Nghe Thấy Tiếng Lòng: Ta Hóng Dưa Của Cả Triều Nhiều Quá Cũng Mệt
Chương 23
2024-09-24 22:39:42
Vân Vũ Đế không thể tưởng tượng nổi.
Suýt nghiến nát răng.
Ông rất giận.
Hoàng đế nổi điên, Tĩnh tần không dám giấu nữa.
"Hoàng thượng tha mạng, là An tần sai nô tì làm vậy."
"Nếu nô tì không làm thì nàng ta sẽ chèn ép nô tì, cuộc sống của nô tì sẽ rất khó khăn." Tĩnh tần cầu xin tha thứ.
Vân Vũ Đế híp mắt, nâng cao giọng: "An tần?"
Tĩnh tần không chú ý giọng điệu khác thường của ông.
Lúc này ả chỉ muốn cứu bản thân: "Hoàng thượng, nô tì nói thật. Nô tì chết cũng được, nhưng cha của An tần là Lại bộ Thị lang, chỉ cần tìm đại một lý do cũng đủ chặt đứt đường làm quan của cha và huynh trưởng nô tì. Nô tì chỉ có thể dùng tính mạng để hãm hại Lâm phi nương nương, nô tì chết không hết tội, chỉ mong Hoàng thượng tha cho người nhà của nô tì."
[Ê, nàng ta muốn đụng đầu vào cột.]
Quả nhiên, Vân Vụ vừa nói xong, Tĩnh tần đã nhào đến cây cột bên cạnh.
"Ngăn nàng ta lại cho trẫm!" Vân Vũ Đế sôi máu.
Ả muốn chết là chết sao?
Biết rõ ông ghét nhất là thuật vu cổ mà còn cố ý đụng vào, để ả chết đúng là hời cho ả!
"Ôi ôi."
Lâm An công công gọi người đến ngăn lại, bụng ông ấy bị đụng một cái thật đau, kéo đối phương cùng ngã ra đất, miệng kêu ai ái.
Ngự tiền hộ vệ tiến đến bắt lấy Tĩnh tần: "Hoàng thượng, đã ngăn người lại."
"Mang Tĩnh tần đi đi."
Hoàng đế phất tay, lạnh lùng phân phó.
"Vâng." Ngự tiền hộ vệ Lý Hồng nghe lệnh, đang định lui ra ngoài.
[Ồ, người đó là... Ngự tiền thị vệ Lý Hồng của phụ hoàng. Ta nhớ rồi, không phải Lý Hồng này là người của Tam hoàng huynh sao? Sau khi phụ hoàng băng hà, hắn ta uy hiếp Lâm An công công tạo ra thánh chỉ giả, cuối cùng lại thành công thần.]
[Tiếc là sau này Lý Hồng và Tam hoàng huynh vui vẻ chưa được bao lâu thì Đại Sở công phá Tư Dụ quan, đánh thẳng đến kinh thành.]
[Tính ra thì Tam hoàng huynh làm Hoàng đế chưa đến nửa tháng, vẫn còn chưa chính thức đăng cơ.]
Lý Hồng trợn mắt, bên trong hiện vẻ hoảng sợ.
Vân Vũ Đế siết chặt nắm tay.
Được lắm.
Ông không biết tiểu tử nào đang dòm ngó ngôi vị hoàng đế.
Thì ra là lão Tam!
Đúng là xem thường tiểu tử này, lại dám giả mạo thánh chỉ.
Lâm An công công cũng ngơ ngác trợn mắt nhìn Lý Hồng.
Ông ấy cũng không ngu, biết thật sự đến thời điểm tiểu công chúa nói, mình chắc chắn sẽ chết, người giết mình là Lý Hồng.
Lý Hồng, ngươi giỏi nhỉ, bình thường lễ phép với tạp gia, gì mà giới thiệu tướng công cho muội muội ở ngoài cung của mình, hóa ra là muốn mượn sức mình.
Suýt nghiến nát răng.
Ông rất giận.
Hoàng đế nổi điên, Tĩnh tần không dám giấu nữa.
"Hoàng thượng tha mạng, là An tần sai nô tì làm vậy."
"Nếu nô tì không làm thì nàng ta sẽ chèn ép nô tì, cuộc sống của nô tì sẽ rất khó khăn." Tĩnh tần cầu xin tha thứ.
Vân Vũ Đế híp mắt, nâng cao giọng: "An tần?"
Tĩnh tần không chú ý giọng điệu khác thường của ông.
Lúc này ả chỉ muốn cứu bản thân: "Hoàng thượng, nô tì nói thật. Nô tì chết cũng được, nhưng cha của An tần là Lại bộ Thị lang, chỉ cần tìm đại một lý do cũng đủ chặt đứt đường làm quan của cha và huynh trưởng nô tì. Nô tì chỉ có thể dùng tính mạng để hãm hại Lâm phi nương nương, nô tì chết không hết tội, chỉ mong Hoàng thượng tha cho người nhà của nô tì."
[Ê, nàng ta muốn đụng đầu vào cột.]
Quả nhiên, Vân Vụ vừa nói xong, Tĩnh tần đã nhào đến cây cột bên cạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngăn nàng ta lại cho trẫm!" Vân Vũ Đế sôi máu.
Ả muốn chết là chết sao?
Biết rõ ông ghét nhất là thuật vu cổ mà còn cố ý đụng vào, để ả chết đúng là hời cho ả!
"Ôi ôi."
Lâm An công công gọi người đến ngăn lại, bụng ông ấy bị đụng một cái thật đau, kéo đối phương cùng ngã ra đất, miệng kêu ai ái.
Ngự tiền hộ vệ tiến đến bắt lấy Tĩnh tần: "Hoàng thượng, đã ngăn người lại."
"Mang Tĩnh tần đi đi."
Hoàng đế phất tay, lạnh lùng phân phó.
"Vâng." Ngự tiền hộ vệ Lý Hồng nghe lệnh, đang định lui ra ngoài.
[Ồ, người đó là... Ngự tiền thị vệ Lý Hồng của phụ hoàng. Ta nhớ rồi, không phải Lý Hồng này là người của Tam hoàng huynh sao? Sau khi phụ hoàng băng hà, hắn ta uy hiếp Lâm An công công tạo ra thánh chỉ giả, cuối cùng lại thành công thần.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Tiếc là sau này Lý Hồng và Tam hoàng huynh vui vẻ chưa được bao lâu thì Đại Sở công phá Tư Dụ quan, đánh thẳng đến kinh thành.]
[Tính ra thì Tam hoàng huynh làm Hoàng đế chưa đến nửa tháng, vẫn còn chưa chính thức đăng cơ.]
Lý Hồng trợn mắt, bên trong hiện vẻ hoảng sợ.
Vân Vũ Đế siết chặt nắm tay.
Được lắm.
Ông không biết tiểu tử nào đang dòm ngó ngôi vị hoàng đế.
Thì ra là lão Tam!
Đúng là xem thường tiểu tử này, lại dám giả mạo thánh chỉ.
Lâm An công công cũng ngơ ngác trợn mắt nhìn Lý Hồng.
Ông ấy cũng không ngu, biết thật sự đến thời điểm tiểu công chúa nói, mình chắc chắn sẽ chết, người giết mình là Lý Hồng.
Lý Hồng, ngươi giỏi nhỉ, bình thường lễ phép với tạp gia, gì mà giới thiệu tướng công cho muội muội ở ngoài cung của mình, hóa ra là muốn mượn sức mình.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro