Nghe Lén Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Một Nhà Bạo Quân Đều Hoang Mang.
Chương 36
Phi Huyên Nha
2024-11-09 09:08:12
Edit: Yreny Hồ
Thái tử bên này động tác rất nhanh, sợ Chu ma ma xuất hiện biến cố gì, cho nên đem bà nhốt vào kho củi.
Lại âm thầm phái người điều tra bên Thái gia xem xem có thể tìm thấy Thường ma ma thiếp thân bên cạnh Lục hoàng hậu năm đó không.
Hoàng Thượng bên kia cũng bắt đầu hành động.
Sau khi về Ngự Thư Phòng, lập tức phân phó Tào công công họa một bức chân dung của Thường Ma Ma.
Tào công công vẽ xong, cười ha hả đem bức họa nâng đến trước mặt hoàng thượng.
"Hoàng thượng, nô tài đã vẽ xong."
Hoàng Thượng xốc lên mí mắt, thấy rõ bức họa trong tay của hắn, mặt đều đen.
"Ngươi vẽ thành dạng này ám vệ có thể xem qua đi tìm người được sao?"
Ngu Y Lạc hiếu kì nâng cổ lên nhìn đến chân dung trên giấy, mười phần im lặng.
【 Tào công công tranh này vẽ cũng quá trừu tượng đi, ai dạy hắn như thế vẽ tranh, cái này sợ không phải là họa tranh để trừ tà đi! Vẫn là mẫu thân họa tốt, giúp ta họa chân dung sinh động như thật a. 】
Hoàng Thượng: ".........."
Lạc Nhi cũng đều không có nhìn ra được đây là Thường Ma Ma bên cạnh Lục hoàng hậu, ám vệ có thể nhận ra sao?
Hắn đem bức họa vò thành một cục ném cho Tào công công.
" Hoàng thượng, người không hài lòng sao?" Tào công công tay mắt lanh lẹ tiếp được cục giấy: "Không hài lòng, nô tài sẽ tiếp tục họa."
Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng lại cảm thấy bản thân họa vô cùng tốt, hắn ngay cả nốt ruồi của Thường ma ma cũng họa lên, Hoàng Thượng còn không hài lòng.
"Hài lòng?" Hoàng Thượng liếc mắt nhìn hắn: "Trẫm nếu như là lấy tranh này của ngươi đem đi tìm người, vậy chẳng phải sẽ tìm đến một cái sẹo mụn đưa trở về sao ?"
"Hoàng thượng, kia là nốt ruồi, không phải sẹo mụn." Tào công công thấp giọng giải thích.
Gặp hắn dạng này, Hoàng thượng cũng nhớ đến chuyện tìm phu tử dạy cho Thái tử trước đó còn chưa tính sổ với hắn. Liền giơ tay lên ra hiệu cho hắn lại gần một chút.
Tiếp lấy đưa tay ở đầu hắn bên trên vỗ một cái.
" Chuyện của Sở phu tử, ngươi cảm thấy trẫm nên làm như thế nào xử phạt ngươi?"
Tào công công phù chính trên đầu bị đánh lệch ra khỏi mũ, thấy Hoàng Thượng tay còn không có buông xuống, thận trọng nói: "Hoàng thượng, chỉ cần không phải để nô tài đi tẩy bô ở Cung Dũng, còn lại nô tài đều nhận phạt."
Hoàng Thượng nắm tay thu hồi, Tào công công vụng trộm nhẹ nhàng thở ra.
"Không tẩy bô ở Cung Dũng đúng không ?" Hoàng Thượng hừ lạnh một tiếng: "Kia trẫm liền giống như ngươi mong muốn."
Tào công công trong lòng vui mừng, cảm động đến kém chút lệ nóng qoanh tròng.
Hầu hạ Hoàng Thượng nhiều năm như vậy, Hoàng Thượng đối với hắn vẫn là rất tốt.
Không đợi hắn bản thân cảm động xong, Hoàng Thượng yếu ớt nói: "Đêm nay đi tẩy bô ở Cung Dũng đi!"
"Hoàng thượng. " Tào công công vẻ mặt đau khổ: "Nô tài nếu là đi tẩy bô ở Cung Dũng, đến lúc đó trở về ôm tiểu công chúa, hôn đến tiểu công chúa làm sao bây giờ?"
Sao bây giờ lại kéo nàng vô chuyện này luôn rồi!
"Ngươi không biết phải tắm rửa sạch sẽ sau khi tẩy bô về sao? Lại nói không cho ngươi thơm tiểu công chúa, ngươi lại dám thơm sao?"
Bởi vì bức họa của Tào công công không dùng được, Hoàng Thượng liền đi Lệ Phi trong cung.
Lệ Phi thấy nữ nhi bị ôm trở về, cười nghênh đón.
"Lệ Phi, trẫm muốn để ngươi hỗ trợ vẽ một bức họa."
Lệ Phi cười hỏi: "Không biết Hoàng Thượng muốn vẽ cái gì?"
Hoàng Thượng mắt nhìn đến người hầu xung quanh, Lệ Phi hiểu ý, đem người đều cho lui.
" Thường Ma Ma bên cạnh Lục hoàng hậu năm đó, Lệ Phi còn nhớ rõ không?"
Trong ngực Ngu Y Lạc giật mình.
Nghĩ lại Tào công công lúc nãy hóa ra là đang họa Thường Ma Ma a, không thể nói là giống nhau như đúc, chỉ có thể nói là không chút nào liên quan tới nhau.
【 Chẳng lẽ là bạo quân đã tra được cái gì rồi ? đã bắt đầu hoài nghi thân thế của Thái tử ? Không hổ là Hoàng Thượng, đều tra được đến Thường Ma Ma trên thân, cố lên cố lên, ngươi cách chân tướng còn không xa nữa đâu. 】
Lệ Phi không để lại dấu vết nhíu mày, để Trương ma ma chuẩn bị kỹ càng giấy tuyên.
"Thần thiếp bêu xấu."
【 Ai za, mẫu thân ngươi họa thế nào lại là bêu xấu đâu, Tào công công kia mới gọi bêu xấu, quả thực khó coi, cay con mắt. 】
Hoàng Thượng trong lòng mười phần đồng ý, Tào công công họa hoàn toàn chính xác thật sự là rất xấu.
Lệ Phi họa rất nhanh, Hoàng Thượng nguyên bản là đang nhìn chằm chằm bức họa, nhìn một chút liền chuyển đến trên mặt của Lệ Phi.
Lạc Nhi suốt ngày khen Lệ Phi không phải không đạo lý, Lệ Phi thân mang một bộ cung trang màu lam sáng, khuôn mặt tinh xảo buông xuống, chuyên chú phác họa.
Nàng đang vẽ tranh, mình nhưng lại thành mặt khác của một bức họa.
Đây là Hoàng Thượng lần thứ nhất nghiêm túc nhìn đến tướng mạo của Lệ Phi.
【 Bạo quân, đem ánh mắt lúc nãy của ngươi thu lại cho ta, ta biết mẫu thân rất đẹp, nhưng ngươi cũng đừng nhìn chằm chằm vào a, nước miếng cũng sắp chảy ra khóe miệng rồi a. 】
Nghe được thanh âm này, Hoàng Thượng đem ánh mắt thu hồi.
Lệ Phi tay cầm bút lại là lắc một cái, đen nhánh mực nước xuống đường nét cuối cùng của bức họa, vẫn may còn có cơ hội sửa chữa.
"Hoàng thượng, thần thiếp đã vẽ xong."
Lệ Phi bỏ bút xuống, đem bức họa cầm tới trước mặt hoàng thượng.
Tào công công rướn cổ lên nhìn thoáng qua, trực tiếp sửng sốt.
Hoàng Thượng liếc mắt nhìn hắn: "Tào công công, nhìn một cái Lệ Phi họa, lại so sánh với ngươi họa."
Tào công công cười nói: "Nô tài sao dám cùng Lệ Phi nương nương so, nương nương họa phải nói là vô cùng sinh động, trong cung họa sĩ đều chưa hẳn có được bản lĩnh này."
Lời này không phải lấy lòng, Lệ Phi họa xác thực là sinh động, cùng trong cung họa sĩ họa phong họa hoàn toàn không giống.
"Đúng là như thế, chỗ này có sửa chữa qua, nếu không nhìn kỹ cũng nhìn không ra."
Hoàng Thượng nói đột nhiên dừng lại, ngước mắt nhìn chằm chằm Lệ Phi.
Lệ Phi một mặt không hiểu: "Hoàng thượng, ngài đây là làm sao rồi ?"
"Lệ Phi hiểu được như thế nào sửa họa sao?"
Lệ Phi gật gật đầu: "Hiểu sơ một hai đôi chút ạ."
Hoàng Thượng ngữ khí thoáng có chút kích động: "Vậy nàng đã từng sửa qua một bức cung đồ nào chưa ?"
Lệ Phi suy tư một chút, ôn nhu nói: "Xác thực từng sửa chữa qua, khi đó thần thiếp còn không có tiến cung, có người dùng tiền mời thần thiếp hỗ trợ sửa nó."
Bởi vì bức họa lúc ấy bị hủy quá nghiêm trọng, nàng sửa mất một tháng, không phải là bởi vì đối phương ra tiền bạc nhiều, chỉ là không đành lòng nhìn bức họa mang cảnh sắc vui tươi ấy bị hủy đi.
【 Mắt trợn tròn đi, cẩu huyết nhận sai lại đến. Phương thái sư lão gia hỏa kia cầm bức họa cung đồ được mẫu thân chữa đem dâng cho bạo quân nói là do nữ nhi của mình làm . Bạo quân nghe xong, không kịp chờ đợi để Phương thái sư đem nữ nhi đưa vào cung, nhưng tiến cung nhiều năm như vậy, hoàng hậu cũng chưa từng họa qua.】
Vốn còn nghĩ hỏi Hoàng Thượng làm sao lại hỏi như vậy, Lệ Phi liền đem lời nói nuốt trở vào.
Trách không được nữ nhi của Phương thái sư lại đột nhiên nhập cung.
Bởi vì chuyện này phụ thân lúc trước còn tức giận rất lâu.
Ai cũng biết Phương thái sư nghĩ đưa nữ nhi vào cung, nhưng Hoàng Thượng lại cự tuyệt nhiều lần, kết quả về sau đột nhiên đáp ứng, chủ động để Phương thái sư đem người đưa vào cung.
Không nghĩ tới đúng là bởi vì nàng đã chữa được bức họa.
Hoàng Thượng thu hồi phẫn nỗ bị người gạt lại, cầm họa rời đi, trở lại Ngự Thư Phòng đem họa giao cho ám vệ đi tìm người.
"Tào công công, phân phó người đi chuẩn bị xe ngựa, trẫm muốn xuất cung."
Tào công công xác nhận, phân phó sau chỉ chỉ trong ngực hắn Ngu Y Lạc: "Tiểu công chúa thì sao ạ? Muốn đưa về cung của Lệ Phi sao?"
Hoàng Thượng mới nhớ tới, quá mức sinh khí lại đem tiểu gia hỏa ôm tới, có thể là thường xuyên ôm lấy, quen thuộc, hắn lại quên.
【 Oa, xuất cung sao, ta cũng muốn đi nhìn xem bên ngoài cung là dạng gì. 】
Ngu Y Lạc không có cách nào mở miệng, đành phải quơ tay nhỏ đi kéo long bào của hoàng thượng, ý đồ muốn gây sự chú ý với hắn.
【 Nhìn ta a, nhìn ta cái này tiểu khả ái, xin đó, xin đó. 】
Nhìn đến nàng con mắt đang trừng tròn xoe, lại nghĩ là lần đầu tiên nữ nhi cầu mình, Hoàng Thượng thở dài.
"Không cần, trẫm mang theo tiểu công chúa cùng đi."
Có ám vệ cùng đi, cũng sẽ không có cái gì nguy hiểm.
Tiếng nói của hắn vừa dứt, trong ngực Ngu Y Lạc kích động tiếng lòng vang lên.
【 Không hổ là ta anh minh thần võ, soái khí bức người, phụ hoàng tốt, phụ hoàng vạn tuế, về sau ta sẽ cố gắng không chế ít nói xấu ngươi nha. 】
Thái tử bên này động tác rất nhanh, sợ Chu ma ma xuất hiện biến cố gì, cho nên đem bà nhốt vào kho củi.
Lại âm thầm phái người điều tra bên Thái gia xem xem có thể tìm thấy Thường ma ma thiếp thân bên cạnh Lục hoàng hậu năm đó không.
Hoàng Thượng bên kia cũng bắt đầu hành động.
Sau khi về Ngự Thư Phòng, lập tức phân phó Tào công công họa một bức chân dung của Thường Ma Ma.
Tào công công vẽ xong, cười ha hả đem bức họa nâng đến trước mặt hoàng thượng.
"Hoàng thượng, nô tài đã vẽ xong."
Hoàng Thượng xốc lên mí mắt, thấy rõ bức họa trong tay của hắn, mặt đều đen.
"Ngươi vẽ thành dạng này ám vệ có thể xem qua đi tìm người được sao?"
Ngu Y Lạc hiếu kì nâng cổ lên nhìn đến chân dung trên giấy, mười phần im lặng.
【 Tào công công tranh này vẽ cũng quá trừu tượng đi, ai dạy hắn như thế vẽ tranh, cái này sợ không phải là họa tranh để trừ tà đi! Vẫn là mẫu thân họa tốt, giúp ta họa chân dung sinh động như thật a. 】
Hoàng Thượng: ".........."
Lạc Nhi cũng đều không có nhìn ra được đây là Thường Ma Ma bên cạnh Lục hoàng hậu, ám vệ có thể nhận ra sao?
Hắn đem bức họa vò thành một cục ném cho Tào công công.
" Hoàng thượng, người không hài lòng sao?" Tào công công tay mắt lanh lẹ tiếp được cục giấy: "Không hài lòng, nô tài sẽ tiếp tục họa."
Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng lại cảm thấy bản thân họa vô cùng tốt, hắn ngay cả nốt ruồi của Thường ma ma cũng họa lên, Hoàng Thượng còn không hài lòng.
"Hài lòng?" Hoàng Thượng liếc mắt nhìn hắn: "Trẫm nếu như là lấy tranh này của ngươi đem đi tìm người, vậy chẳng phải sẽ tìm đến một cái sẹo mụn đưa trở về sao ?"
"Hoàng thượng, kia là nốt ruồi, không phải sẹo mụn." Tào công công thấp giọng giải thích.
Gặp hắn dạng này, Hoàng thượng cũng nhớ đến chuyện tìm phu tử dạy cho Thái tử trước đó còn chưa tính sổ với hắn. Liền giơ tay lên ra hiệu cho hắn lại gần một chút.
Tiếp lấy đưa tay ở đầu hắn bên trên vỗ một cái.
" Chuyện của Sở phu tử, ngươi cảm thấy trẫm nên làm như thế nào xử phạt ngươi?"
Tào công công phù chính trên đầu bị đánh lệch ra khỏi mũ, thấy Hoàng Thượng tay còn không có buông xuống, thận trọng nói: "Hoàng thượng, chỉ cần không phải để nô tài đi tẩy bô ở Cung Dũng, còn lại nô tài đều nhận phạt."
Hoàng Thượng nắm tay thu hồi, Tào công công vụng trộm nhẹ nhàng thở ra.
"Không tẩy bô ở Cung Dũng đúng không ?" Hoàng Thượng hừ lạnh một tiếng: "Kia trẫm liền giống như ngươi mong muốn."
Tào công công trong lòng vui mừng, cảm động đến kém chút lệ nóng qoanh tròng.
Hầu hạ Hoàng Thượng nhiều năm như vậy, Hoàng Thượng đối với hắn vẫn là rất tốt.
Không đợi hắn bản thân cảm động xong, Hoàng Thượng yếu ớt nói: "Đêm nay đi tẩy bô ở Cung Dũng đi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hoàng thượng. " Tào công công vẻ mặt đau khổ: "Nô tài nếu là đi tẩy bô ở Cung Dũng, đến lúc đó trở về ôm tiểu công chúa, hôn đến tiểu công chúa làm sao bây giờ?"
Sao bây giờ lại kéo nàng vô chuyện này luôn rồi!
"Ngươi không biết phải tắm rửa sạch sẽ sau khi tẩy bô về sao? Lại nói không cho ngươi thơm tiểu công chúa, ngươi lại dám thơm sao?"
Bởi vì bức họa của Tào công công không dùng được, Hoàng Thượng liền đi Lệ Phi trong cung.
Lệ Phi thấy nữ nhi bị ôm trở về, cười nghênh đón.
"Lệ Phi, trẫm muốn để ngươi hỗ trợ vẽ một bức họa."
Lệ Phi cười hỏi: "Không biết Hoàng Thượng muốn vẽ cái gì?"
Hoàng Thượng mắt nhìn đến người hầu xung quanh, Lệ Phi hiểu ý, đem người đều cho lui.
" Thường Ma Ma bên cạnh Lục hoàng hậu năm đó, Lệ Phi còn nhớ rõ không?"
Trong ngực Ngu Y Lạc giật mình.
Nghĩ lại Tào công công lúc nãy hóa ra là đang họa Thường Ma Ma a, không thể nói là giống nhau như đúc, chỉ có thể nói là không chút nào liên quan tới nhau.
【 Chẳng lẽ là bạo quân đã tra được cái gì rồi ? đã bắt đầu hoài nghi thân thế của Thái tử ? Không hổ là Hoàng Thượng, đều tra được đến Thường Ma Ma trên thân, cố lên cố lên, ngươi cách chân tướng còn không xa nữa đâu. 】
Lệ Phi không để lại dấu vết nhíu mày, để Trương ma ma chuẩn bị kỹ càng giấy tuyên.
"Thần thiếp bêu xấu."
【 Ai za, mẫu thân ngươi họa thế nào lại là bêu xấu đâu, Tào công công kia mới gọi bêu xấu, quả thực khó coi, cay con mắt. 】
Hoàng Thượng trong lòng mười phần đồng ý, Tào công công họa hoàn toàn chính xác thật sự là rất xấu.
Lệ Phi họa rất nhanh, Hoàng Thượng nguyên bản là đang nhìn chằm chằm bức họa, nhìn một chút liền chuyển đến trên mặt của Lệ Phi.
Lạc Nhi suốt ngày khen Lệ Phi không phải không đạo lý, Lệ Phi thân mang một bộ cung trang màu lam sáng, khuôn mặt tinh xảo buông xuống, chuyên chú phác họa.
Nàng đang vẽ tranh, mình nhưng lại thành mặt khác của một bức họa.
Đây là Hoàng Thượng lần thứ nhất nghiêm túc nhìn đến tướng mạo của Lệ Phi.
【 Bạo quân, đem ánh mắt lúc nãy của ngươi thu lại cho ta, ta biết mẫu thân rất đẹp, nhưng ngươi cũng đừng nhìn chằm chằm vào a, nước miếng cũng sắp chảy ra khóe miệng rồi a. 】
Nghe được thanh âm này, Hoàng Thượng đem ánh mắt thu hồi.
Lệ Phi tay cầm bút lại là lắc một cái, đen nhánh mực nước xuống đường nét cuối cùng của bức họa, vẫn may còn có cơ hội sửa chữa.
"Hoàng thượng, thần thiếp đã vẽ xong."
Lệ Phi bỏ bút xuống, đem bức họa cầm tới trước mặt hoàng thượng.
Tào công công rướn cổ lên nhìn thoáng qua, trực tiếp sửng sốt.
Hoàng Thượng liếc mắt nhìn hắn: "Tào công công, nhìn một cái Lệ Phi họa, lại so sánh với ngươi họa."
Tào công công cười nói: "Nô tài sao dám cùng Lệ Phi nương nương so, nương nương họa phải nói là vô cùng sinh động, trong cung họa sĩ đều chưa hẳn có được bản lĩnh này."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời này không phải lấy lòng, Lệ Phi họa xác thực là sinh động, cùng trong cung họa sĩ họa phong họa hoàn toàn không giống.
"Đúng là như thế, chỗ này có sửa chữa qua, nếu không nhìn kỹ cũng nhìn không ra."
Hoàng Thượng nói đột nhiên dừng lại, ngước mắt nhìn chằm chằm Lệ Phi.
Lệ Phi một mặt không hiểu: "Hoàng thượng, ngài đây là làm sao rồi ?"
"Lệ Phi hiểu được như thế nào sửa họa sao?"
Lệ Phi gật gật đầu: "Hiểu sơ một hai đôi chút ạ."
Hoàng Thượng ngữ khí thoáng có chút kích động: "Vậy nàng đã từng sửa qua một bức cung đồ nào chưa ?"
Lệ Phi suy tư một chút, ôn nhu nói: "Xác thực từng sửa chữa qua, khi đó thần thiếp còn không có tiến cung, có người dùng tiền mời thần thiếp hỗ trợ sửa nó."
Bởi vì bức họa lúc ấy bị hủy quá nghiêm trọng, nàng sửa mất một tháng, không phải là bởi vì đối phương ra tiền bạc nhiều, chỉ là không đành lòng nhìn bức họa mang cảnh sắc vui tươi ấy bị hủy đi.
【 Mắt trợn tròn đi, cẩu huyết nhận sai lại đến. Phương thái sư lão gia hỏa kia cầm bức họa cung đồ được mẫu thân chữa đem dâng cho bạo quân nói là do nữ nhi của mình làm . Bạo quân nghe xong, không kịp chờ đợi để Phương thái sư đem nữ nhi đưa vào cung, nhưng tiến cung nhiều năm như vậy, hoàng hậu cũng chưa từng họa qua.】
Vốn còn nghĩ hỏi Hoàng Thượng làm sao lại hỏi như vậy, Lệ Phi liền đem lời nói nuốt trở vào.
Trách không được nữ nhi của Phương thái sư lại đột nhiên nhập cung.
Bởi vì chuyện này phụ thân lúc trước còn tức giận rất lâu.
Ai cũng biết Phương thái sư nghĩ đưa nữ nhi vào cung, nhưng Hoàng Thượng lại cự tuyệt nhiều lần, kết quả về sau đột nhiên đáp ứng, chủ động để Phương thái sư đem người đưa vào cung.
Không nghĩ tới đúng là bởi vì nàng đã chữa được bức họa.
Hoàng Thượng thu hồi phẫn nỗ bị người gạt lại, cầm họa rời đi, trở lại Ngự Thư Phòng đem họa giao cho ám vệ đi tìm người.
"Tào công công, phân phó người đi chuẩn bị xe ngựa, trẫm muốn xuất cung."
Tào công công xác nhận, phân phó sau chỉ chỉ trong ngực hắn Ngu Y Lạc: "Tiểu công chúa thì sao ạ? Muốn đưa về cung của Lệ Phi sao?"
Hoàng Thượng mới nhớ tới, quá mức sinh khí lại đem tiểu gia hỏa ôm tới, có thể là thường xuyên ôm lấy, quen thuộc, hắn lại quên.
【 Oa, xuất cung sao, ta cũng muốn đi nhìn xem bên ngoài cung là dạng gì. 】
Ngu Y Lạc không có cách nào mở miệng, đành phải quơ tay nhỏ đi kéo long bào của hoàng thượng, ý đồ muốn gây sự chú ý với hắn.
【 Nhìn ta a, nhìn ta cái này tiểu khả ái, xin đó, xin đó. 】
Nhìn đến nàng con mắt đang trừng tròn xoe, lại nghĩ là lần đầu tiên nữ nhi cầu mình, Hoàng Thượng thở dài.
"Không cần, trẫm mang theo tiểu công chúa cùng đi."
Có ám vệ cùng đi, cũng sẽ không có cái gì nguy hiểm.
Tiếng nói của hắn vừa dứt, trong ngực Ngu Y Lạc kích động tiếng lòng vang lên.
【 Không hổ là ta anh minh thần võ, soái khí bức người, phụ hoàng tốt, phụ hoàng vạn tuế, về sau ta sẽ cố gắng không chế ít nói xấu ngươi nha. 】
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro