Nghe Lén Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Một Nhà Bạo Quân Đều Hoang Mang.
Chương 40
Phi Huyên Nha
2024-11-09 09:08:12
Edit: Yreny Hồ
Lý Thiến biết được Lệ Phi để nàng tiến cung, cao hứng một đêm ngủ không ngon.
Nàng vẫn nghĩ thật tốt tạ ơn Lệ Phi, nhưng bởi vì là không thể tùy thời vào cung, cho nên đem cái này sự tình buông xuống.
Hôm sau, mới sáng sớm Lý Thiến liền để nha hoàn cho mình trang điểm, về sau lại chọn rất nhiều đồ vật mang theo tiến cung cho Lệ Phi cùng tiểu công chúa.
Trước khi lên xe ngựa Lý phu nhân lại bàn giao một phen, mới để cho Lý Thiến ngồi lên xe ngựa.
Đi đến cửa cung, cung nhân dẫn Lý Thiến cùng nha hoàn của nàng đi Lệ Phi trong cung.
"Nương nương, Lý Tiểu thư đến." Hoa Nhị tiến đến thông báo.
Lệ Phi tiện tay buông xuống bức họa mà Hoàng Thượng đưa tới, để Hoa Nhị mời Lý Thiến tiến đến.
Không đợi nàng hành lễ, Lệ Phi cười nói: "Lý Tiểu thư không cần phải khách khí, ngồi đi!"
Lý Thiến lần này tới cảm giác biến hóa rất nhiều, không phải chỉ bộ dáng, mà là loại kia từ trong ra ngoài phát ra tự tin.
Đây là Ngu Y Lạc nhất trực quan cảm thụ.
"Tạ nương nương."
【 Quả nhiên, người nếu là tìm được mục tiêu, cuộc sống liền sẽ trở nên có sức sống, Lý Thiến xem xét liền thấy sống rất tốt. 】
"Bản cung nghe nói Lý Tiểu thư cùng Thái gia chuyện tốt gần đến, nhìn Lý Tiểu thư khí sắc tốt như vậy, nghĩ đến thật là một chuyện tốt."
Kỳ thật nếu không phải nghe được nữ nhi tiếng lòng, nàng chưa chắc sẽ giúp Lý thừa tướng chuyện này.
Dù sao việc này cũng liên quan đến hạnh phúc cả đời của nhữ nhân, không thể bởi vì chính mình dăm ba câu liền quyết định được.
Nói đến hôn sự, Lý Thiến trên mặt lộ ra ý xấu hổ, nhẹ gật đầu.
Lập tức lại đột nhiên trở nên nghiêm túc lên.
"Nương nương, lần trước sự tình kia không phải là trong thoại bản, mà là.........."
Lệ Phi cười đánh gãy nàng: "Hôn sự mang ý nghĩa rất lớn đối với đời sau của nữ tử, cẩn thận chút cũng không sai."
"Tạ ơn nương nương. " Lý Thiến nụ cười chân thành tha thiết: "Bởi vì nhờ có người, thần nữ đã làm ra quyết định chính xác, Thái gia đối với thần nữ cũng rất tốt."
Mẫu thân cho nàng một cái cửa hàng trang sức, để chính nàng học quản lý, Thái phu nhân bên kia biết cái này liền căn dặn nàng có cái gì không hiểu liền đi hỏi.
Mới đầu nàng cảm thấy rất thẹn thùng, đi một lần về sau phát hiện Thái phu nhân nói không phải lời xã giao, mà là thật nhiều kiên nhẫn dạy nàng, để nàng học được rất nhiều.
Đi thời điểm cũng đã gặp Thái Trạch, đối phương ôn hòa hữu lễ, không giống những người đọc sách khác sẽ xem thường nữ nhân xuất đầu lộ diện, ngược lại cổ vũ nàng.
"Đã là như thế, bản cung cũng yên lòng."
Hai người lại tùy ý trò chuyện chút, Lý Thiến nhớ tới mình có mang tới lễ vật, để nha hoàn đem đồ vật lấy tới.
Nhìn thấy hộp được đưa tới Ngu Y Lạc hai mắt tỏa ánh sáng, lăn lộn muốn đi nhìn một cái xem thử là đô vật gì.
【 Oa , thật muốn biết bên trong là cái gì, có thể hay không cũng là cho ta lễ vật. 】
Lệ Phi dở khóc dở cười, đi đến trên giường ôm lấy nữ nhi còn đang lăn lộn bên trên.
"Nương nương, đây là thần nữ cho người cùng tiểu công chúa mang tới lễ vật."
Lý Thiến nói mở ra hộp: "Đều là kiểu dáng trang sức mới trong cửa hàng của thần nữ, hi vọng nương nương thích."
Nàng biết những vật này đối với người khác đều sẽ cảm thấy hiếm lạ. Nhưng đối với quý nhân trong cung, không có gì là chưa từng thấy qua đồ vật tốt, trong mắt họ mà nói, vật này cũng chỉ tính là bình thường mà thôi.
"Lý Tiểu thư đưa những cái này đến, cửa hàng là không có ý định thu lợi nhuận sao?" Lệ Phi không có ý định nhận lấy.
Không phải xem thường, là không nghĩ để Lý Thiến hao tổn.
Lý Thiến mấp máy môi: "Nương nương, thần nữ nhất định sẽ kiếm về, người liền thu cất đi!"
【 Không sai, tiền là kiếm ra tới, không phải gió thổi ra tới, mẫu thân ngừơi liền thu cất đi. 】
Lệ Phi không có lại tiếp tục chối từ, cầm lấy một đồ vật tinh xảo nhất, giơ lên Ngu Y Lạc trước mắt.
"Lạc Nhi, thích Lý Tiểu thư tặng lễ vật sao?"
Ngu Y Lạc một bên mở ra miệng nhỏ cười, một bên đưa tay muốn đi bắt.
Lệ Phi lo lắng vạch đến tay nàng, không có để nàng bắt đến, đem đồ trang sức bỏ vào trong hộp.
"Tạ ơn Lý Tiểu thư, Lạc Nhi rất thích."
Trước giờ đều không nhận không đồ của người khác, Lệ phi liền hỏi đến danh tự cửa hàng của Lý Thiến.
Trong cung nữ nhân là nhiều nhất, lại có tài lực. Nếu thấy nàng mang đồ vật đều sẽ hỏi một chút, đến lúc đó nàng liền nói tên cửa hàng của Lý Thiến là được .
"Hồi nương nương, cửa hàng của thần nữ gọi là Phẩm Trân Các ạ."
Lệ Phi cười gật đầu: "Tên rất hay."
【 Mẫu thân đây là định quảng bá trang sức cho Lý Thiến đi. Dựa vào nhan sắc này của mẫu thân nếu mang đồ chạy một vòng quanh hậu cung. Cửa hàng Lý Thiến chỉ sợ là doanh thu tăng vọt đi ? 】
"Nương nương. " Hoa Nhị bưng điểm tâm tới, nhìn xem bày trên bàn họa: "Trên bàn bức họa này, có cần nô tỳ thu lại không ạ ?"
【Kém chút đem chuyện này quên mất. Mẫu thân mau mau cho Lý Thiến nhìn bức họa xem xem nàng có biết đến người trong bức họa không. 】
Bị đồ trang sức hấp dẫn Ngu Y Lạc nhớ tới chính sự, hận không thể đứng lên nắm lấy bức họa đưa cho Lý Thiến nhìn.
Họa vẫn là bạo quân về sau để Tào công công đưa tới, hắn khi đi tới một lòng chỉ nghĩ ăn chực , căn bản liền quên luôn cả chuyện tìm người trên bức họa.
"Không cần, ngươi đem bức họa lấy tới đây."
Hoa Nhị đem bức họa lấy tới, đưa cho Lệ Phi.
Lý Thiến hiếu kì liếc qua, thật vừa đúng lúc thấy rõ ràng bức họa của Thường Ma Ma, sắc mặt biến đổi.
Lệ Phi nương nương làm sao lại có chân dung của Thường bà tử.
Ngu Y Lạc một mực quan sát đến Lý Thiến, đem biến hóa của nàng thu vào đáy mắt, trong lòng kích động nói.
【 Lý Thiến nhìn thấy họa sắc mặt liền có biến, khẳng định là đã gặp qua Thường Ma Ma. 】
"Lý Tiểu thư." Lệ Phi nhìn nàng đang thất thần gọi một tiếng: "Làm sao vậy, ngươi là biết người trong bức họa sao ?"
Lý Thiến mấp máy môi, không có lập tức mở miệng.
Biết nàng có chút kiêng kỵ, Lệ Phi cố ý giải thích một chút.
" Bà ấy cũng không phải người gian ác bị truy tìm gì cả, Lý Tiểu thư không cần lo lắng."
Nghe vậy Lý Thiến mới đem chuyện mình biết nói ra.
"Nàng vốn là ma ma bên người Thái phu nhân, Thái phu nhân gần đây bận bịu, liền đem nàng cho ta, để nàng chỉ điểm ta một số việc."
【 Khó trách người của bạo quân đều nhìn không thấy Thường ma ma, hóa ra là ở bên người Lý Thiến. 】
Lý Thiến trong lòng hiếu kì Lệ Phi nương nương làm sao lại có bức họa của ma ma bên người Thái phu nhân, nhưng lại sợ phạm cái gì kiêng kị, cũng chỉ có thể chịu đựng không có hỏi.
" Người này vốn dĩ ở trong cung, Lý Tiểu thư trở về nói cho bà một tiếng, Hoàng Thượng đang tìm bà."
Lý Thiến trở lại trong phủ, gặp nàng một bộ dáng đầy tâm sự, Lý phu nhân tiến lên nhẹ giọng hỏi thăm.
"Thiến Nhi, làm sao vậy, đi trong cung một chuyến trở về liền mang bộ dáng có tâm sự như vậy."
Lệ Phi nương nương ôn nhu đôn hậu, tất nhiên sẽ không làm khó Thiến Nhi.
"Mẹ, nhữ nhi không sao."
"Không có việc gì liền tốt." Lý phu nhân yên tâm lại, nhớ tới bà tử bên người Thái phu nhân, cười nói: "Thái phu nhân bên kia để bà tử tới chỉ dạy cho con là một người tốt. Nhìn vô cùng khí khái, nhìn đến đều tưởng là quý nhân trong cung."
Đang nói, giọng của bà tử Thường ma ma bên ngoài liền gõ cửa vang lên.
"Vào đi."
"Mẫu thân còn có việc phải làm, hai người cứ ở lại từ từ trò chuyện đi."
Thường bà tử hướng Lý phu nhân nhẹ gật đầu, đối Lý Thiến nói: "Lý Tiểu thư, người tìm lão nô có việc?"
Lý Thiến thu hồi suy nghĩ, liền nương cũng đều cảm thấy Thường bà tử giống người trong, nhưng nếu là người trong cung sao lại ở bên trong Thái gia ?
Trong nội tâm nàng có rất nhiều nghi vấn.
"Thường bà tử, ta hôm nay đi cung đi gặp Lệ Phi nương nương, nhìn thấy chân dung của người, thế là liền đem chuyện ngừơi đang ở phủ Thừa Tướng nói ra."
Thường bà tử nghe vậy nguyên bản ý cười liễm xuống dưới, thẳng tắp nhìn chằm chằm Lý Thiến, là loại ánh mắt lạnh mà Lý Thiến chưa từng nhìn qua.
Biết là mình đuối lý, Lý Thiến thành khẩn xin lỗi: "Thật xin lỗi, Thường bà tử, Lệ Phi nương nương không phải người xấu, nàng để ta nói cho người biết, Hoàng Thượng là đang tìm người."
Lý Thiến biết được Lệ Phi để nàng tiến cung, cao hứng một đêm ngủ không ngon.
Nàng vẫn nghĩ thật tốt tạ ơn Lệ Phi, nhưng bởi vì là không thể tùy thời vào cung, cho nên đem cái này sự tình buông xuống.
Hôm sau, mới sáng sớm Lý Thiến liền để nha hoàn cho mình trang điểm, về sau lại chọn rất nhiều đồ vật mang theo tiến cung cho Lệ Phi cùng tiểu công chúa.
Trước khi lên xe ngựa Lý phu nhân lại bàn giao một phen, mới để cho Lý Thiến ngồi lên xe ngựa.
Đi đến cửa cung, cung nhân dẫn Lý Thiến cùng nha hoàn của nàng đi Lệ Phi trong cung.
"Nương nương, Lý Tiểu thư đến." Hoa Nhị tiến đến thông báo.
Lệ Phi tiện tay buông xuống bức họa mà Hoàng Thượng đưa tới, để Hoa Nhị mời Lý Thiến tiến đến.
Không đợi nàng hành lễ, Lệ Phi cười nói: "Lý Tiểu thư không cần phải khách khí, ngồi đi!"
Lý Thiến lần này tới cảm giác biến hóa rất nhiều, không phải chỉ bộ dáng, mà là loại kia từ trong ra ngoài phát ra tự tin.
Đây là Ngu Y Lạc nhất trực quan cảm thụ.
"Tạ nương nương."
【 Quả nhiên, người nếu là tìm được mục tiêu, cuộc sống liền sẽ trở nên có sức sống, Lý Thiến xem xét liền thấy sống rất tốt. 】
"Bản cung nghe nói Lý Tiểu thư cùng Thái gia chuyện tốt gần đến, nhìn Lý Tiểu thư khí sắc tốt như vậy, nghĩ đến thật là một chuyện tốt."
Kỳ thật nếu không phải nghe được nữ nhi tiếng lòng, nàng chưa chắc sẽ giúp Lý thừa tướng chuyện này.
Dù sao việc này cũng liên quan đến hạnh phúc cả đời của nhữ nhân, không thể bởi vì chính mình dăm ba câu liền quyết định được.
Nói đến hôn sự, Lý Thiến trên mặt lộ ra ý xấu hổ, nhẹ gật đầu.
Lập tức lại đột nhiên trở nên nghiêm túc lên.
"Nương nương, lần trước sự tình kia không phải là trong thoại bản, mà là.........."
Lệ Phi cười đánh gãy nàng: "Hôn sự mang ý nghĩa rất lớn đối với đời sau của nữ tử, cẩn thận chút cũng không sai."
"Tạ ơn nương nương. " Lý Thiến nụ cười chân thành tha thiết: "Bởi vì nhờ có người, thần nữ đã làm ra quyết định chính xác, Thái gia đối với thần nữ cũng rất tốt."
Mẫu thân cho nàng một cái cửa hàng trang sức, để chính nàng học quản lý, Thái phu nhân bên kia biết cái này liền căn dặn nàng có cái gì không hiểu liền đi hỏi.
Mới đầu nàng cảm thấy rất thẹn thùng, đi một lần về sau phát hiện Thái phu nhân nói không phải lời xã giao, mà là thật nhiều kiên nhẫn dạy nàng, để nàng học được rất nhiều.
Đi thời điểm cũng đã gặp Thái Trạch, đối phương ôn hòa hữu lễ, không giống những người đọc sách khác sẽ xem thường nữ nhân xuất đầu lộ diện, ngược lại cổ vũ nàng.
"Đã là như thế, bản cung cũng yên lòng."
Hai người lại tùy ý trò chuyện chút, Lý Thiến nhớ tới mình có mang tới lễ vật, để nha hoàn đem đồ vật lấy tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn thấy hộp được đưa tới Ngu Y Lạc hai mắt tỏa ánh sáng, lăn lộn muốn đi nhìn một cái xem thử là đô vật gì.
【 Oa , thật muốn biết bên trong là cái gì, có thể hay không cũng là cho ta lễ vật. 】
Lệ Phi dở khóc dở cười, đi đến trên giường ôm lấy nữ nhi còn đang lăn lộn bên trên.
"Nương nương, đây là thần nữ cho người cùng tiểu công chúa mang tới lễ vật."
Lý Thiến nói mở ra hộp: "Đều là kiểu dáng trang sức mới trong cửa hàng của thần nữ, hi vọng nương nương thích."
Nàng biết những vật này đối với người khác đều sẽ cảm thấy hiếm lạ. Nhưng đối với quý nhân trong cung, không có gì là chưa từng thấy qua đồ vật tốt, trong mắt họ mà nói, vật này cũng chỉ tính là bình thường mà thôi.
"Lý Tiểu thư đưa những cái này đến, cửa hàng là không có ý định thu lợi nhuận sao?" Lệ Phi không có ý định nhận lấy.
Không phải xem thường, là không nghĩ để Lý Thiến hao tổn.
Lý Thiến mấp máy môi: "Nương nương, thần nữ nhất định sẽ kiếm về, người liền thu cất đi!"
【 Không sai, tiền là kiếm ra tới, không phải gió thổi ra tới, mẫu thân ngừơi liền thu cất đi. 】
Lệ Phi không có lại tiếp tục chối từ, cầm lấy một đồ vật tinh xảo nhất, giơ lên Ngu Y Lạc trước mắt.
"Lạc Nhi, thích Lý Tiểu thư tặng lễ vật sao?"
Ngu Y Lạc một bên mở ra miệng nhỏ cười, một bên đưa tay muốn đi bắt.
Lệ Phi lo lắng vạch đến tay nàng, không có để nàng bắt đến, đem đồ trang sức bỏ vào trong hộp.
"Tạ ơn Lý Tiểu thư, Lạc Nhi rất thích."
Trước giờ đều không nhận không đồ của người khác, Lệ phi liền hỏi đến danh tự cửa hàng của Lý Thiến.
Trong cung nữ nhân là nhiều nhất, lại có tài lực. Nếu thấy nàng mang đồ vật đều sẽ hỏi một chút, đến lúc đó nàng liền nói tên cửa hàng của Lý Thiến là được .
"Hồi nương nương, cửa hàng của thần nữ gọi là Phẩm Trân Các ạ."
Lệ Phi cười gật đầu: "Tên rất hay."
【 Mẫu thân đây là định quảng bá trang sức cho Lý Thiến đi. Dựa vào nhan sắc này của mẫu thân nếu mang đồ chạy một vòng quanh hậu cung. Cửa hàng Lý Thiến chỉ sợ là doanh thu tăng vọt đi ? 】
"Nương nương. " Hoa Nhị bưng điểm tâm tới, nhìn xem bày trên bàn họa: "Trên bàn bức họa này, có cần nô tỳ thu lại không ạ ?"
【Kém chút đem chuyện này quên mất. Mẫu thân mau mau cho Lý Thiến nhìn bức họa xem xem nàng có biết đến người trong bức họa không. 】
Bị đồ trang sức hấp dẫn Ngu Y Lạc nhớ tới chính sự, hận không thể đứng lên nắm lấy bức họa đưa cho Lý Thiến nhìn.
Họa vẫn là bạo quân về sau để Tào công công đưa tới, hắn khi đi tới một lòng chỉ nghĩ ăn chực , căn bản liền quên luôn cả chuyện tìm người trên bức họa.
"Không cần, ngươi đem bức họa lấy tới đây."
Hoa Nhị đem bức họa lấy tới, đưa cho Lệ Phi.
Lý Thiến hiếu kì liếc qua, thật vừa đúng lúc thấy rõ ràng bức họa của Thường Ma Ma, sắc mặt biến đổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lệ Phi nương nương làm sao lại có chân dung của Thường bà tử.
Ngu Y Lạc một mực quan sát đến Lý Thiến, đem biến hóa của nàng thu vào đáy mắt, trong lòng kích động nói.
【 Lý Thiến nhìn thấy họa sắc mặt liền có biến, khẳng định là đã gặp qua Thường Ma Ma. 】
"Lý Tiểu thư." Lệ Phi nhìn nàng đang thất thần gọi một tiếng: "Làm sao vậy, ngươi là biết người trong bức họa sao ?"
Lý Thiến mấp máy môi, không có lập tức mở miệng.
Biết nàng có chút kiêng kỵ, Lệ Phi cố ý giải thích một chút.
" Bà ấy cũng không phải người gian ác bị truy tìm gì cả, Lý Tiểu thư không cần lo lắng."
Nghe vậy Lý Thiến mới đem chuyện mình biết nói ra.
"Nàng vốn là ma ma bên người Thái phu nhân, Thái phu nhân gần đây bận bịu, liền đem nàng cho ta, để nàng chỉ điểm ta một số việc."
【 Khó trách người của bạo quân đều nhìn không thấy Thường ma ma, hóa ra là ở bên người Lý Thiến. 】
Lý Thiến trong lòng hiếu kì Lệ Phi nương nương làm sao lại có bức họa của ma ma bên người Thái phu nhân, nhưng lại sợ phạm cái gì kiêng kị, cũng chỉ có thể chịu đựng không có hỏi.
" Người này vốn dĩ ở trong cung, Lý Tiểu thư trở về nói cho bà một tiếng, Hoàng Thượng đang tìm bà."
Lý Thiến trở lại trong phủ, gặp nàng một bộ dáng đầy tâm sự, Lý phu nhân tiến lên nhẹ giọng hỏi thăm.
"Thiến Nhi, làm sao vậy, đi trong cung một chuyến trở về liền mang bộ dáng có tâm sự như vậy."
Lệ Phi nương nương ôn nhu đôn hậu, tất nhiên sẽ không làm khó Thiến Nhi.
"Mẹ, nhữ nhi không sao."
"Không có việc gì liền tốt." Lý phu nhân yên tâm lại, nhớ tới bà tử bên người Thái phu nhân, cười nói: "Thái phu nhân bên kia để bà tử tới chỉ dạy cho con là một người tốt. Nhìn vô cùng khí khái, nhìn đến đều tưởng là quý nhân trong cung."
Đang nói, giọng của bà tử Thường ma ma bên ngoài liền gõ cửa vang lên.
"Vào đi."
"Mẫu thân còn có việc phải làm, hai người cứ ở lại từ từ trò chuyện đi."
Thường bà tử hướng Lý phu nhân nhẹ gật đầu, đối Lý Thiến nói: "Lý Tiểu thư, người tìm lão nô có việc?"
Lý Thiến thu hồi suy nghĩ, liền nương cũng đều cảm thấy Thường bà tử giống người trong, nhưng nếu là người trong cung sao lại ở bên trong Thái gia ?
Trong nội tâm nàng có rất nhiều nghi vấn.
"Thường bà tử, ta hôm nay đi cung đi gặp Lệ Phi nương nương, nhìn thấy chân dung của người, thế là liền đem chuyện ngừơi đang ở phủ Thừa Tướng nói ra."
Thường bà tử nghe vậy nguyên bản ý cười liễm xuống dưới, thẳng tắp nhìn chằm chằm Lý Thiến, là loại ánh mắt lạnh mà Lý Thiến chưa từng nhìn qua.
Biết là mình đuối lý, Lý Thiến thành khẩn xin lỗi: "Thật xin lỗi, Thường bà tử, Lệ Phi nương nương không phải người xấu, nàng để ta nói cho người biết, Hoàng Thượng là đang tìm người."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro