Ngây Ngô Xứng Phúc Hắc: Theo Đuổi Nam Thần 1000 Lần
Cặp đôi dở hơi 3
Mèo Quên Thở
2024-07-24 10:30:55
Bước vào cửa nhà hàng, Điềm Tâm hít sâu một hơi có chút quẫn bách quay đầu lại hỏi Trần Diệc Nhiên:
- Anh, lần này không phải là cô giáo của em nữa đi?
- Không trùng hợp như vậy.
Trần Diệc Nhiên cúi đầu, nhìn thoáng qua khuôn mặt nhỏ nhắn đang sợ sệt của Điềm Tâm, đùa một chút
- Nếu tới người này vẫn là cô giáo của em thì chúng ta sẽ đi mua xổ số.
- Haha.
Điềm Tâm gật đầu, gắt gao giữ chặt cánh tay Trần Diệc Nhiên ưỡn ngực nói:
- Đi thôi!
Trần Diệc Nhiên khẽ cười, đẩy cửa nhà hàng đi vào.
- Mục tiêu ở đâu?
Điềm Tâm như chiếc rađa liếc quanh bốn phía, hỏi thầm Trần Diệc Nhiên.
- Quần trắng, áo màu cafe.
Trần Diệc Nhiên đọc từ tin nhắn điện thoại.
- Đã xác định mục tiêu, hướng mười giờ xuất phát
Điềm Tâm nhìn về bóng dáng dễ làm người khác chú ý, cô gái đó ở trước mặt bọn họ đang cúi đầu xem menu, nét mặt trắng nõn đầy dịu dàng.
- Anh họ, người đẹp này cũng không tệ, anh xác định muốn từ chối?
Điềm Tâm thuận miệng hỏi Trần Diệc Nhiên đứng một bên.
- Uổng công anh tin tưởng em. Không lẽ thấy cái gì đẹp là có thể mua về?
Trần Diệc Nhiên tức giận nhìn Điềm Tâm, thấp giọng nói:- Nhớ kỹ nhiệm vụ của mình!
- Dạ.
Điềm Tâm buồn rầu gật đầu, không nói gì nữa.
Hai người đi đến chỗ người đẹp đang ngồi đợi, ngẩng đầu lên thấy có hai người giống như một đôi tình nhân, mỉm cười:
- Ngại quá, chỗ này có người.
- Tôi biết.
Trần Diệc Nhiên nhàn nhạt đáp
- Tôi là Trần Diệc Nhiên, xin lỗi đã đến muộn.
Điềm Tâm rõ ràng nhìn thấy ánh mắt sững sờ của cô gái đó, bắt gặp cô ấy vừa nhìn mình.
- Cô không ngại để chúng tôi ngồi đây chứ?
- Không... không ngại.
Người đẹp phản ứng không kịp, chẳng phải tới xem mắt sao lại còn đưa một cô gái khác đến đây? Đợi sau khi hai người ngồi xuống, Điềm Tâm nhìn qua phía Trần Diệc Nhiên cười ngọt ngào, âm thanh nũng nịu:
- Anh yêu, người ta rất muốn ăn kem...
- Em thích ăn món gì cứ gọi.
Trần Diệc Nhiên tự nhiên cầm lấy menu đưa tới cho Điềm Tâm, vẻ mặt vô cùng cưng chiều nhìn cô.
- Cảm ơn anh yêu!!!
Khuôn mặt Điềm Tâm lập tức hớn hở, quay đầu sang dùng sức hôn lên mặt Trần Diệc Nhiên một cái.
Thẩm Đại quân sư tình yêu quy tắc thứ tư: Trước mặt người mình thích, có tiện nghi cứ chiếm, ngu sao mà không chiếm!
- Anh, lần này không phải là cô giáo của em nữa đi?
- Không trùng hợp như vậy.
Trần Diệc Nhiên cúi đầu, nhìn thoáng qua khuôn mặt nhỏ nhắn đang sợ sệt của Điềm Tâm, đùa một chút
- Nếu tới người này vẫn là cô giáo của em thì chúng ta sẽ đi mua xổ số.
- Haha.
Điềm Tâm gật đầu, gắt gao giữ chặt cánh tay Trần Diệc Nhiên ưỡn ngực nói:
- Đi thôi!
Trần Diệc Nhiên khẽ cười, đẩy cửa nhà hàng đi vào.
- Mục tiêu ở đâu?
Điềm Tâm như chiếc rađa liếc quanh bốn phía, hỏi thầm Trần Diệc Nhiên.
- Quần trắng, áo màu cafe.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Diệc Nhiên đọc từ tin nhắn điện thoại.
- Đã xác định mục tiêu, hướng mười giờ xuất phát
Điềm Tâm nhìn về bóng dáng dễ làm người khác chú ý, cô gái đó ở trước mặt bọn họ đang cúi đầu xem menu, nét mặt trắng nõn đầy dịu dàng.
- Anh họ, người đẹp này cũng không tệ, anh xác định muốn từ chối?
Điềm Tâm thuận miệng hỏi Trần Diệc Nhiên đứng một bên.
- Uổng công anh tin tưởng em. Không lẽ thấy cái gì đẹp là có thể mua về?
Trần Diệc Nhiên tức giận nhìn Điềm Tâm, thấp giọng nói:- Nhớ kỹ nhiệm vụ của mình!
- Dạ.
Điềm Tâm buồn rầu gật đầu, không nói gì nữa.
Hai người đi đến chỗ người đẹp đang ngồi đợi, ngẩng đầu lên thấy có hai người giống như một đôi tình nhân, mỉm cười:
- Ngại quá, chỗ này có người.
- Tôi biết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Diệc Nhiên nhàn nhạt đáp
- Tôi là Trần Diệc Nhiên, xin lỗi đã đến muộn.
Điềm Tâm rõ ràng nhìn thấy ánh mắt sững sờ của cô gái đó, bắt gặp cô ấy vừa nhìn mình.
- Cô không ngại để chúng tôi ngồi đây chứ?
- Không... không ngại.
Người đẹp phản ứng không kịp, chẳng phải tới xem mắt sao lại còn đưa một cô gái khác đến đây? Đợi sau khi hai người ngồi xuống, Điềm Tâm nhìn qua phía Trần Diệc Nhiên cười ngọt ngào, âm thanh nũng nịu:
- Anh yêu, người ta rất muốn ăn kem...
- Em thích ăn món gì cứ gọi.
Trần Diệc Nhiên tự nhiên cầm lấy menu đưa tới cho Điềm Tâm, vẻ mặt vô cùng cưng chiều nhìn cô.
- Cảm ơn anh yêu!!!
Khuôn mặt Điềm Tâm lập tức hớn hở, quay đầu sang dùng sức hôn lên mặt Trần Diệc Nhiên một cái.
Thẩm Đại quân sư tình yêu quy tắc thứ tư: Trước mặt người mình thích, có tiện nghi cứ chiếm, ngu sao mà không chiếm!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro