn Học sờ sờ đầu hắn: "Tóc em cứng quá, ngứa tay, lông Đậu Đậu sờ thích hơn. Giờ em đã thỏa mãn rồi á? Bệ hạ nhỏ của tôi ơi, tôi thấy em có thể làm quốc vương của vương quốc giấm chua rồi đó, ghen với bạn gái cũ của tôi, ghen luôn cả học sinh tiểu học, quá lợi hại."

Lúc này Thu Triết Ngạn mới thẹn thùng: "Ai bảo anh nói chuyện với ai cũng ngọt xớt làm chi?"

Trang Hãn Học không hổ thẹn: "Cách tôi nói chuyện vốn vậy mà. Lúc livestream người ta cũng thích lắm. Em muốn xem không? Tôi có 150.000 người đăng ký rồi nè!"

Trang Hãn Học ngồi xuống, mở trang livestream của mình cho Thu Triết Ngạn xem: "Em xem, đỉnh chưa?"

Ngay khi mở ra, độ phổ biến đã tăng vọt lên hàng trăm nghìn, hiện giờ màn đạn còn đang nổ tung trên màn hình đen:

[Ngọt, ngọt, ngọt, ngọt, ngọt, ngọt quá đi]

[Má ơi, phê hơn cả xem BL luôn]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


[Hết rồi à? Hết rồi hả?]

[Nghe nói ở đây có gay, tôi liền tức tốc đến xem nè]

[Mà chẳng phải chính mồm anh nói có bạn gái rồi hở?]

Trang Hãn Học chỉ đặc biệt chú ý đến cái cuối cùng.

Trang Hãn Học giật mình, thấy Thu Triết Ngạn vẫn chưa phản ứng, hắn nhanh chóng nói với cái vẻ trang nghiêm: "Không phải đâu! Tiểu Thu, em đừng hiểu lầm! Lần trước tôi lên stream nói mình có bạn gái là nói lung tung thôi... Hôm trước tôi chơi game với nữ streamer Liên Mạch. Cô ấy có ý đưa đẩy với tôi, nên tôi mới bảo mình có vợ rồi! Tôi sống với vợ! Vợ tôi tốt lắm! Tôi sẽ không phản bội vợ mình!!"

"Tôi đang nói về em đó..."

"Tôi ngại nói với người ta là mình hẹn hò với đàn ông..."

"Tôi cũng là một người đàn ông, cũng biết tự ái mà phải không?"

Thu Triết Ngạn dở khóc dở cười "ha ha" hai tiếng: "Ai là vợ anh?"

Trang Hãn Học lấp bấp: "Em là vợ, em là vợ tôi, được không?"

Thu Triết Ngạn gật đầu, cuối cùng cũng hài lòng, định bỏ qua cho hắn, vừa quay lại thấy màn đạn còn đang ầm ầm, độ phổ biến vẫn đang tăng lên, nhìn vào máy tính, anh chỉ vào một biểu tượng: "Icon ở góc dưới bên phải vẫn còn sáng. Phần mềm thu tiếng vẫn đang chạy."

Trang Hãn Học nhìn theo chỗ Thu Triết Ngạn chỉ, ngẩn người, sợ bay hồn lạc vía: "Đệch! Tôi chưa tắt mic!!"

Thu Triết Ngạn: "..."

Lần này cuối cùng nó đã được tắt.

Trang Hãn Học kiểm tra bốn, năm lần, xác định mic tắt thật rồi.

Trang Hãn Học hỏi: "Tôi tắt rồi phải không?"

Thu Triết Ngạn trả lời: "Tắt rồi."

Một khoảng lặng.

Trang Hãn Học nằm xuống bàn.

Thu Triết Ngạn nhịn, rồi lại nhịn, nhưng không nhịn được nữa, vai anh run run nín cười, một lúc sau, anh cười ra tiếng: "Hahahahahaha."

Trang Hãn Học quay đầu lại, buồn rười rượi: "Em còn cười tôi? Em đừng cười nữa, tôi nghĩ tôi sẽ bị ban stream vì bê bối tình cảm mất. Tôi vừa mới bắt đầu thôi mà."

Thu Triết Ngạn kéo hắn qua vỗ vỗ lưng hắn: "Không sao, không sao đâu, vốn dĩ anh không cần phải làm thế, có em nuôi anh mà."

Trang Hãn Học ậm ừ nói hai tiếng, đùng đùng chạy đi.

Trang Hãn Học rút cáp internet, tắt điện thoại, trở về phòng nằm thẳng trên giường như xác ướp, vẻ mặt bình yên nói:

"Đừng gọi tôi nữa."

"Tôi chết rồi."

"Nhục chết rồi."

Hết Chương 14.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ngài Trang Không Tiền Đồ

Số ký tự: 0