Nghe Nói Kiếp Trước Tôi Là Tra Công

Chương 7

Nhất Nhân Lộ Quá

2024-11-20 21:29:21

Trường học Phương Việt tuy rằng là đại học hạng ba, nhưng chiếm diện tích rất lớn. Chỉ một khu giáo vụ, mà thiết trí đến ba bốn siêu thị. Bọn họ trên đường đến siêu thị, bởi vì cách ký túc xá cũng gần, nên hành động cũng mau.

Mà khi bọn họ xuống lầu đi vào bên trong, lại phát hiện cửa cuốn bị kéo xuống, tựa hồ khóa từ bên trong, bọn họ vào không được.

Không phải nghỉ, siêu thị vì kiếm tiền nên không thể không buôn bán, huống chi lúc này trời vẫn sáng, điều này cũng thật khả nghi. Vì ký túc xá Tiền Giai Hảo và Phương Việt không ở bên này, nên rất ít tới mấy nơi siêu thị ngầm. Nhưng Ngô Giang lại là khách quen nơi này, cậu nói thầm: "Không thể nào, hôm nay không bán?"

Phương Việt ôm ngực đứng ở phía sau: "Nơi này thường xuyên như vậy?"

Ngô Giang lắc đầu: "Không có, ít nhất là từ khi em nhập học tới nay, lần đầu tiên gặp phải tình huống này." Cậu vỗ vỗ cửa cuốn, kêu lên, "Nè, bên trong có người không!"

Cửa cuốn phát ra tiếng vang lớn, bởi vì dưới mặt đất âm thanh vang lên rất lớn, Phương Việt không khỏi nổi lên một tầng da gà, sợ sẽ đưa quái vật tới. Anh gõ một cái lên đầu Ngô Giang: "Đừng kêu, quái vật tới làm sao bây giờ?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"A?" Ngô Giang không biết làm sao, "Vậy biết làm thế nào, cứ như vậy đi sao?"

"Đi thôi, xem ra bên trong không có ai." Phương Việt gật gật đầu. Ngô Giang cùng Tiền Giai Hảo chuẩn bị đi, lại thấy Phương Việt đứng tại chỗ không nhúc nhích, kỳ quái muốn mở miệng dò hỏi, Phương Việt lại ra hiệu cho bọn họ im lặng.

Bên trong siêu thị không thể không ai. Lấy việc Phương Việt đã ngốc ở đại học mấy năm qua, người ở siêu thị không thể không thông tri tình hình phải tạm dừng buôn bán —— bên ngoài siêu thị cũng sẽ không làm ra việc này. Cho nên, duy nhất chỉ có thể là, người bán hàng nơi này hoặc là học sinh phụ cận phát hiện dị thường bên ngoài, trước chạy đến nơi này trốn. Bằng không ai lúc chạy trốn còn đem cửa cuốn kéo xuống.

Trong lòng mặc đếm tới hai mươi giây. Lúc này, rốt cuộc nghe thấy bên trong có chút tĩnh động khe khẽ. Phương Việt đột nhiên nghiêng người hung hăng đá cửa cuốn. Tiếng vang đinh tai nhức óc, không hề ra dấu hiệu mà làm Ngô Giang Tiền Giai Hảo tim đập đều chậm một phách. Tiếp còn mang theo tiếng kinh thanh thét chói tai —— tuy rằng Tiền Giai Hảo cũng muốn hét, nhưng đúng lúc bị Ngô Giang bên cạnh bưng kín miệng. Còn lại những tiếng kêu bén nhọn, lại là từ trong siêu thị truyền ra. Ngay sau đó lại có người quát 1 tiếng bảo ngưng lại, lệnh câm miệng.

"Này, đừng giả vờ nữa." Phương Việt lại gõ cửa cuốn vài cái nữa, "Tôi biết bên trong có người ở, mau mở cửa."

Người bên trong cũng biết không thể giả vờ được nữa, rốt cuộc mở miệng. Người nói chính là một người đàn ông đang tức khí: "Con mẹ mày điên rồi hả, muốn đưa quái vật tới sao."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Nghe Nói Kiếp Trước Tôi Là Tra Công

Số ký tự: 0