Nghe Nói Kiếp Trước Tôi Là Tra Công
Chương 25
Nhất Nhân Lộ Quá
2024-11-20 21:29:21
Trách móc đồ vật vô dụng, Trần Cảnh tTông thở hồng hộc đứng lên, còn suýt nữa ngã, Lý khiêm vội chạy tới dìu hắn.
Trần Cảnh tông nhìn về phía người đàn ông nghìn cứu hắn một mạng cân treo sợi tóc, nghĩ mà sợ, nuốt một ngụm nước bọt: "Cám ơn."
Lộ Tiếu không đáp lời, sắc mặt biến đổi —— mới vừa rồi đúng là quái vật bị đánh trúng đại não thế nhưng lại một lần nữa bò dậy từ trên mặt đất. Nó tựa hồ rất sinh khí, há mồm phát ra tiếng hí chói tai hí.
Trần Cảnh Tông hoảng sợ, theo bản năng nhảy vào ngực Lý khiêm. Lộ Tiếu vững vàng nâng súng, liên tục bắn mấy phát đạn, bắn trúng cổ quái vật, và nơi gần trái tym. Nhưng, việc có thể tạm thời ngăn cản hành động đối phương, nhưng vẫn không thể khiến nó chết.
Con quái vật màu than nhảy dựng lên, thi triển công kích. Lúc này Lộ Tiếu chỉ còn một phát viên đạn cuối cùng. Nếu phần đầu, cổ, trái tim đều không phải nhược điểm, như vậy...... Cuối cùng một súng bắn trúng cái bụng to chướng mắt kia. Quái vật từ giữa không trung ngã xuống, như là sợi dây cót bị đứt, không còn nhúc nhích.
Ba người vẫn không dám thả lỏng cảnh giác, cho đến khi tin rằng quái vật đã chết, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lộ Tiếu thu vũ khí, dò hỏi hai người chuyện phát sinh vừa rồi. Hắn vừa lúc đi ngang qua nơi này, lại phát hiện ngoài hành lang nằm hai cổ thi thể, lại nghe thấy bên này truyền đến rất lớn động tĩnh, mới đến điều tra.
Hai người kể lại sự thật. Lộ Tiếu càng nghe, mày càng nhăn càng sâu: Không ngờ rằng ngoại trừ zombie, còn có loại này ký sinh trên thân thể con người.
Bên ngoài là cặp vợ chồng mà hắn biết, hai vợ chồng họ mặn nồng như son. Cô gái mang thai đã bảy tám tháng, trước mạt thế đến bệnh viện làm thủ tục kiểm tra. Lúc ấy hẳn là không thành vấn đề, không biết khi nào lại bị cảm nhiễm. Hơn nữa quái vật lại từ trong bụng chạy ra, đến tột cùng là đứa trẻ trong bụng biến dị, hay là thai nhi bị ký sinh vật ăn mất?
Lộ Tiếu lắc đầu. Tuy rằng không ít vụ án đã qua tay hắn, nhưng tình huống thật khó có tể tưởng tượng.
Hỏi xong, hắn nhìn hai người gật gật đầu, tiếp theo dùng quần áo bao lấy quái vật chuẩn bị rời đi, lại bị Trần Cảnh Tông gọi lại.
Trần Cảnh Tông kinh hồn phủ định, sắc mặt hồng nhuận, giọt nước mắt thấm nhoè trên mi, nhìn không khác gì một chú thỏ con, thành khẩn nói: "Cám ơn."
"...... Không cần." Lộ Tiếu mang tâm tình không tốt lắm. Dưới mí mắt mà đã chết hai người, chuyện sau đó cũng sẽ rất phiền toái, đã có kiểu quái vật giả mạo nhân loại xuất hiện, như vậy vì sự an toàn trong doanh tất cả mọi người, họ đến đại kiểm tra, cũng không biết sẽ gây ra vụ xôn xao gì. Hắn vừa ra cửa, hoàn toàn không nhận thấy được phía sau kia là tầm mắt cực nóng.
Trần Cảnh tông nhìn về phía người đàn ông nghìn cứu hắn một mạng cân treo sợi tóc, nghĩ mà sợ, nuốt một ngụm nước bọt: "Cám ơn."
Lộ Tiếu không đáp lời, sắc mặt biến đổi —— mới vừa rồi đúng là quái vật bị đánh trúng đại não thế nhưng lại một lần nữa bò dậy từ trên mặt đất. Nó tựa hồ rất sinh khí, há mồm phát ra tiếng hí chói tai hí.
Trần Cảnh Tông hoảng sợ, theo bản năng nhảy vào ngực Lý khiêm. Lộ Tiếu vững vàng nâng súng, liên tục bắn mấy phát đạn, bắn trúng cổ quái vật, và nơi gần trái tym. Nhưng, việc có thể tạm thời ngăn cản hành động đối phương, nhưng vẫn không thể khiến nó chết.
Con quái vật màu than nhảy dựng lên, thi triển công kích. Lúc này Lộ Tiếu chỉ còn một phát viên đạn cuối cùng. Nếu phần đầu, cổ, trái tim đều không phải nhược điểm, như vậy...... Cuối cùng một súng bắn trúng cái bụng to chướng mắt kia. Quái vật từ giữa không trung ngã xuống, như là sợi dây cót bị đứt, không còn nhúc nhích.
Ba người vẫn không dám thả lỏng cảnh giác, cho đến khi tin rằng quái vật đã chết, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lộ Tiếu thu vũ khí, dò hỏi hai người chuyện phát sinh vừa rồi. Hắn vừa lúc đi ngang qua nơi này, lại phát hiện ngoài hành lang nằm hai cổ thi thể, lại nghe thấy bên này truyền đến rất lớn động tĩnh, mới đến điều tra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai người kể lại sự thật. Lộ Tiếu càng nghe, mày càng nhăn càng sâu: Không ngờ rằng ngoại trừ zombie, còn có loại này ký sinh trên thân thể con người.
Bên ngoài là cặp vợ chồng mà hắn biết, hai vợ chồng họ mặn nồng như son. Cô gái mang thai đã bảy tám tháng, trước mạt thế đến bệnh viện làm thủ tục kiểm tra. Lúc ấy hẳn là không thành vấn đề, không biết khi nào lại bị cảm nhiễm. Hơn nữa quái vật lại từ trong bụng chạy ra, đến tột cùng là đứa trẻ trong bụng biến dị, hay là thai nhi bị ký sinh vật ăn mất?
Lộ Tiếu lắc đầu. Tuy rằng không ít vụ án đã qua tay hắn, nhưng tình huống thật khó có tể tưởng tượng.
Hỏi xong, hắn nhìn hai người gật gật đầu, tiếp theo dùng quần áo bao lấy quái vật chuẩn bị rời đi, lại bị Trần Cảnh Tông gọi lại.
Trần Cảnh Tông kinh hồn phủ định, sắc mặt hồng nhuận, giọt nước mắt thấm nhoè trên mi, nhìn không khác gì một chú thỏ con, thành khẩn nói: "Cám ơn."
"...... Không cần." Lộ Tiếu mang tâm tình không tốt lắm. Dưới mí mắt mà đã chết hai người, chuyện sau đó cũng sẽ rất phiền toái, đã có kiểu quái vật giả mạo nhân loại xuất hiện, như vậy vì sự an toàn trong doanh tất cả mọi người, họ đến đại kiểm tra, cũng không biết sẽ gây ra vụ xôn xao gì. Hắn vừa ra cửa, hoàn toàn không nhận thấy được phía sau kia là tầm mắt cực nóng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro